Sau Khi Chia Tay Tôi Vẫn Thèm Muốn Cơ Thể Bạn Trai Cũ

Chương 18.1: Sinh cho anh Chu Mộ mười đứa nhỏ!

Gián không sợ, còn thích cầm dép lê lên đánh chúng, một nhát giẫm chết chúng.

Có thể làm cho cô khóc cũng chỉ không có gì để ăn.

Ví dụ như không có kem, không có kẹo hoặc chocolate ở nhà.

Mỗi lần không cho cô ăn, cô đều vào phòng của Chu Mộ mà khóc.

Dỗ được cô cũng rất đơn giản, chỉ cần đưa cho cô một viên kẹo là có thể dỗ được rồi.

Tùng Nhất Dương bằng tuổi họ, cả ba từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, anh không thích anh ấy, là bởi vì anh ấy lúc nào cũng lẽo đẽo chạy theo phía sau Khúc Ca.

Lúc nào cũng thích quấn lấy Khúc Ca, hai người họ học ở nhà trả nào, anh ấy cũng sẽ đi theo, hơn nữa cũng được xếp vào học cùng một lớp.

Có lần trường học chia đùi gà, Khúc Ca ăn xong phần đùi gà của mình, chỉ là một cái đùi gà nho nhỏ, căn bản không đủ ăn, cô ăn xong liền nhìn người khác ăn mà chảy nước miếng.

Thật sự là chảy nước miếng.

Cô thật sự rất tham ăn, tham ăn tới chảy nước miếng, lấy khăn giấy lau miệng, cứ nhìn chằm chằm vào đùi gà của người khác.

Chu Mộ đưa cho cô cái đùi gà của mình, nhưng đã chậm một bước, Tùng Nhất Dương đã cầm đùi gà đưa cho cô trước: "Bồ Câu Nhỏ, em ăn đùi gà của anh đi, anh không thích đùi gà. Đều sẽ đưa cho em ăn, sau này em chơi với anh, đừng chơi với Chu Mộ nữa, mỗi ngày anh sẽ đưa đùi gà của mình cho em, mỗi lần nhà anh ăn gà, anh sẽ đưa đùi gà mà mẹ anh làm cho em."

Chu Mộ nghe vậy tức giận, đưa đùi gà của mình cho Khúc Ca: "Không được ăn đùi gà của cậu ta, ăn chân gà của anh."

Khúc Ca nhìn hai người họ cãi nhau, một bên vừa nhìn vừa im lặng lấy đùi gà ăn.

Cuối cùng còn nấc một cái vì quá no.

Đương nhiên, Khúc Ca cũng là một đứa bé thích chia sẻ, đặc biệt thích chia sẻ thức ăn với người khác, đặc biệt là cần tây, cà rốt, bông cải xanh và rau mùi mà cô yêu thích, tất cả đều được chia cho Chu Mộ và Tùng Nhất Dương.

Hai người từ nhỏ đã cạnh tranh, ngay cả ăn cũng vội vàng, may là không kén ăn, cái gì cũng đều có thể ăn.

Có lần Khúc Ca tò mò hỏi ba mình được sinh ra như thế nào, lúc đó ba cô đang nấu ăn, đối mặt với câu hỏi này của con gái, chỉ thản nhiên nói ba và mẹ nắm tay, sau này sinh ra cô, chuyện này đã dọa cô sợ, bởi vì mỗi ngày ở nhà trẻ cô đều nắm tay anh Chu Mộ, như vậy thì nhất định cô cũng sẽ có em bé.

Cô sợ hãi đi tìm Chu Mộ, hai mắt đỏ lên vì bất bình, bàn tay nhỏ lau nước mắt rồi nói: "Anh Chu Mộ, em nhất định là có em bé rồi, ba nói, là ba nắm tay mẹ sinh ra em. Mỗi ngày chúng ta đều dắt tay nhau đi nhà trẻ, nhất định chúng ta có rất nhiều em bé, hẳn là có mười em bé!"

Chu Mộ lúc đó còn nhỏ cũng bị làm cho dở khóc dở cười.

“Em đã bị ba lừa rồi."

Khúc Ca: "Không phải đâu, dì ở dưới lầu cũng mang thai em bé. Rất thích ăn kem ly, gần đây em cũng rất thèm ăn kem, cho nên nhất định là em cũng có em bé."

Chu Mộ: "... Muốn ăn kem thì cứ nói thẳng."

Khúc Ca: "Vậy thì em muốn ăn kem xôi! Vị đó rất ngon!"

Chu Mộ đưa Khúc Ca đến quán bán quà vặt dưới lầu, bàn tay nhỏ bé của cô với vào trong tủ lạnh lấy hộp kem.

Chu Mộ trả tiền xong, Khúc Ca vui vẻ đi theo anh trở về: "Anh Chu Mộ, anh thật tốt với em, sau này em sẽ sinh cho anh một em bé."

Chu Mộ tuy còn nhỏ nhưng đã đọc rất nhiều sách ngoại khóa, đối với những thứ này anh cũng có hiểu biết nhất định, khá là ngượng ngùng: "Em nói, sau này lớn lên muốn sinh em bé cho anh."

Khúc Ca liền gật đầu: "Vâng, sinh mười đứa!"

***

Khúc Ca suy nghĩ một chút, tuy rằng cùng anh có chút thù hận.

Nhưng cũng không đến mức đem toàn bộ chuyện lúc anh còn nhỏ sống trong trấn ra để kể.

Hiện tại anh là người có tiền, cũng không thể nói với mọi người trước kia anh là đứa con ngoài giá thú.

Khúc Ca: "...Lúc còn nhỏ anh ấy học ở chỗ bọn tôi. Có quen biết, như thế mà không gọi là đồng hương sao?"

Lý Kim Kim bị chọc cho bật cười: "Cậu đấy, cái này sao gọi là đồng hương, nhiều lắm cũng chỉ xem là người quen cũ mà thôi, đồng hương là sinh ra cùng một nơi với cậu!"

Khúc Ca: "..."

Anh đúng là như vậy.

Buổi trưa ngày hôm sau Khúc Ca và Lý Kim Kim kết thúc tiết học cuối, lập tức đến hội sinh viên để báo cáo, chỉ có tới đó, hai người họ mới xem như đã đăng ký.

Điểm toán mới được tính sau khi chính thức đăng ký.

Hai người họ vẫn chưa tham gia vào hội sinh viên, câu lạc bộ này trong trường bọn họ được gọi là câu lạc bộ Phong Vân.

Khúc Ca và Lý Kim Kim đến chào hỏi các đàn anh và đàn chị của hội sinh viên, lần lượt bắt tay và giới thiệu về bản thân.

Khi một vị tiền bối nhìn thấy Khúc Ca bước vào, nhịn không được mà tiến lên chào hỏi, vươn tay ra: "Xin chào, Diệp Cẩm."