[Song Tính] Nghiệp Chướng

Chương 21: Anh vợ, bướm nhỏ cùng Ꮯôn Ŧhịt đều cho tôi liếm đi (H)

Phòng ngủ chính là một căn phòng rộng rãi được bài trí tối giản đến lạnh lùng. Ánh nắng chói chang đã chuyển thành ánh tà chiều. Không khí đã trở nên mát mẻ vì chút khí trời nhưng bên trong căn phòng vẫn nóng hầm hập. Cả căn phòng tràn ngập mùi vị thân xác gợϊ ȶìиᏂ, còn điểm thêm âm thanh rêи ɾỉ như có như không. Âm thanh nghèn nghẹn làm lỗ tai người nghe như muốn nhũn ra. Trên bức tường ở đầu giường treo một bức tranh chạm gỗ, đèn tường hai bên được điêu khắc tinh xảo.

Thân thể Lục Kiến Huy đắm chìm trong mồ hôi, mái tóc đen nhánh ướt đẫm dính lên trán. Anh nhận ra bức tranh chạm gỗ phía trên có khắc hình một con sói. Con sói kia như nhìn anh mà giương nanh múa vuốt, ánh đèn hắt lên làm hai con mắt gỗ trở nên sống động, cuồn cuộn tràn ra cảm giác như muốn nuốt sống người nhìn. Anh có lẽ sẽ chết ở chỗ này. Thân thể cường tráng đè trên người anh cũng đã phủ một tầng mồ hôi. Giữa hai chân của anh, con quái vật vẫn rục rà rục rịch mà ma sát nơi đáng xấu hổ kia, qυầи ɭóŧ mỏng căn bản không ngăn được nhiệt độ từ nó, làm cho anh rất không thoải mái.

Không muốn lần đầu tiên của hai người là một ký ức không vui, Hứa Đình Chương đã đào hết thảy tính kiên nhẫn của mình để đối xử thật tốt món bảo vật này. Hắn nâng cằm Lục Kiến Huy, liếʍ sạch nước bọt chảy thành dòng trên cằm anh. Nụ hôn ẩm ướt rơi xuống yết hầu, đầu lưỡi đè lên nó đảo quanh, phát hiện yết hầu ở dưới lưỡi hơi lẩm bẩm trượt, hắn liền cố ý gặm nhẹ một cái rồi mới men theo cần cổ non mịn đi xuống bờ ngực, liếʍ láp an ủi nhũ thịt, bá đạo lưu lại dấu hôn khắp khoang ngực như thể tuyên bố chủ quyền. Rồi hắn từ từ hướng về nhũ hoa đang vểnh lên mà áp sát, làm cho vật nhỏ đang xấu hổ kia tức khắc cảm thấy tê ngứa, núʍ ѵú xinh đẹp như khát vọng được người liếʍ mυ'ŧ... Nhịp tim Lục Kiến Huy tăng nhanh, lông mi anh ướt nhẹp, vô ý thức buông xuống mi mắt.

Khuôn mặt tuấn mỹ kiêu ngạo của Hứa Đình Chương kề sát ở ngực anh, da^ʍ ô dụi dụi nhũ đế bên trái đầy ý vị. Chóp mũi của hắn cọ vào đầṳ ѵú, qua lại làm phiền mấy lần, sau đó liền lấy đầu lưỡi ra sức mà liếʍ láp, còn ngậm vào trong miệng, quấn lấy núʍ ѵú rồi mạnh mẽ mυ'ŧ, tình cờ lầu bầu vài câu, "Hấp nóng tao thịt của anh, dâʍ ѵậŧ, núʍ ѵú như thoa mật... mυ'ŧ cho ra sữa, dâʍ ѵậŧ..."

Lục Kiến Huy tận mắt nhìn thấy Hứa Đình Chương đang ăn nhũ thịt của mình. Anh bị cảnh tượng dọa sợ. Đầu lưỡi linh hoạt của Hứa Đình Chương trêu đùa núʍ ѵú, cảm giác đặc biệt rõ ràng. Hàm răng của anh không nhịn được, bắt đầu run lên. Bộ ngực lúc trước bị ngược đãi rồi lại bị liếʍ mυ'ŧ khiến anh có một cảm giác kỳ lạ. Núʍ ѵú được một vật mềm mại ấm áp trừu sáp, kỳ dị mà ung dung xóa tan cảm giác đau đớn, khiến anh đê mê rên lên "Ahhhh... Ahhh, Hứa tiên sinh... Hứa tiên sinh..."

