Khi cha Tạ phát hiện ra sự thật thì kết quả đã định, cho dù Tạ Tỉ không bỏ nhà ra đi, sợ là cha Tạ cũng sẽ đuổi cậu ra khỏi nhà.
Tạ Tỉ kỳ quái nhìn ông cụ này, cậu cùng vị hôn phu cũ đã từ hôn mấy năm rồi, sao đột nhiên tới cửa tìm cậu?
Tạ Tỉ khách khí nói: “Cháu là Tạ Tỉ, ông cụ, ông có việc gì sao?”
Bùi quản gia chưa từng gặp qua Tạ Tỉ, nhưng hiện giờ nhìn thấy dáng vẻ ôn hòa của Tạ Tỉ, trong lòng dấy lên một tia hy vọng, tuy rằng mạo muội nhưng vẫn muốn thử một lần: “Cậu Tạ có tiện không? Chúng ta có thể đi vào nói chuyện không?”
Lúc này Tạ Tỉ mới nhớ tới mình còn chặn người ở cửa, mời người vào bên trong rồi đi rót nước ấm, sau đó ngồi xuống đối diện ông cụ, chờ vị Bùi quản gia này nói ra mục đích.
Bùi quản gia nhìn xung quanh một lượt, có chút thương hại đối với Tạ đại thiếu gia trước kia: “Cậu Tạ, tôi lần này mạo muội tới đây là muốn nhờ cậu một chuyện.”
Tạ Tỉ bình tĩnh uống một ngụm trà, cậu đã nghèo thành như vậy, còn có thể giúp đỡ nhà họ Bùi cái gì?
Bùi quản gia tiếp tục nói: “Thiếu gia nhà tôi, cũng chính là người trước đây đã đính hôn với cậu Tạ, hiện có một chút vấn đề về thân thể, tình hình tương đối đặc thù và cần được chăm sóc. Vì vậy tôi đã mạo muội đến đây muốn hỏi xem liệu cậu Tạ có thể giúp chăm sóc thiếu gia mấy tháng được không?”
Tạ Tỉ dừng động tác uống trà một chút: “Há?” Cậu nghe lầm phải không? Để cậu chăm sóc vị hôn phu cũ? Này sao được?
Huống chi, tình huống có đặc thù như thế nào đi nữa, nhà họ Bùi cũng tính là thế gia trăm năm, là hào môn trong hào môn, cũng là đại gia tộc ở thành phố J, có thể tìm không thấy một người chăm sóc cho thiếu gia nhà ông sao?
Tạ Tỉ biết rõ việc này sợ là có ẩn tình, cậu vừa mới thoát khỏi một hố lửa, cũng không có ý định lại lao đầu vào một cái hố lửa khác, cười từ chối: “Cháu sợ ông phải thất vọng rồi. Tình hình hiện tại của cháu không tốt lắm, bắt đầu từ hôm nay cháu phải đi tìm việc làm, sau đó cả ngày lẫn đêm đều không thể ở nhà nhiều, không tiện chăm sóc bệnh nhân.”
Bùi quản gia biết mình yêu cầu quá mức mạo muội, nhưng ông ấy thật sự tìm không thấy người đáng tin lại phù hợp điều kiện, đành cắn răng nói: “Thiếu gia không có bệnh, chỉ là tình huống có chút đặc thù, thật ra thì cậu không cần chăm sóc đặc biệt, chỉ cần chăm sóc hắn một ngày ba bữa là được.”
Tạ Tỉ xoa xoa bụng: Điều đó càng không thể, cậu còn đói bụng, làm sao còn thừa đồ ăn cho người khác ăn?
Tạ Tỉ cười tủm tỉm nói đôi ba câu thuyết phục mời ông cụ đi ra ngoài: “Thật sự là không được đâu, ông ạ.”
Bùi quản gia mặc dù đã đoán được mình sẽ bị cự tuyệt, nhưng vẫn không cam lòng, cuối cùng lúc bị cung cung kính kính mời ra ngoài cửa, trong đầu đột nhiên lóe lên một tia sáng: “Thật ra tôi còn chưa nói xong. Nếu là yêu cầu cậu Tạ giúp đỡ chăm sóc lo cho thiếu gia một ngày ba bữa cơm, vì thế... Lương một tháng nhà họ Bùi chúng tôi đưa ra là mười vạn.”
Tạ Tỉ tay đang định đóng cửa thì bỗng dưng dừng lại: ? ?---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Chào các bạn độc giả, hiện tại mình đang thu mua ánh kim với số lượng lớn, bạn nào muốn bán thì liên hệ mình nha, liên hệ qua zalo (trong profile) hoặc nick của mình trên web đều được ạ. Cảm ơn các b đã ủng hộ bộ truyện này 😘