Một cơn đau đớn đến vặn vẹo người, Nghi Chân dường như đang quỳ ở trên giường, vòng eo bị siết chặt đẩy xuống thấp, còn mông lại bị đưa lên cao. Bàn tay to nóng rực đè mạnh chỗ lõm của eo.
Chống đỡ tư thế này không được bao lâu, hai cánh tay cô bủn rủn khuỵa xuống phía dưới, hơi thở nóng bỏng phả ra khiến đầu óc cô choáng váng. Chỗ kia căng mịn mà nóng bức, một thứ to lớn nhanh chóng xuyên qua tiến vào. Dường như trực tiếp cắm vào trong bụng.
Trong đầu là kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ và xa lạ, giống như cô còn đang mơ. Tùy ý bị giao hợp trong trạng thái mê mang. Cô không thể chịu nỗi nữa mà hét to một tiếng, vật lạ kia nhiều lần đẩy đến điểm cực hạn bên trong, cô dường như phát điên muốn rút thứ đó ra ngoài, nhưng trong nội tâm lại càng muốn vật kia chọc vào sâu hơn nữa. Cô nghe được giọng nói rêи ɾỉ xa lạ của chính mình, cao vυ't lại tràn đầy hưng phấn, còn lớn tiếng gọi: “Lục Thâm, nếu như anh là đàn ông thì làʍ t̠ìиɦ cho em chết đi!”
Nghi Chân cảm thấy vô cùng xấu hổ, muốn bắt bản thân mình im lặng, nhưng cô vẫn không khỏi hét lên: "Đúng, chính là chỗ đó, sướиɠ quá, a!”
Dưới sự va chạm mạnh mẽ, một đám mây hình nấm khổng lồ bùng nổ trong tâm trí Nghi Chân, sau đó cô hoàn toàn ngất xỉu trong thế giới sương mù đó.
Trên tủ đầu giường đặt một chiếc đồng hồ điện tử màu đen, hiển thị 9:15 sáng thứ tư năm 2016.
Nghi Chân đã tỉnh được một lúc, nghiêng người qua một bên không dám di chuyển. Cô không thể tin rằng mọi thứ trước mắt đều là thật, nhưng lại không thể không tin. Vào khoảnh khắc tỉnh dậy, chủ nhân của cơ thể này - ký ức của Khổng Nghi Chân lại tràn về.
Từ lúc nhắm mắt cho đến lúc mở mắt tựa như đã mười năm sau. Ngày hôm qua, Khổng Nghi Chân vì mang giày cao gót quá cao, lại vội vàng đuổi theo đồng nghiệp Lục Thâm mà té từ trên cầu thang xuống. Lúc đó cô ta vẫn còn cảm thấy không sao, thế nhưng vào lúc nửa đêm, ở trên giường khách sạn, bởi vì quan hệ tìиɧ ɖu͙© vô cùng kịch liệt mà xuất huyết não qua đời.
Tại sao lại là Lục Thâm? Không phải anh đã đính hôn với bạn cùng lớp và bạn thân nhất của cô là Nhậm Tuệ Ni sao? Lúc này, chắc họ đã là một gia đình hạnh phúc!
Bên người đột nhiên vang lên giọng nói nhỏ, động tác rời giường của người nào đó làm cho Nghi Chân không khỏi đổ mồ hôi trên trán.
Sau một lúc, cô quay đầu sang chỗ khác, một đôi mắt đen thâm trầm giống như lưới trời bao trùm lấy cô.
Người đàn ông cởi trần với bộ ngực vạm vỡ, chiếc quần dài tùy ý để ngang hông, một tay anh đang cài lại nút áo, cánh tay dài vươn tới, nhặt những điếu thuốc vương vãi dưới đất, bật lửa vô cùng thuần thục, ngọn lửa đỏ rực trên ngón tay anh bùng cháy lên.
Làn khói nhanh chóng bốc ra từ phần thuốc bị đốt cháy.
Vóc dáng cao to, biểu cảm u ám, mái tóc rối bù gợi cảm.
Là Lục Thâm, nhưng lại không giống Lục Thâm.