Editor: Judy
Thời gian vào mùa giải thi đấu dường như luôn trôi qua nhanh hơn bình thường, trận chiến mở màn với SSS như mới chỉ hôm qua, quay đi quay lại đã sắp đấu trận mới rồi.
Phòng huấn luyện của chiến đội GG vừa kết thúc một cuộc họp phân tích sau trận đấu tập, vì trận mở màn họ đánh với SSS có thể nói là ăn miếng trả miếng nên được rất nhiều người trong giới công nhận thực lực, đồng thời lời mời thi đấu tập cũng nhiều hơn. GG đã đấu tập với 8 đội ở LPL, trừ Vua trụ hạng BJ và SSS ngày ngày cho ăn hành thì toàn bộ đều giành chiến thắng.
Một ngày trước trận thi đấu vòng tiếp theo họ đã thắng được đội hạt giống số 2 ở bảng A là JJ, cũng coi như giúp cả đội tự tin lên không ít. Tuy thực lực trung bình của bảng B cao hơn bảng A, nhưng đối thủ WG của họ chỉ là đội nằm trong nhóm hạt giống số 3, ít ra JJ còn nằm ở nhóm số 2, mùa giải trước biểu hiện của họ cũng khá ổn.
Sau khi họp xong sắc mặt mọi người đều tương đối nhẹ nhàng, Tứ Nguyệt vẫn luôn nghiêm túc nhịn không được dặn dò, “Mấy cậu đừng có khinh địch, đặc biệt là rừng mid đó, có thể show kỹ năng nhưng đừng có ẩu. Bạch Tịch lúc cậu đi qua đường sông nhất định phải cẩn thận, trận trước nếu không phải cậu không check bụi để bị SSS tập kích thì họ sẽ không lấy được lợi thế dễ dàng như vậy. Còn Bạch Mặc nữa, ép đối thủ yếu máu về bệ đá cổ là được, đừng có băng trụ gϊếŧ địch, có thể dính bẫy đó, trận trước đánh với SSS ván đầu cậu đã mắc sai lầm này ở đường mid, ván thứ hai vẫn tiếp tục mắc cùng một lỗi ở đường dưới. Hai đứa cạo đầu nhưng tôi cũng mong đừng có cạo luôn não đó.”
Bạch Tịch đau khổ rêи ɾỉ, “Lại nữa rồi lại nữa rồi, Nguyệt tẩu lại nữa rồi.”
Bạch Mặc cũng kháng nghị, “Nguyên một tuần huấn luyện này tôi chưa từng ẩu mà, chưa hề băng trụ gϊếŧ người luôn á, tuy rằng lúc trước tôi khinh địch nên hơi liều mạng, nhưng giờ đã hết rồi. Người thật sự liều mạng là hai tên đường dưới kia kìa, hai tên đó cũng băng trụ gϊếŧ người mắc gì anh chỉ nói một mình tôi?”
Tứ Nguyệt đẩy đẩy mắt kính nghiêm túc đáp, “Bởi vì họ thành công ăn được kill, còn cậu thì đi tặng kill.”
Mặt vô cảm chỉ rõ chỗ yếu của người ta thật là đáng ghét mà, Bạch Mặc quả thực khóc không ra nước mắt giơ tay lên đầu hàng, “Rồi rồi rồi, tôi không băng trụ nữa, hứa sẽ không băng trụ được chưa.”
Lịch sử tội lỗi của bộ đôi rừng mid nhiều quá nhiều nên không thể khiến Tứ Nguyệt hoàn toàn tín nhiệm được, anh ta từ trên cao nhìn xuống như bố thí cho vẻ mặt miễn cưỡng tạm tin mấy cậu vậy. Bạch Mặc, Bạch Mặc tức đến xém chút lao tới đè chiến thuật gia trên đất abc xyz các kiểu.
Biết Bạch Tịch và Bạch Mặc bị chỉ mặt gọi tên có chút quẫn bách, Kiều Mục ngữ khí ôn hòa nói, “Đừng chê Tứ Nguyệt phiền, dù sao tình hình ở bảng B rất khó khăn, chúng ta phải tận dụng tất cả khả năng để giành chiến thắng, vì không có đội nào mà chúng ta thể cam đoan nhất định sẽ thắng hết.”
