Thời gian cứ thế trôi qua, rõ ràng đã qua đi rất lâu rồi, lại giống như tất cả mới phát sinh vào giây trước.
Một lúc sau, đầu óc Ngôn Úc mới tỉnh táo lại một chút. Cậu ngẩn người rồi dùng âm thanh mềm như bông hỏi: “Anh Trần Trình, là, là anh sao?”
Trực giác của bé streamer đúng là không đùa được đâu.
Dươиɠ ѵậŧ Trần Trình vẫn đang bịt kín cổ tử ©υиɠ cậu. Nhìn bụng bà xã bị mình bắn cho căng phồng lên, hắn vui vẻ hôn lên bụng cậu một cái, vô cùng hãnh diện về bản thân mình.
Nghe Ngôn Úc nói vậy, hắn cười một chút, nhanh chóng tháo dây lưng đang che mắt cậu ra, “Là anh đây.”
“….”
Đột nhiên nhìn thấy ánh sáng khiến bé streamer hơi ngẩn người.
Cậu hỏi câu kia là để lừa mình dối người thôi mà.
Trần Trình liếc mắt một cái đã biết trong đầu cậu nghĩ cái gì. Hắn khẽ bật cười, hắn đã bàn thành công rất nhiều chuyện làm ăn, không ngờ cuối cùng lại thua trên người bé con ngốc nghếch này.
Ngôn Úc: QAQ
Làm sao bây giờ?
Môi huyệt của cậu vẫn còn sưng lên, cậu hơi mất tự nhiên mà mấp máy một chút, ngại ngùng nói: “Á á á!”
Ngôn Úc xấu hổ đến mức hận không thể chui xuống đất mà trốn, cậu hoàn toàn quên mất rằng mình là người bị hại, trong đầu chỉ đang nghĩ đến chuyện sau này sống cùng với Trần Trình kiểu gì.
Hệ thống tiên sinh có chút tức giận mắng: Ngu ngốc.
“Ngôn Úc à, tôi thực sự thích em, từ lần đầu tiên em livestream đã thích em rồi.”
Trần Trình nhìn vào đôi mắt đang né tránh của cậu mà nói: “Thật xin lỗi vì đã dùng cách này lừa em, em có thể chấp nhận tôi không? Tôi có rất nhiều tiền, cho em hết cũng được, mấy chục tỷ này không bằng em được.”
Thân thể Ngôn Úc khẽ run lên, cậu căn bản không biết những điều này, nhưng người đàn ông kia lại từng bước ép sát.
“Có thể không?”
Dươиɠ ѵậŧ của Trần Trình vẫn đang chôn trong da^ʍ huyệt của cậu, hắn vừa hỏi, dươиɠ ѵậŧ bỗng nảy lên một cái như thể đang uy hϊếp cậu.
Bướm nhỏ cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ bên trong đang nhộn nhạo, thân thể cậu cũng run lên, kɧoáı ©ảʍ che trời lấp đất kia lại bùng lên theo động tác của hắn khiến cậu khẽ nức nở.
Hai mắt cậu phiếm hồng, nhỏ giọng nói: “Có, có thể…. Đừng, đừng mà…. Anh Trần Trình à….”
Giọng nói vô cùng lấy lòng.
Bé streamer rất nhút nhát, chỉ cần người khác hơi tức giận một chút là cậu liền không dám phản kháng nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn mà làm theo người ta.
Vừa mềm vừa ngọt, lại xinh đẹp ngoan ngoãn như vậy. Như thể bất cứ ai cũng có thể chạy đến cắn cậu một ngụm.
Hai người ở trong khách sạn một lúc nữa, Trần Trình giúp Ngôn Úc tẩy rửa sạch sẽ xong thì nhận được điện thoại của công ty, yêu cầu hắn phải về công ty mở một cuộc họp gấp.
Ngôn Úc mím mím môi lại, không nói năng gì. Cậu vẫn chưa lấy lại được tinh thần sau khi phát hiện ra người bấy lâu nay tặng quà rồi làm cậu lại là Trần Trình.