Anh theo thói quen mà cắn móng tay. Ngón tay còn dính vết máu, trong miệng anh liền truyền đến vị tanh ngọt. Anh vẫn đang kêu tên Hứa Đình Chương, nhưng lại không biết muốn nói cái gì.

Cho đến khi núʍ ѵú không thể cứng hơn nữa, Hứa Đình Chương mới rời khỏi, môi lưỡi xấu tính lướt qua, leo lên đầṳ ѵú bên kia, y dạng lại săn sóc một phen. Đầu lưỡi chuyển động xung quanh núʍ ѵú một hồi làm cho hạt thịt nhỏ dính đầy nước bọt. Hắn cuối cùng cũng nhả ra, than thở chép chép miệng.

"Cặρ √υ' rất thơm. Tôi rất thích. Chính là núʍ ѵú quá nhỏ, phải bấm rất lâu mới lớn lên. Nhưng không sao, tôi sau này giúp anh nuôi chúng nó, mỗi ngày sẽ liếʍ, làm lâu liền sẽ lớn lên." Hắn tràn ngập vui mừng quỳ gối ở giữa hai chân Lục Kiến Huy, hai tay ở trên thân thể anh bừa bãi dao động, từ bộ ngực phủ đầy dấu tay tụ máu sưng đỏ, thuận xuống dưới cơ bụng rắn chắc của anh.

Hứa Đình Chương thoả mãn cười quái dị. Dù cách một lớp qυầи ɭóŧ, hắn đã có thể cảm thấy người anh vợ này thật không tệ chút nào. Mỗi nơi vân da đều có thể so với người mẫu, tràn đầy dương cương khí, nhưng ở phía dưới lại có một cái lỗ nhỏ cho đàn ông thao, lại còn không có một chút lông mao nào. Lòng bàn tay hắn thỏa mãn mà sờ mó bụng Lục Kiến Huy rồi vùi đầu vào rốn anh liếʍ láp. Khả năng là chỗ này của anh rất nhạy cảm, chỉ ở rốn cắn gặm liếʍ láp một chút, bụng Lục Kiến Huy liền kịch liệt run lên, khàn giọng thở dốc gấp gáp. "Hứa tiên sinh... Tôi, tôi... Tôi khó chịu..." Hạ thể của anh cũng tích tụ du͙© vọиɠ, khiến anh không biết làm thế nào ngoài nức nở gọi tên hắn, dươиɠ ѵậŧ ở đũng quần cũng đã cương lên.

Hứa Đình Chương mỉm cười. "Ha hả... ""Lão trinh nữ "" cũng bắt đầu thoải mái ác..." hắn dùng ngữ điệu bỡn cợt nói chuyện, thoáng nhấc lên ánh mắt, hừng hực nhìn chăm chú Lục Kiến Huy, đầy tà khí mà duỗi dài đầu lưỡi đảo quanh rốn, thỉnh thoảng khoách phạm vi lớn hơn liếʍ đến qυầи ɭóŧ của anh, còn dùng răng cắn vào cạp quần, kéo xuống để lộ ra qυყ đầυ. Hắn lập tức ác liệt cười nhạo. "Tôi mới chỉ sờ núʍ ѵú của anh, còn không chạm đến nơi này, không nghĩ tới cái vυ' của anh đã cương cứng, côn ŧᏂịŧ ở đây cũng vểnh lên nha. Anh vợ thật không biết xấu hổ."

Lời nói của hắn khiến anh ý thức được phản ứng cơ thể của chính mình. Sắc mặt Lục Kiến Huy liền trắng bệch. "Tôi... Tôi..." Anh muốn biện giải nhưng không tìm được lý do nào. Cuối cùng, anh chỉ biết cố gắng che đậy thân thể chỉ còn độc một cái qυầи ɭóŧ, nhưng qυầи ɭóŧ lại bị người kia kéo xuống. Hứa Đình Chương tự nhiên như là đang cởϊ qυầи áo của chính mình, trực tiếp nhìn. Thứ được che đậy bởi qυầи ɭóŧ quả thật là một tuyệt tác. Hắn cẩn thận nhìn thật kỹ, đúng là một huyệt động lẳиɠ ɭơ chưa được khai phá.