Các đội viên GG cũng rõ ràng thế cục lục long tranh ngôi tàn khốc của bảng B, họ đều sôi nổi tỏ vẻ đã hiểu, Kiều Mục vừa lòng gật đầu rồi cùng Tứ Nguyệt rời khỏi phòng huấn luyện đi làm chuyện khác. Tuy họ vẫn luôn phân tích kỹ về đội WG, nhưng gần tới lúc chạm trán vẫn muốn nghiên cứu càng chi tiết càng tốt. Kiều Mục và Tứ Nguyệt không phải chỉ nghiêm khắc với đội viên, những cực khổ và nỗ lực mà họ phải trả giá cũng không thua kém ai cả.
Sau khi Kiều Mục và Tứ Nguyệt đi, Úy Lam nãy giờ ngồi một bên nhìn cảm thấy mình thân là quản lý chiến đội cũng nên nói vài lời, Úy Lam nghiêm túc mở miệng, “Ở LPL không có đội nào yếu, dù đấu với ai các cậu cũng không được khinh địch, đây là lời khuyên đúc kết từ kinh nghiệm xương máu mà tiền bối tôi đây cho các cậu đó.”
So với Kiều Mục và Tứ Nguyệt thì các đội viên càng tùy ý thoải mái hơn ở trước mặt Úy Lam, lúc nói chuyện hoàn toàn không có sự tôn kính với tiền bối hay sự e dè với quản lý. Nghe Úy Lam nói thì Bạch Tịch lập tức cà lơ phất phơ đáp, “Nếu không phải quy tắc thi đấu không cho phép thì tôi đã quỳ chơi game để thể hiện sự tôn trọng với đối thủ rồi.”
Bạch Mặc bổ thêm một đao, “Chẳng những quỳ mà còn gọi ba ba luôn.”
Chủ Công quét mắt nhìn Bạch Tịch Bạch Mặc, bình tĩnh nói, “Bây giờ còn chuyển nhượng được không vậy? Làm phiền đưa hai tên này qua đội đối thủ, tôi muốn xem họ vừa chơi game vừa gọi tôi là ba ba.”
Dung Kiều Mộc bình tĩnh đáp, “Có vẻ đáng để chờ mong nhỉ.”
Tương Ngôn chỉ sợ thiên hạ không loạn nhìn Chủ Công nói, “Nếu cậu muốn thì giờ cũng có thể bắt hai đứa nó quỳ xuống gọi ba ba mà. Vì một bữa ở Hotpot Sun mà dám bịt miệng bóp cổ cậu, tôi cảm thấy không thể bỏ qua dễ dàng vậy được.”
Vốn Bạch Tịch đã âm thầm may mắn vì tránh được một kiếp, lúc này căm tức nhìn Tương Ngôn, “Sao anh phiền dữ vậy hả, hay là đổi tên thành Tương Phiền đi cho rồi!”
Tương Ngôn nhướng mày, “Cậu xác định cậu muốn đắc tội tôi à?”
Bạch Tịch ngẫm nghĩ, vẻ mặt thành khẩn nhìn sang Chủ Công, “Ba ơi, con không quỳ được không, ba ba?”
Chủ Công quay ngoắt lại về màn hình máy tính, dùng hành động thực tế biểu thị ông đây không quan tâm tới mày, Bạch Tịch hứ một tiếng với Tương Ngôn rồi quay lại chỗ ngồi.
Thấy đám đồng đội rốt cuộc đã đấu võ mồm xong, Thiết Trạch Hi mới mở miệng, “Tôi mới gửi lời mời vào nhóm wechat cho mấy cậu đó, mấy cậu đồng ý đi. Thập Lục vừa add tôi vào, bảo tôi mời các cậu”
Chủ Công không thích xã giao cau mày hỏi, “Nhóm gì, nhóm chat với fan tôi không vào đâu.”