Trần Trình nhéo nhéo cái má mềm mại của cậu, giọng điệu hắn vô cùng chìu chuộng cậu:
“Bây giờ anh phải đi về họp gấp, một tiếng rưỡi nữa mới về. Anh đã chuyển tiền vào tài khoản của em rồi đấy, em cứ nghỉ ngơi đi.”
Lỗ tai Ngôn Úc đỏ bừng, cậu xấu hổ đến mức đỉnh đầu bốc khói lên. Sao ngày đó cậu lại phát sóng trực tiếp như vậy được vậy chứ.
Bé streamer còn đang mải cảm thán số phận đau khổ của mình.
“Hả?” Người đàn ông hỏi
Ngôn Úc vội vàng gật đầu, nói nhanh: “Vâng, em biết rồi.”
Trần Trình biết hắn nên để cậu có thời gian để quen lại với việc này, hắn mặc quần áo lên, trong chớp mắt lại biến thành giám đốc Trần lịch lãm đẹp trai. Thật sự không thể tưởng tượng những gì hắn làm với Ngôn Úc lúc nãy và hình dáng nghiêm túc lúc này của hắn là cùng một người.
Quả nhiên, những người thành công trong xã hội này đều có kỹ năng diễn siêu đỉnh.
Bé streamer nghĩ thầm.
[….] hệ thống cũng không biết nên nói gì, chỉ đành trầm mặc.
Chóp mũi đỏ ửng của Ngôn Úc vẫn chưa tan hết, cậu ngơ ngác mà ngồi trên giường, ngây thơ hỏi.
[Hệ thống tiên sinh ơi, kẻ lừa đảo, kẻ lừa đảo là anh Trần Trình thật sao?]
[Ừ.]
Bé streamer ngốc nghếch còn đang mải hoài nghi cho số phận của mình, lại không biết Thịnh Cẩm và Phong Mặc Từ đang trên đường chạy đến chỗ cậu.
Ngay khi Thịnh Cẩm biết Ngôn Úc chạy trốn, hắn liền chủ động tìm đến Phong Mặc Từ, hy vọng có thể mượn sức của gã để tìm cậu.
Hai người tra xét tất cả những bến xe, ga tàu để tìm được cậu, không ngờ cậu lại đang trốn trong khách sạn nhà Phong Mặc Từ mở.
Hai người bọn họ lập tức điều tra được số phòng chính xác của cậu. Dù sao thì Phong Mặc Từ cũng là chủ nhân của khách sạn này.
Sau khi điều tra, bọn họ liền biết đến Trần Trình đang ở cùng cậu. Ngay lập tức, bọn họ liền cho người gây mấy chuyện phiền toái để Trần Trình rời khỏi đó. Sau khi xác nhận hắn đã đi rồi, bọn họ liền chạy như điên đến khách sạn.
“Răng rắc ---“
Lúc này, Ngôn Úc vẫn ngồi trên giường không biết đang nghĩ gì. Thịnh Cẩm đi vào đầu tiên, nhanh chóng ôm chặt cậu vào lòng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngôn Úc à, con mẹ nó chứ em giỏi lắm.”
Bé streamer nước mắt lưng tròng, vẫn chưa lấy lại tinh thần.
“Tại sao em dám không nghe điện thoại hả? Em dám bỏ tôi đi tìm thằng khác à?” Tầm mắt hắn nhìn quanh căn phòng một lượt, càng nhìn càng tức giận, “Còn dám đi thuê phòng với nó?”
Phong Mặc Từ vẫn đứng yên một chỗ không nói gì, gã chỉ đợi cơ hội hợp lý là sẽ mở miệng ra như thể gã là một người vô cùng tốt bụng.
“Tại sao em lại bỏ trốn như thế chứ?”
Bị Thịnh Cẩm nói xối xả, Ngôn Úc tủi thân đến mức vành mắt đỏ hồng như sắp khóc, cậu nói nhỏ; “Anh…. Tôi, tôi không biết người đó là hắn…. tôi không biết mọi chuyện rồi sẽ thành thế này…”
Thịnh Cẩm và Phong Mặc Từ xem qua di động của bé con, đại khái cũng hiểu được suy nghĩ của cậu lúc bấy giờ.