Mỹ Nhân Kiều Mềm Ngày Ngày Được Tưới

Chương 23: Khách thuê trọ song tính xinh đẹp: Streamer nhỏ bị làm đến phun nước, chỉ có thể vừa khóc vừa cầu xin kẻ lừa đảo (H)

Dươиɠ ѵậŧ đang chôn trong bướm nhỏ của cậu bỗng lớn hơn một chút, làm cậu căng ra mà run rẩy.

Sao thứ đó lại biến to được chứ…. Ngôn Úc nức nở suy nghĩ.

Mũi chân nhỏ nhắn của cậu khẽ cọ xát lên khăn trải giường màu đen, cọ cọ từng chút nhưng đang cọ lên đầu quả tim của Trần Trình, mềm mềm mại mại.

Bé streamer chỗ nào cũng mềm mại, cho dù bị hắn đυ. cho khóc đỏ cả mắt, nhưng lại dùng cái giọng nhòe nhoẹt kia mắng người, như thể cậu đang làm nũng.

Dươиɠ ѵậŧ vẫn ra vào khiến dâʍ ɖị©ɧ cứ thể trào ra khăn trải giường từng đợt một.

Trần Trình cúi đầu, cảm xúc dâng trào mà cắn lên xương quai xanh của cậu. Hắn chỉ dùng sức một chút đã để trên người cậu một dấu răng rõ ràng.

“Ha a... đau ...” Bướm nhỏ của Ngôn Úc co rút lại, vết cắn ở xương quai xanh vừa đau vừa ngứa, biến thành một cảm giác kì lạ mà cậu không biết tên.

Chỉ là mỗi khi nhớ đến, thân thể cậu sẽ không nhịn được mà run lên.

Bé streamer khẽ sờ lên vết cắn kia, trong lòng lại không nhịn được mà nghĩ, không hiểu tại sao đám chó ngốc nghếch này lớn lên kiểu gì, mà dươиɠ ѵậŧ tên nào cũng to như vậy.

Ngôn Úc bị đυ. đến ngây người, hầu kết nhỏ nhắn khẽ lăn lên lăn xuống, cậu chỉ có thể nức nở mà rêи ɾỉ những lời dâʍ đãиɠ mà chính cậu nghe cũng ngại ngùng không thôi.

“Em đẹp lắm.”

Trần Trình ra sức đẩy hông, nhìn bà xã ở dưới thân đang từ từ nở rộ ra như một đóa hoa tuyệt vời.

Bướm da^ʍ mấp máy, từng tầng tầng lớp lớp thịt non bên trong như đang mυ'ŧ mát dươиɠ ѵậŧ xấu xí, căn bản nó cũng không quan tâm dươиɠ ѵậŧ kia xấu hay đẹp, nó chỉ quan tâm rằng dươиɠ ѵậŧ đó đem lại kɧoáı ©ảʍ cho nó mà thôi.

Trong không khí đều là hương vị ngọt ngào trên người Ngôn Úc, bé streamer bị người đàn ông làm đến cả người đỏ ửng, muốn hắn làm chậm lại mà khẽ than: “Ưʍ.... tôi hỏng mất rồi, làm sao bây giờ đây.... hưʍ...”

Trần Trình hôn nhẹ lên chóp mũi của cậu, nói lời phũ phàng:

“Vậy là em bị cᏂị©Ꮒ nát rồi, bị cᏂị©Ꮒ nát rồi thì bé ngoan sẽ không chạy được nữa.”

Thay vào đó, cậu chỉ có thể ở dưới thân hắn mà khóc lóc, mà cầu xin hắn buông tha cho mình.

Chỉ cần nghĩ đến chuyện này thôi, Trần Trình đã không nhịn được sự kích động trong lòng. Qυყ đầυ to tròn trong âʍ đa͙σ ma sát nhẹ nhàng, vừa nóng vừa trướng, nhưng lại đem đến kɧoáı ©ảʍ không gì sánh được.

Ngôn Úc rêи ɾỉ một tiếng, tủi thân mà khóc lên, cậu lên án hắn:

“Nó, nó to lên rồi.... lớn quá.... hức.... căng quá.... ư...”

“Mẹ kiếp!” Trần Trình nghiến răng nghiến lợi mà mắng một tiếng.

Bé streamer ngốc nghếch, cậu căn bản không biết cậu nói câu đó sẽ mang đến hậu quả gì.

