(Thập Niên 80) Tiểu Tức Phụ Trọng Sinh

Chương 18

Trong chuyện này thực ra có sự hiểu lầm.

Mẹ ruột của Tô Minh Tây là Khương Huệ Lan cùng mẹ ruột của Vệ Bình Xuyên là Lịch Đông Cúc, là hai đoá hoa ở huyện Kim Thuỷ này. Khi đó Lịch Đông Cúc gả cho một thanh niên trí thức xuống nông thôn. Nhưng sau đó có chính sách được trở lại thành phố, thanh niên trí thức chọn quay về thành và lựa chọn ly hôn với Lịch Đông Cúc.

Lúc đó vì muốn trở về thành phố nên lựa chọn ly hôn cũng không ít người. Sau khi ly hôn hai tháng Lịch Đông Cúc mới phát hiện ra mình mang thai. Nhà cô ở huyện thành cũng là một gia đình có điều kiện, vì vậy liền muốn tuyển chồng ở rể cho con gái.

Thời điểm mai mối, Lịch Đông Cúc đã nói rõ với Vệ gia về tình huống có thai của mình. Vệ gia lúc đó vừa nghèo, vừa đói, đâu thèm quản nhiều thứ như vậy, liền đem con trai hơn hai mươi tuổi trong nhà vẫn chưa cưới được vợ là Vệ Bảo Dân làm con rể tới cửa cho Lịch gia.

Lịch Đông Cúc cung cấp tiền bạc nuôi dưỡng hai ông bà Vệ. Khi Vệ Bình Xuyên mười sáu tuổi, Lịch gia bị quy kết tội địa chủ, liền bị tịch thu gia sản. Vệ Bảo Dân đã sớm bất mãn với thân phận ở rể của mình, hắn ta liền lựa chọn rời khỏi lịch gia, dựa vào kỹ thuật lái xe của bản thân liền vào làm ở đội vận chuyển Vận Thâu ở Nham Thành.

Vệ Bình Xuyên vào lúc này sinh bệnh, sốt cao vài ngày không giảm, sau khi tỉnh lại liền một mình chạy về nông thôn tìm được Khương gia, nói với Khương Huệ Lan con gái của bà sẽ rơi xuống đập chứa nước chết đuối.

Lúc này con gái bên cạnh Khương Huệ Lan vẫn là Thư Đại Hanh chưa bị người khác xuyên vào. Khi Thư Đại Hanh sinh ra bị thiếu oxy, vì vậy mà trí lực vẫn luôn là một đứa nhỏ. Nhưng cô ấy vẫn là tâm can bảo bối của Khương Huệ Lan.

Khương Khánh Phong liền đem Vệ Bình Xuyên đưa về Lịch gia ở huyện thành, nói với Lịch gia hắn tinh thần có vấn đề, rồi đề nghi Lịch Đông Cúc đưa hắn đến bệnh viện kiểm tra.

Lịch Đông Cúc là một người mẹ luôn che chở con trai mình. Người ta lại nói con trai bà bị bệnh, vì vậy tức giận không thôi, liền cãi nhau với Khương gia. Từ đó hai nhà như kết thù, gặp mặt liền coi như không quen biết.