Trụ sở tập đoàn Đới Thị, văn phòng chủ tịch.
Đới Lạc Lâm và Tang Cửu Trì ngồi đối diện nhau trên sofa, trước mặt là tách trà mới pha.
Đới Lạc Lâm không nhịn được mà nhìn Tang Cửu Trì thêm lần nữa.
Thanh niên trước mặt nhìn chỉ giống 21, 22 tuổi, cao khoảng một mét bảy lăm.
Đường nét khuôn mặt thanh tú, nhưng điều khiến người ta không thể rời mắt chính là đôi mắt trong veo như pha lê, giống như bầu trời bao la được bao bọc bởi hàng ngàn vì sao.
Thanh niên thản nhiên ngồi trên ghế, nhất thời khiến người ta có cảm giác mâu thuẫn, vừa xa lạ vừa quyến rũ, thực sự rất vi diệu.
Lúc Đới Lạc Lâm quan sát Tang Cửu Trì, Tang Cửu Trì cũng đang đánh giá Đới Lạc Lâm.
Đới Lạc Lâm cao, chắc tầm mét chín.
Ngũ quan của người đàn ông vô cùng sắc sảo, toàn thân toát ra khí chất lạnh lùng người lạ chớ nên đến gần, cùng cảm giác áp bức tự nhiên.
Đôi mắt của y như diều hâu săn mồi mang đầy sự dò xét gắt gao, từ hai hàng cúc cởi mở có thể nhìn thấy cơ ngực săn chắc và đẹp đẽ của y.
Nếu như nói trong thế giới này, Tang Cửu Trì chỉ là nhân vật phản diện pháo hôi, thì Đới Lạc Lâm chính là đại boss phản diện.
Trong cốt truyện thế giới, Đới Lạc Lâm là kẻ thù của Tống Thanh. Tập đoàn Đới Thị luôn là bá chủ trong ngành công nghệ điện tử, sau khi tập đoàn Tống thị chuyển đổi thì bắt đầu xung đột kinh doanh của Đới thị.
Vì để ổn định vị thế của tập đoàn, Đới Lạc Lâm không từ thủ đoạn. Mà mỗi lần vào thời khắc nguy cấp, Tống Thanh luôn có thể biến nguy thành an nhờ sự giúp đỡ của Chu Lễ Xuyên.
Đới Lạc Lâm cũng vì vậy mà y có cái nhìn khác với Chu Lễ Xuyên, y muốn chiếm cậu ta làm của riêng.
Tống Thanh là cao thủ hacker hàng đầu thế giới, vì bảo vệ Chu Lễ Xuyên, Tống Thanh lấy công làm thủ, đánh cắp bí mật kinh doanh của Đới Lạc Lâm. Đới Lạc Lâm bị tổn thất nặng nề, sau khi biết sự thật, y liền muốn gϊếŧ Tống Thanh.
Nhưng cuối cùng, lại bị Tống Thanh vì tự vệ mà gϊếŧ chết.
Sau khi Đới Lạc Lâm chết, Tống Thanh nhanh chóng thôn tính tập đoàn Đới Thị. Từ đó về sau sự nghiệp của anh ta ngày càng phát triển, rồi nhanh chóng tạo ra đế quốc công nghệ của riêng mình.
Vào thời điểm hiện tại, chắc Đới Lạc Lâm đã thích Chu Lễ Xuyên, Tống thị và Đới thị bắt đầu chuyển từ âm thầm đối đầu sang trực tiếp đối đầu.
Tang Cửu Trì tò mò hỏi Đới Lạc Lâm, “Anh thích Chu Lễ Xuyên?”
Đới Lạc Lâm cau mày, cẩn thận tìm kiếm trong trí nhớ của mình, “Chu Lễ Xuyên là ai?”
Tang Cửu Trì khẽ thở dài lắc đầu, “Một người tầm thường.”
Quả nhiên, ngay cả dấu chấm câu trong cốt truyện thế giới cũng không đáng tin.
“Anh tìm tôi là vì...”
“Tôi tìm cậu là vì...”
Hai người gần như cùng lúc lên tiếng, rồi lại cắt ngang câu nói còn dở của đối phương.
Cuối cùng vẫn là Tang Cửu Trì nói trước, “Đại khái tôi biết anh tìm tôi vì vấn đề gì, chắc có liên quan đến tường lửa của tôi.”
Đới Lạc Lâm không hề phủ nhận.
Chuyện y tìm kiếm những tường lửa bảo mật tốt đã không phải bí mật trong giới.
Tang Cửu Trì lấy máy tính xách tay ra, mở lên quay sang phía Đới Lạc Lâm,
“Vậy xin chúc mừng, anh tìm đúng người rồi đó. Tiếp theo, tôi xin trân trọng giới thiệu hệ thống tường lửa mới nhất của tôi: Mạng Nhện Khổng Lồ.”
“Mạng Nhện Khổng Lồ vẫn đang trong giai đoạn nâng cấp. Đầu tiên tôi sẽ cho anh thấy kết quả phản hồi trong ba ngày qua.”
Để giải thích cho đối phương, Tang Cửu Trì đi đến ngồi cạnh Đới Lạc Lâm.
Cảm nhận vị trí bên cạnh lún xuống, Đới Lạc Lâm nhất thời ngây người.
Y luôn lạnh lùng, chưa từng có ai dám lại gần y như vậy, chắc thanh niên này là người đầu tiên không sợ y.
Màn hình máy tính là một nền đen.
Ở phía bên trái của màn hình có vô số đường cong hai chiều màu xanh lá cây. Các đường cong hai chiều đan chéo nhau, tạo nên một lưới hai chiều giống như mạng nhện.
Ở phía bên phải của màn hình, có một hộp thoại hình chữ nhật rất đơn giản.