Bị một người đàn ông kéo xuống qυầи ɭóŧ, nơi tư mật còn đang bị nhìn chằm chằm, Lục Kiến Huy không cách nào có thể đối mặt với hình ảnh hạ lưu này. Anh chật vật quay mặt đi, dùng mu bàn tay che đôi mắt, nét mặt giận dữ và xấu hổ đều không giấu được. Thế nhưng thứ giữa hai chân kia lại không nghe lời sai khiến, phản ứng rõ ràng. Ánh mắt của đối phương như muốn lập tức nắm chặt dươиɠ ѵậŧ của anh mà xóc, cũng như muốn thọc tay vào lỗ nhỏ kia, khiến thứ quái dị giữa chân anh như nóng lên.

Lục Kiến Huy cho rằng tình cảnh này sẽ không thể tệ hơn nữa. Đột nhiên, anh nghe thấy có người nhỏ giọng hỏi, "Anh vợ... Tôi kiểm tra một chút cho anh, có được không? Tôi sẽ chữa trị lỗ da^ʍ nhỏ này, để tôi nhìn vài lần là tốt rồi..."

Không cho người ta có cơ hội cự tuyệt, Hứa Đình Chương đã động thủ. Đầu tiên là trịnh trọng mà chậm rãi cởϊ qυầи lót của Lục Kiến Huy, nhưng điều khiến người ta không tưởng tượng nổi chính là, hắn lấy qυầи ɭóŧ vừa cởi ra đưa lên dưới mũi, phi thường hưởng thụ mà hít một hơi thật sâu, đôi mắt dán chặt vào nơi thầm kín của Lục Kiến Huy, chăm chú như muốn đem từng đường nét khảm vào trong tâm.

Thân thể đẹp đẽ săn chắc,màu da trắng sáng vì ít khi nhìn thấy ánh mặt trời. Dươиɠ ѵậŧ nho nhỏ cương cứng thẳng tắp, từ màu sắc ngây ngô có thể thấy được vật này thiếu hụt kinh nghiệm nghiêm trọng. Bao qυყ đầυ có chút quá dài, quấn lấy qυყ đầυ phía dưới, đầu nấm đang nhỏ ra một hạt châu trong suốt. Ở dưới đáy dươиɠ ѵậŧ, phía trên hậu huyệt hồng phấn, mở ra một đóa hoa nhỏ. Bướm nhỉ bao động đóng lại, mép thịt mềm mại vây nhốt nó. Hai mảnh cánh hoa thanh mềm che lại cửa động, chặt chẽ dán vào nhau, ở giữa khe thịt nhỏ dính một chút ướŧ áŧ, nhìn như đóa hoa bên trong chảy ra mật thủy, toả ra một cỗ khí tức dâʍ đãиɠ ngọt ngào…

Đây là ghét bỏ anh phát dục đến không kiện toàn. Hứa Đình Chương như bị hút mất hồn. Hắn dùng sức hít lấy hít để mùi vị qυầи ɭóŧ vài lần rồi vứt nó sang một bên. Hắn không còn khống chế, cúi thấp thân thể, kề sát mặt ở giữa hai chân anh, chăm chú ngắm. Hắn lẩm bẩm nói, "Anh vợ, bướm nhỏ cùng dươиɠ ѵậŧ đều cho tôi liếʍ đi." Giọng nói của hắn trở nên rất kỳ quái, khẩu âm trầm trầm quấn quanh từng từ. Cũng không biết hắn có nhận ra chính mình như đang thỉnh cầu. Từ trước đến giờ hắn là một người cực đoan kiêu ngạo, ở trong chuyện tình ái vẫn luôn là cao cao tại thượng. Hiện tại hắn muốn dùng đầu lưỡi đi liếʍ dươиɠ ѵậŧ của một người đàn ông khác.

Hắn vừa nghĩ tới có thể ngậm côn ŧᏂịŧ kiều diễm kia thì miệng lưỡi như bị lửa thiêu khô khốc, mong chờ có thể hút đến độ côn ŧᏂịŧ ướt đẫm, văng tϊиɧ ɖϊ©h͙ hăng nồng, liếʍ sạch sẽ qυყ đầυ hồng hồng. Hứa Đình Chương chạm vào bướm nhỏ của Lục Kiến Huy,nơi đó liền khẽ run rồi nhỏ ra vài giọt dâʍ ɖị©ɧ. Hắn hận không thể lập tức hôn tiểu huyệt của anh, lấy đầu lưỡi tiến vào trong khuấy lên chút nước để thỏa mãn cơn khát. Mới săn sóc một chút mà khắp nơi trên người lão dâʍ ѵậŧ này đã đổ mật, trong động ẩn giấu ý vị dâʍ đãиɠ, dâʍ ŧᏂủy̠ ủ ở trong khẳng định ngọt đến không xong rồi.