Tạ Tỉ đối mặt với cún con lộ ra một nụ cười, một con thú cưng có thể khó chăm sóc như thế nào? So với vị hôn phu cũ mà cậu mong đợi lúc trước, nó dễ chăm sóc hơn nhiều.
Hơn nữa, cho dù là nhà giàu nuôi cún thì cũng không có khả năng một tháng tiêu mười vạn, phải không? Đến nỗi việc ăn nhiều, một con cún con có thể ăn được bao nhiêu? Dù sao cũng không thể ăn nhiều hơn so với cậu được, phải không?
Cuộc mua bán này thấy thế nào cũng không lỗ.
Bùi quản gia cầm lấy hai bản hợp đồng còn lại, đứng dậy tạm biệt với Tạ Tỉ, cuối cùng nhìn về phía cún con vẫn luôn yên lặng nằm ở nơi đó, thở dài nói: "Thiếu gia, tôi ... Tôi đi đây."
Cún con cuối cùng cũng động đậy, ngồi dậy, hướng về phía ông ấy sủa nhẹ một tiếng.
Âm thanh non nớt khiến Tạ Tỉ vốn đang thu dọn hợp đồng đưa tay lên đỡ ngực, đầu quả tim run rẩy: Xong rồi, muốn kiềm chế cũng không kiềm được nữa.
Trước khi đi, Bùi quản gia còn đem tấm thảm quấn lấy cún con lúc trước mang đi, chỉ để lại cho Tạ Tỉ một con cún cùng một tấm thẻ.
Đến lúc Tạ Tỉ tiễn người xong, cậu mới phát hiện ngay cả cái ổ cún cũng không có đưa tới? Quên nó đi, mua cái mới thôi.
Cửa vừa đóng lại, Tạ Tỉ cách đó không xa cùng cún con trên ghế sô pha một người một cún nhìn nhau. Tạ Tỉ bình tĩnh đi tới, sau đó cậu ngồi xuống chỗ Bùi quản gia ngồi lúc trước.
Cún con lại một lần nữa nằm xuống, dáng vẻ cũng không hề sợ hãi cuộc sống, hoàn toàn không có cảm giác khủng hoảng.
Nhưng ngay sau đó, Tạ Tỉ đã dạy cho nó một bài học khó quên trong đời.
Vốn dĩ Tạ Tỉ vẫn đang ngồi bình tĩnh, trong một giây tiếp theo đột nhiên có hành động bất ngờ, nhào tới ôm lấy cún con, khi cún con chấn kinh hoàn toàn quên mất phản ứng thì theo sau chính là một hồi xoa lung tung.
Quả nhiên, xúc cảm sờ vào đúng như cậu đoán lúc trước, lông xù xù, mềm mại, xúc cảm rất tuyệt.
Cuối cùng, Tạ Tỉ bế cún con đang trợn tròn mắt không thể tin nhìn mình lên, để sát vào mặt rồi hôn lên trán nó một cái thật mạnh: "Ba ba yêu con!"
Cún con: "!!!"
Sự nhiệt tình lần đầu tiên gặp mặt của Tạ Tỉ đã đem cún con dọa sợ hãi đến mức nhảy cả lên tủ lạnh, nằm bò bốn chân ở đó, sống chết cũng không chịu xuống dưới.
Tạ Tỉ nhìn cún con đang giương nanh múa vuốt lộ ra hàm răng cún trắng như tuyết uy hϊếp hướng về phía mình, cậu liền nở một nụ cười có thể so sánh với bà ngoại sói cười tươi, lừa gạt nói: “Nhóc con ngoan, xuống dưới để ba xoa một chút, ba sẽ mở hộp thịt cho con ăn nha."
Cún con: "..." Nó không phải là người, nhưng người đàn ông trước mặt này đúng là cẩu, ngay cả một con chó cũng có thể lừa được.