Mỗi Lần Thiết Lập Tính Cách Đều Là Nhân Vật Phản Diện

Chương 9: Thiên tài công nghệ bị hãm hại 9

Chu Lễ Xuyên không kiểm soát được mà nhìn chằm chằm vào Tang Cửu Trì.

Cậu ta và Tang Cửu Trì ở bên nhau bốn năm. Trong ký ức của cậu ta, mỗi ngày Tang Cửu Trì đều mặc chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần jean sờn bạc, cả ngày chỉ ở trong phòng thí nghiệm.

Buồn tẻ và nhàm chán, hắn ngoài việc yêu cậu ta và giàu có ra thì không còn ưu điểm gì khác.

Nhưng Tang Cửu Trì trước mặt lại sáng ngời khiến cậu ta căn bản không thể mở được mắt.

Rõ ràng vẫn là khuôn mặt đấy, nhưng thanh niên trước mặt lại khác hoàn toàn trước đây.

Tang Cửu Trì của hiện tại giống như một mặt trời, thiêu đốt mọi thứ xung quanh hắn một cách điên cuồng và rực lửa.

Chu Lễ Xuyên ngẩng đầu nhìn Tống Thanh, tim bỗng đập “thình thịch”.

Trong mắt Tống Thanh hiện lên sự điên cuồng và cố chấp chưa từng có, anh ta như bị Tang Cửu Trì bắt mất, rồi dùng ánh mắt tham lam liếʍ láp toàn thân Tang Cửu Trì.

Sắc mặt Chu Lễ Xuyên lạnh lùng, âm trầm lướt qua Tang Cửu Trì thì nhìn thấy bên cạnh hắn còn có thêm một người.

Sau đó cậu ta phát hiện trong phòng còn một người khác, mà người đàn ông này chính là kẻ thù của Tống Thanh, Đới Lạc Lâm.

Đới Lạc Lâm lạnh lùng đứng chặn trước mặt Tang Cửu Trì, y dùng thái độ kiên quyến bảo vệ hắn đằng sau, “Đây không phải chỗ để các người chạy loạn, cút ra ngoài.”

Chỉ cần bị ánh mắt ngoan độc của Đới Lạc Lâm liếc qua, Chu Lễ Xuyên và Tống Thanh lập tức có cảm giác sợ hãi như rơi vào động băng.

Tống Thanh nhìn khuôn mặt đang vui vẻ bỗng trở nên khó coi của Đới Lạc Lâm thì liếc qua liếc lại giữa Tang Cửu Trì và Đới Lạc Lâm, sau cùng nở nụ cười nói, “Xin lỗi, Đới tổng, đường đột rồi. Tự dưng thấy bạn cũ nên kích động, đúng không, Tang Cửu Trì?”

Tang Cửu Trì: “Đúng thật là bạn cũ ‘cùng sống chết’.”

Tang Cửu Trì nhấn mạnh mấy chữ “cùng sống chết” này, sau đó liếc nhìn Chu Lễ Xuyên.

Hắn đánh giá Chu Lễ Xuyên một lượt, sau đó dừng lại trên cần cổ của cậu ta.

Chu Lễ Xuyên bị Tang Cửu Trì nhìn đến khó chịu liền nắm lấy chiếc nơ trên cổ. Cậu ta theo bản năng kéo lấy ống tay áo của Tống Thanh, “Tống Thanh, chúng ta đi thôi.”

Không biết tại sao, Tang Cửu Trì hiện tại luôn khiến cậu ta cảm giác sợ.

Đôi mắt sáng lạ thường đó giống như có thể lột sạch quần áo, có thể nhìn thấy toàn cảnh bên trong và bên ngoài, cũng như tất cả những bí mật của cậu ta.

Tống Thanh trước khi đi còn liếc nhìn Tang Cửu Trì một cái, sau đó lưu luyến rời đi.

Bữa tối hiếm hoi này đã bị phá hỏng bởi hai vị khách không mời, may mắn là cả hai người đều đã ăn gần xong, bữa tối cũng nhanh chóng kết thúc.

Hai người xác định hợp tác nên lập tức bước vào trạng thái thực hiện.

Hiệu suất làm việc của Đới Lạc Lâm rất cao, công ty của y đã có sẵn thiết bị, chỉ cần sắp xếp theo yêu cầu của Tang Cửu Trì là được.

Chỉ mất một ngày, Đới Lạc Lâm đã dựng xong phòng thí nghiệm máy theo yêu cầu của Tang Cửu Trì.

Tang Cửu Trì bước vào phòng thí nghiệm liền bật chế độ làm việc. Đầu tiên hắn bật tính năng giám sát theo thời gian thực của “Mạng Nhện Khổng Lồ” lên, sau đó viết code lên một màn máy tính khác.

Lúc Tang Cửu Trì bận rộn có liếc qua Đới Lạc Lâm, hắn liền phát hiện Đới Lạc Lâm vẫn luôn lặng lẽ ở bên quan sát hắn.

Cơ thể to lớn của Đới Lạc Lâm giống như đỉnh núi cao vυ't, có thể bảo vệ hắn an toàn.

Tang Cửu Trì hơi sững sờ, đêm đó Đới Lạc Lâm cũng dùng tư thế này để bảo vệ hắn.

Y hiện tại giống như kỵ sĩ trung thành, làm hết sức mình để bảo vệ vị vua của mình.

Hàng lông mi dài của Tang Cửu Trì khẽ run lên, hắn lấy một chiếc USD trong túi ra và đưa cho Đới Lạc Lâm, “Code nguồn và logic viết của code bốn chiều, anh xem đi, sau đó hãy giúp tôi đăng ký quyền sở hữu trí tuệ.”

Đôi má trắng trẻo của thanh niên đầy vẻ nghiêm túc, không có nửa ý đùa giỡn.

Đới Lạc Lâm nhận lấy, cẩn thận nhét vào túi áo trong cùng, “Được, tôi lập tức xử lý.”

Đới Lạc Lâm đang muốn xoay người thì Tang Cửu Trì kéo lấy ống tay áo, “Đợi chút, anh qua đây xem cái này trước.”