Qυყ đầυ ra sức đâm chọc vào tử ©υиɠ, kɧoáı ©ảʍ tê tê dại dại truyền từ bướm da^ʍ lên tận óc cậu. Ngôn Úc nức nở, vòng eo cậu bị Trần Trình nắm chặt, làn da lành lạnh của cậu rịn ra một tầng mồ hôi mỏng. Cậu không hiểu tại sao tên lừa đảo này lại hung hăng như vậy.

“Ưm a.... không... a.... từ bỏ.... ư...”

Nước mắt làm dây lưng ướt sũng, dính lên mặt cậu khiến cậu khó chịu không thôi. Cậu muốn xin tên xấu xa kia tháo ra cho cậu, nhưng lại không dám mở lời, chỉ có thể ngốc ngốc nức nở.

Trần Trình vẫn đang miệt mài đâm chọc, bỗng thấy dươиɠ ѵậŧ cậu bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính đầy lên eo hai người: “Sướиɠ thế sao? Bị tôi đâm đến bắn?”

Lỗ tai Ngôn Úc đỏ bừng, gương mặt xấu hổ không dám trả lời. “Ưʍ... không, không có mà.... không phải, không phải đâu....”

“Thế đấy là cái gì?”

Thân dưới Trần Trình đâm chọc càng mạnh hơn, dươиɠ ѵậŧ trong bướm da^ʍ không kiêng nể gì mà đâm mạnh, thịt non mềm mại mυ'ŧ lấy càn gậy như hận không thể giữ nó mãi ở đây.

Ngôn Úc không biết nên trả lời thế nào, cậu chỉ có thể trốn tránh giả vờ không nghe thấy, nước mắt lại dính đầy vào dậy lưng khiến cậu rất khó chịu: “Ưʍ.... bỏ, bỏ nó ra đi mà.... không... a... không thoải mái... ư...”

Trần Trình không nói gì, nhưng con tim trong l*иg ngực hắn càng ngày càng đập mạnh hơn.

Hắn im lặng không nói gì, chỉ có thể vùi mình đâm chọc be streamer dưới thân. Hắn không dám để Ngôn Úc biết hắn là ai, ít nhất là không phải bây giờ.

Hắn sợ bé cưng của hắn mà biết sự thật thì sẽ khóc ngất mất, hắn luyến tiếc cậu.

Bụng nhỏ mềm mại của Ngôn Úc khẽ phình lên theo hình dạng đáng sợ của dương vậy, thật không biết cậu làm cách nào mà ăn được thứ thô to như vậy.

Đuôi mắt cậu phiếm hồng, da^ʍ huyệt bên dưới cũng chảy ra một lượng lớn nước da^ʍ làm âʍ ɦộ trắng nõn ướt dầm dề, khiến khăn trải giường bên dưới cũng ướt một mảng.

“A! Buông tha tôi đi mà.... buông tha tôi đi… xin, xin anh đấy… hức… hức…”

Cậu khóc lớn, khóc đến mức chóp mũi ửng hồng lên. Trong nháy mắt, cổ tử ©υиɠ cậu bỗng phun ra đầy dâʍ ŧᏂủy̠, rồi lại co rút thít chặt lấy qυყ đầυ.

“Mẹ kiếp!” Đây là lần thứ hai Trần Trình phải chửi thề trong đêm nay, trán hắn toát ra một lớp mồ hôi mỏng, qυყ đầυ gần bắn tinh bị tử ©υиɠ hút chặt khiến hắn khó mà nhịn được.

“Bà xã à, em là của tôi.”

Hắn không đầu không cuối mà thốt lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa nhiều vừa nóng bắn thẳng vào trong tử ©υиɠ cậu như đang cọ rửa bên trong.

Hai tay Ngôn Úc bị trói sang hai bên cạnh giường, đầu ngón tay mất hết sức lực mà buông xuống. Cả người cậu đã vô lực, vừa cao trào xong đã lại bị người đàn ông bắn tinh vào khiến cậu khó nhịn được.

Kɧoáı ©ảʍ như muốn che trời lấp đất ập đến khiến bé streamer ngây người không suy nghĩ được gì.

Bụng nhỏ cậu khẽ run rẩy. Dươиɠ ѵậŧ không con chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ nào cũng không nhịn được mà bắn ra.

[TG1]