Tang Cửu Trì nhấn vào tăng tốc, thời gian ở góc bên phải di chuyển nhanh gấp mấy lần.
Không lâu sau, trên mép ngoài của mạng nhện xuất hiện một vài chấm màu đỏ. Những chấm đỏ này giống như những con sâu chui vào sau khi cắn được lớp mạng nhện ngoài cùng.
Và khi họ bước vào, mạng nhện rung lên vài lần, sau đó, địa chỉ IP tương ứng của họ xuất hiện phía trên mỗi chấm đỏ.
Đồng thời, văn bản bắt đầu di chuyển trong hộp thoại ở ngoài cùng bên phải màn hình.
[Kẻ đột nhập đã bị bắt, người dùng này đã vượt rào 3 lần, địa chỉ IP: 1**.***.***. Địa vị thực: số 12, tòa nhà 3, đường xx, khu xx, tỉnh xx, Hoa Quốc, đã chụp ảnh.]
Ngay bên dưới dòng chữ, một bức ảnh xuất hiện, là ảnh chụp một chàng trai trẻ đang mỉm cười hạnh phúc trước máy tính.
Cậu ta vui sướиɠ như khổng tước xòe đuôi vì đã xâm nhập vào tường lửa của Tang Cửu Trì, nhưng cậu ta không biết rằng, cậu ta sớm đã bị bắt.
Ngay sau đó, ngày càng nhiều chấm đỏ bắt đầu xuất hiện và hộp thoại bên phải cuộn lên nhanh hơn.
Đới Lạc Lâm chăm chú quan sát, y chưa từng thấy loại tường lửa này bao giờ.
Tường lửa chỉ được sử dụng để bảo vệ, nhưng tường lửa của Tang Cửu Trì thực sự có thể được sử dụng để chống do thám và bắt ngược thông tin của hacker.
Đột nhiên y nhớ tới một chuyện liền xấu hổ cắt ngang Tang Cửu Trì: “Rất tốt, tôi rất hài lòng, được rồi đó.”
Tang Cửu Trì mỉm cười và liếc mắt nhìn Đới Lạc Lâm một cái, “Đừng vội, trò vui chỉ vừa mới bắt đầu, tiếp theo tôi sẽ cho anh thấy là điểm nổi bật của nó.”
Hắn vừa dứt lời, một chấm đỏ khác dễ dàng lọt vào vòng tròn.
Đi kèm với sự xuất hiện của chấm đỏ là khuôn mặt của một người đàn ông lăn qua bên phải, ngũ quan của người đàn ông này rất đẹp trai kiên nghị, hơn nữa còn giống hệt Đới Lạc Lâm.
Nụ cười của Tang Cửu Trì càng rõ hơn, hắn quay sang nhìn Đới Lạc Lâm.
Đôi mắt sáng của hắn cong cong, ôn nhu như trăng trên trời, “Hacker này rất giống anh.”
Đới Lạc Lâm có chút ngại ngùng nhưng không hề tức giận, “Hình như là tôi.”
Tang Cửu Trì mỉm cười, nhưng không nói tiếp, hắn hướng đôi mắt đen nháy sáng ngời vào màn hình.
Giây tiếp theo, Tang Cửu Trì chỉ vào màn hình: “Mau nhìn xem, xuất hiện rồi.”
Đới Lạc Lâm nhanh chóng kìm nén sự xấu hổ của mình và nhìn vào màn hình.
Y chỉ thấy rằng mạng nhện hai chiều bắt đầu mở rộng, xuất hiện thêm những đường cong mới. Sau đó các kết nối mới được thiết lập lại giữa các đường, và mạng nhện hai chiều biến thành mạng nhện ba chiều.
Đới Lạc Lâm nhìn thời gian mạng nhện hai chiều được nâng cấp, là buổi trưa một ngày trước. Kể từ thời điểm này, các hacker bắt đầu phàn nàn rằng tường lửa của Tang Cửu Trì đã khó vào hơn.
Quả nhiên, trên màn hình xuất hiện rất nhiều chấm đỏ, đa số những chấm đỏ này đều rất lâu không chui vào được, chỉ có vào chấm tiến vào được bên trong.
Trong đó có y...
Nhìn thấy hình ảnh của chính mình lại xuất hiện trong hộp thoại bên phải, Đới Lạc Lâm thật sự không biết để mặt đi đâu.
Đúng là mất mặt cấp quốc tế mà, còn cái gì mà “Siêu Cấp Hacker”, bị người ta cắn lúc nào cũng không biết.
Tang Cửu Trì bật cười, “Không nhìn ra, Đới tổng lại có hứng thú với tường lửa của tôi như vậy.”
Trong sự bối rối của Đới Lạc Lâm, Tang Cửu Trì cuối cùng đã đóng máy tính lại, dùng đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào Đới Lạc Lâm, “Đây chính là tường lửa mới nhất của tôi, nó không chỉ có khả năng phản trinh sát, mà còn có thể chủ động tiến hóa mạnh hơn.”
Đới Lạc Lâm kinh ngạc, y gần như không thể tin được mà nhìn thanh niên xinh đẹp, “Tiến hóa mạnh hơn?”
Tang Cửu Trì cười lớn, “Nhân vật trong game có thể đánh quái tăng cấp, tại sao tường lửa của tôi không thể? Tường lửa của tôi có thể tích lũy kinh nghiệm thông qua cách bẻ khóa thông tin của hacker, khi kinh nghiệm đạt chỉ số nhất định nó có thể tiến hóa.”
Đới Lạc Lâm vô cùng kinh ngạc, kỹ thuật này y chưa bao giờ nghe qua, “Ý của cậu là tường lửa này có thể tiếp tục tiến hóa thêm?”