Tạ Tịch xoa xoa mi tâm, không nói chuyện.
Bùi quản gia cũng không vội, rốt cuộc cũng phải cho người tự nguyện suy nghĩ thông suốt, tuy rằng có chút xin lỗi, nhưng nếu không phải không còn cách nào khác, ông ấy cũng không muốn.
Chỉ cần có tầng quan hệ này, như vậy tác dụng nuôi dưỡng trong thời gian hạn định này mới có thể mở ra, nếu không mọi thứ đều sẽ vô ích hết.
Tạ Tỉ đọc một lần nữa đọc lại hợp đồng, kỳ thực yêu cầu cũng không nhiều, cũng viết rất rõ ràng.
Điều thứ nhất, tiền đề của việc nhận công việc này là lập một hợp đồng hôn nhân với đối tượng được chăm sóc (Bùi Lang) trong thời hạn sáu tháng rưỡi, kỳ hạn vừa hết sẽ chấm dứt hợp đồng hôn nhân;
Điều thứ hai, đối tượng được chăm sóc (Bùi Lang) ngoại trừ loại đồ hộp thương hiệu Ngải Mỹ dành cho thú cưng thì chỉ ăn thức ăn của con người;
Điều thứ ba, trong thời gian sáu tháng rưỡi, chủ không được tự ý làm tổn thương bất kỳ bộ phận nào trên người đối tượng được chăm sóc (Bùi Lang).
Tạ Tỉ nhìn điều khoản cuối cùng, không khỏi nheo mắt liếc nhìn cún con bình tĩnh kia, đây là không cho phép cậu triệt sản nó sao? Nhưng nhãi con người nhỏ như vậy, hẳn là trong vòng nửa năm sẽ không đến kỳ động dục đi?
Thế này thì suy xét cũng quá nhiều rồi đi?
Nhưng khó tin nhất lại là điều thứ hai...
"Ngoại trừ một loại đồ hộp duy nhất, chỉ ăn thức ăn của con người? Như này không đúng mà?" Cho dù cậu chưa bao giờ nuôi qua động vật cũng biết rõ động vật không thể ăn thức ăn của con người chứ?
Bùi quản gia cười nói: "Cậu Tạ suy xét thật chu đáo. Động vật bình thường đúng là không thể ăn đồ ăn của người, nhưng thiếu gia nhà tôi đặc biệt, có thể ăn và sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng gì. Cậu Tạ có thể hoàn toàn yên tâm về điều này. Ngày thường cậu Tạ ăn cái gì, cậu cho thiếu gia ăn cái đó cũng được, đương nhiên chỉ có một điều là khẩu vị của thiếu gia nhà tôi tương đối tốt, có thể ăn hơi... Nhiều một chút."
Tạ Tịch xoa xoa mi tâm, có thể coi cún là chủ, xem ra hỏi cũng như không hỏi.
Nhưng tiền lương một tháng mười vạn thật sự rất thơm ... Hơn nữa thời gian sáu tháng rưỡi quả thật không dài, đương nhiên điểm quan trọng nhất không thể không nói là chú cún sữa nhỏ này thật sự xoa rất tốt, lại còn ngoan, đã lâu như vậy nó cũng không sủa bậy một tiếng, nằm ngoan ngoãn ở đó đến mức khiến người ta mềm lòng.
Tạ Tỉ thở dài một tiếng: "Cháu đồng ý vậy." Rốt cuộc, không ai có thể thoát khỏi lông xù xù.
Bùi quản gia thở phào nhẹ nhõm, lại lấy ra một bản hợp đồng hôn nhân trong sáu tháng rưỡi đưa qua.
Tạ Tỉ đọc một lần, xác thực là sáu tháng rưỡi, cậu ký xong không khỏi kỳ quái hỏi: “Sáu tháng chính là sáu tháng, sao lại còn thêm nửa tháng nữa?” Lại không được thì một phát sửa thành bảy tháng cũng được mà.
Bùi quản gia hiếm khi chột dạ nhìn đi chỗ khác, sờ sờ cái mũi, nói: "Là thiếu gia yêu cầu."
Tạ Tỉ đã hiểu, rốt cuộc đều là người làm công, không làm chủ được.
Tạ Tỉ nhanh chóng ký tên, hôm nay chính thức có thêm ... Một vị hôn phu cún trong vòng sáu tháng rưỡi.
Tạ Tỉ ký xong phát hiện vẫn luôn có một ánh mắt đang nhìn mình, quay đầu lại nhìn, vừa vặn đυ.ng phải một đôi mắt cún, vẻ mặt phức tạp nhìn cậu, rõ ràng cũng không lớn lắm nhưng vẻ mặt lại phiền muộn phức tạp như thể cậu đã rơi vào một cái hố to.