Thanh Châu khóc không ra nước mắt: "Sao ngươi lại, lại lớn?"
"Ít nói nhảm." Trên thái dương Huyền Tiêu đều là mồ hôi, mồ hôi nhỏ trên mặt Thanh Châu, nàng đưa tay sờ sờ, nam nhân đã đè lên nàng bắt đầu vận động theo quy luật.
Dươиɠ ѵậŧ lửa nóng rời khỏi một đoạn, dính tơ máu, đút vào vài lần như thế, đường hành lang vốn chật chội dần dần trở nên trơn trượt, rốt cuộc có thể bắt đầu ra vào trôi chảy. Vòng eo Huyền Tiêu rắn chắc hữu lực, từ cơ bụng đến đường nhân ngư, hình dáng đường cong hết sức rõ ràng xinh đẹp. Mỗi một lần hắn đút vào, qυყ đầυ đều có thể sâu thêm một bước, thăm dò tìm hiểu khu vực chưa chạm tới.
Huyền Tiêu hung ác ra vào, mép huyệt Thanh Châu bị hắn làm đến mức lật ra bên ngoài, dươиɠ ѵậŧ vừa thô vừa to đút vào bên trong hoa huyệt gợi lên kɧoáı ©ảʍ lạ lẫm.
Quá lớn, lại nóng bỏng, đến cảm giác gân xanh nhô lên cọ qua vách thịt cũng rất rõ ràng.
Hai tay Thanh Châu vốn chống đẩy hắn giờ đây kìm lòng không được ôm lấy bờ vai hắn, hai mắt mê ly, thần thái si ngốc, cặp môi đỏ mọng khép hờ lộ ra hàm răng và một chút đầu lưỡi.
"Ôi, Huyền Tiêu..."
Đôi mắt Huyền Tiêu đỏ bừng, một tay móc đôi chân trắng noãn của nàng lên khuỷu tay, côn ŧᏂịŧ đang hung ác ra vào rong ruổi trong âʍ đa͙σ, hoa huyệt bị hai túi trứng vỗ vào đỏ tươi lầy lội, ướŧ áŧ trơn trượt đến mức có thể sờ ra một tay bọt nước.
Tốc độ va chạm của thân dưới gia tăng. Dươиɠ ѵậŧ phá vỡ tầng tầng lớp lớp thịt mềm chặt chẽ, cho đến nơi sâu nhất, đυ.ng đến tận cái miệng nhỏ trong khoang sinh dục.
Thanh Châu bị làʍ t̠ìиɦ quá kịch liệt bộ dáng trở nên si mê, phun ra một chút đầu lưỡi, ôm cổ Huyền Tiêu, định hôn lên môi hắn. Huyền Tiêu quay đầu, bờ môi thơm mềm chạm vào gò má của hắn.
"Huyền Tiêu, vì sao ngươi không hôn ta?"
Huyền Tiêu không nói một lời.
Thanh Châu không được hắn đáp lại, trở nên rầm rì uất ức, nhưng nàng cũng nghe lời, chân dài ôm lấy vòng eo rắn chắc của Huyền Tiêu, thuận tiện cho hắn ra vào dễ dàng hơn.
Huyền Tiêu thật hung dữ... Nàng mơ mơ màng màng nghĩ, rõ ràng khi còn bé là một cái bánh bao nhỏ ngọc tuyết đáng yêu, sao lúc lớn lên rồi, trở nên lạnh lùng như vậy, hung dữ như vậy, cũng không ngọt ngào gọi nàng là tỷ tỷ nữa rồi.
Thời điểm nàng lại trở nên xuất thần, Huyền Tiêu rủ mắt xuống nhìn về phía nàng, lọt vào trong tầm mắt lại là hai cái vυ' cao ngất, điểm xuyết nụ anh đào phía trên, giống như một bàn bánh ngọt mỹ vị, đang lay động theo tần suất ra vào, hai cái vυ' trắng như tuyết sáng rõ chướng mắt.
Yết hầu Huyền Tiêu lăn một vòng, duỗi tay nắm chặt xoa bóp một cái, thịt vυ' sung mãn gần như muốn tràn ra từ giữa kẽ tay, một tay hắn bóp ngực, một bên cúi đầu ngậm lấy núʍ ѵú thanh tú động lòng người bên kia, giống như trẻ con hút sữa không ngừng nhấm nháp.
Phía dưới Thanh Châu bị làm, vυ' mềm mại còn bị đùa bỡn thô lỗ, nàng bị làm cho vừa khóc vừa kêu, nhịn không được cắn một cái trên bả vai hắn.
Nàng cắn không chút lưu tình, hai cái răng nanh đều hiện ra, gặm trên đầu vai hắn. Huyền Tiêu cũng lười đi ngăn nàng, chỉ là thân dưới làm càng hung ác hơn, ở trong cái động mất hồn kia quật tới tấp trả thù.
Huyền Tiêu mặt đối mặt với nàng làm hồi lâu, lại mò một chân nàng lên, dùng tư thế nghiêng vào cắm nàng mấy hồi, cuối cùng Thanh Châu úp sấp trên đài Phật, hai cái vυ' trắng đều bị chen lấn biến hình, bị nam nhân phía sau nắm eo nhỏ vào ra mấy trăm lần, lúc này mới rút cuộc được ngâm dương tinh.
Thanh Châu mệt mỏi co quắp trên mặt đất, sờ lên bụng dưới, dường như có thể cảm giác được độ nóng bỏng trong cơ thể.
Rất thích dương tinh của Huyền Tiêu, sau khi hắn bắn vào toàn thân đều trở nên ấm áp dễ chịu, bắn một lần có thể sánh ngang với hơn nửa tháng tu hành của nàng.
Hai chân nàng mở rộng nằm trên mặt đất, dịch trắng đυ.c theo hoa huyệt đỏ thẫm ẩm ướt chảy ra, sau khi mây mưa thất thường mỹ nhân có một loại mị lực kinh tâm khác, cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ khôi phục ngẩng đầu trở lại, Huyền Tiêu buộc bản thân dịch ánh mắt.
Đột nhiên, cờ cầu nguyện bị xốc lên, nữ quỷ áo đỏ với vẻ mặt tươi cười đi tới: "Hai ngươi cũng đã làm xong, vậy tới phiên ta rồi nhỉ?"