“Anh nghĩ đẹp nhỉ, cái loại cặn bã như anh lấy đâu ra fan, group hẹn đi ăn với nhà bên thôi.” Thiết Trạch Hi vừa nói vừa add năm đồng đội còn lại vào, Úy Lam hỏi, “Tôi thì sao, không add tôi à?”
Tương Ngôn đáp, “Group của đám trẻ ranh lão già như anh vào góp vui làm gì? Có thể để tụi tôi thoải mái tám chuyện được không hả?”
Úy Lam tức xì khói chỉ vào mặt Tương Ngôn gào, “Cậu nhỏ hơn tôi có vài tuổi, cậu có mặt mũi nói ra câu đó hả?”
Tương Ngôn cười nhạo, “Vậy bữa ăn ở Hotpot Sun anh mời đi?”
Úy Lam bị sự nghèo khổ kẹt sỉ hạn chế khí thế, anh ta hầm hừ nói, “Cái group quèn của mấy cậu tới một mống gái cũng không có, làm như quý hóa lắm mà thèm vào, xí!”
Lão già FA ấy mà, không ăn được nho thì chê nho chua, kệ để anh ta nói cho sướиɠ miệng vậy.
Năm đội viên GG không hề phản ứng với “lão già” Úy Lam, sôi nổi cầm di động vào group chat mang tên “Bữa cơm đính hôn”. Năm người đội SSS đã có mặt sẵn, mỗi lần có một người GG gia nhập Thập Lục liền điên cuồng gửi lên meme người cao tuổi cạn ly vì tình hữu nghị.
Tôi là Apple: Có thể nào đá chủ group ra ngoài được không?
Thạch Lựu tỷ: Tôi làm sao?
Support hiền huệ: Thật là mất mặt SSS.
Đại Bạch đẹp trai: Tôi muốn hỏi một chút, tên cái group này nghĩa là sao?
Thạch Lựu tỷ: Choi Yoonhyun nghĩ ra đó, vốn tôi muốn đặt là Cạn ly vì tình hữu nghị cơ.
Thập Lục nói, lại gửi thêm một cái meme người cao tuổi cạn ly vì tình hữu nghị nữa.
Nirvana đi rừng: Ý nghĩa của cái tên này là hãy xem như đây là một bữa cơm của hai chiến đội anh em chúng ta, bữa cơm đính hôn.
Lão Thiết: Tôi đánh giá cao bộ dáng nghiêm túc nói nhảm của cậu.
Nhị Bạch đẹp trai: Muốn chơi gay với quản lý weibo của tụi này thì nói thẳng, cứ thuê kiệu 8 người nâng qua đây rước người đi, rước đi rồi thì xích lại đừng thả ra, tôi sẽ đội ơn cậu.”
Dung Liêu Lượng: Chủ Công, chiến đội các cậu ngày nào được nghỉ vậy? Tụi tôi thì sau khi đấu xong trận chủ nhật tuần này là nghỉ luôn rồi, chúng ta thương lượng chút ngày nào hẹn đi ăn để mọi người còn đặt vé máy bay về nhà.
Chủ Công: Tối chủ nhật đội tôi còn phải họp phân tích sau trận, tới thứ bảy tuần sau mới được nghỉ. Nhưng tối thứ hai ra ngoài ăn cơm hẳn là anh Kiều sẽ đồng ý.
Dung Liêu Lượng: Vậy được, quyết định tối thứ hai nhé.
Thạch Lựu tỷ: Tôi là chủ group mà sao lúc Lượng Thần với Chủ Công nói chuyện tôi không dám cắm mỏ vào nhỉ?
Tương Ngôn: Cắm cái gì mỏ, đừng có thô tục như thế, đội tụi này còn có trẻ vị thành niên đó.
Đại Bạch đẹp trai: Tiểu Kiều ra chào hỏi với đội hàng xóm một tiếng nào, lần trước không phải cậu đã qua căn cứ của họ rồi sao, đừng ngại ngùng làm gì!
Nhị Bạch đẹp trai: Support nhà tụi tôi còn nhỏ sợ người lạ nên có chút tự kỷ, mấy người đừng có ăn hϊếp cậu ấy đó.
Tiểu Kiều: Ha ha.