Mà tại tường lửa của Tang Cửu Trì, phần thưởng lớn chắc chắn sẽ có kẻ dũng cảm thử. Ban đầu, những hacker chỉ tò mò tấn công địa chỉ mà Tang Cửu Trì cung cấp, rất nhanh họ liền phát hiện lỗ hổng trong bức tường lửa của Tang Cửu Trì.
Những hacker này vừa cười nhạo khả năng của Tang Cửu Trì, vừa luồn lách lỗ hổng để vào không gian ảo của Tang Cửu Trì.
Nhưng sau đó, họ bất ngờ phát hiện mình đã rơi vào mê cung được Tang Cửu Trì chuẩn bị kỹ lưỡng.
Trong mê cung có vô số cạm bẫy, không đi được bao lâu thì họ đều bị nhốt vào trong một chiếc hộp và bị ném ra ngoài.
Một hacker như vậy, hai hacker cũng như thế, sau khi có nhiều hacker thất bại, lệnh treo thưởng của Tang Cửu Trì cũng được ghim trong group riêng của các hacker.
Trước sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của Tang Cửu Trì, chưa đến ba ngày, tất cả các hacker trên thế giới đều lần lượt tham gia cuộc chơi.
Tuy nhiên, ba ngày qua đi, vẫn không có một ai tiến vào được trung tâm của không gian ảo, chứ đừng nói là lấy được một vạn starcoin.
Mũ Trắng: [Tường lửa của Tang Cửu Trì quá biếи ŧɦái, tôi lại bị ném ra ngoài rồi.]
Cook: [Đại ca còn bị ném ra ngoài? Em thì đến ngay cả chạm tay vào cửa cũng không được. Không phải nói cái cửa đó rất dễ sao?]
Đây là một phòng chat được mã hóa ẩn trên mạng, nơi tập hợp những hacker có chung sở thích.
Sharman: [Ngu lắm, trước đó là Tang Cửu Trì thả thôi, giờ hắn nâng cấp bảo vệ rồi, ngoại trừ những hacker đỉnh của chóp ra thì chẳng ai vào được cả. Nhóc con vẫn non lắm.]
Siêu Cấp Hacker: [Thật sự bây giờ khó hơn trước.]
Mũ Đen: [@Siêu Cấp Hacker, anh cũng bị đá ra à?]
Siêu Cấp Hacker: [Ừm, vào không được bao lâu đã bị tóm. Từ đống code có thể nhìn ra tính cách một người. Tôi nghĩ Tang Cửu Trì giống như người dạo chơi nhân gian, chuyện bùng nổ trên mạng không giống phong cách của cậu ta.]
Siêu Cấp Hacker là cao thủ hack game trong giới của họ, bình thường rất ít lên mạng, luôn rồng thấy đầu không thấy đuôi, là thần tượng của rất nhiều hacker.
[Em cũng thấy không giống,] Nhìn thấy Siêu Cấp Hacker online, Mũ Đen vội vàng kể lại chuyện hai ngày qua: [Anh @Siêu Cấp Hacker, kỷ lục công kích trong game của anh bị phá rồi.]
[Hai ngày trước có một người mới tấn công game đó, trong 15 tiếng đã vượt qua tất cả các ải, lấy được 3000 starcoin. Sau đó hắn lại chơi mấy ván nữa, mục tiêu của hắn đều rất rõ ràng, đó là giành lấy starcoin.]
Mũ Trắng: [15 tiếng? Kỷ lục 31 tiếng của anh @Siêu Cấp Hacker đã hai năm rồi.]
Siêu Cấp Hacker: [Núi này cao còn có núi khác cao hơn, 15 tiếng nói thật anh không làm được. Nếu là hắn, có lẽ có thể tấn công được tường lửa của Tang Cửu Trì, không phải hắn muốn starcoin? Một vạn starcoin của Tang Cửu Trì vẫn ở trong đó, hắn nhất định sẽ lấy.]
Mũ Trắng: [Không, hắn không đi. Hắn kiếm 1 vạn starcoin liền dừng tay, chỉ để lại một câu “tiền thưởng đã đủ” liền offline.]
Đột nhiên cả phòng im lặng.
Mũ Đen: [Một vạn starcoin, đừng nói trùng hợp vậy chứ?]
Sharman: [Không phải chứ?]
Siêu Cấp Hacker: [...]
Cook: [Các anh, chuyện gì vậy?]
Sharman: [Ngu, người mới đó ba ngày trước xuất hiện, kiếm một vạn starcoin thì giải tán, còn để lại câu “tiền thưởng đã đủ”. Lệnh treo thưởng ba ngày trước của Tang Cửu Trì cũng là một vạn starcoin, chú mày không thấy trùng hợp sao?]
Cook: [Chúa ơi, người mới đó không phải là Tang Cửu Trì đấy chứ?!]
Sharman: [Cho dù không phải hắn, cũng có liên quan đến hắn.]
...
Đới Lạc Lâm rời khỏi phòng chat xong liền nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.
Y chính là “Siêu Cấp Hacker” trong phòng chat vừa rồi. Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành máy tính, y tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình, cách duy nhất để y giải trí là chơi game trong giới hacker.
Y chỉ chơi game, chưa bao giờ làm chuyện hack hệ thống của người khác. Tường lửa của Tang Cửu Trì cũng được xem là trò chơi nên y mới tham gia.
Một điếu thuốc đang cháy dở bị kẹp giữa những ngón tay, Đới Lạc Lâm rít một hơi sau đó nhẹ nhàng thở ra. Làn khói mờ ảo lượn lờ trước mặt che đi đôi mắt sắc bén của y.
Người mới phá vỡ kỷ lục của y chỉ với 15h là Tang Cửu Trì sao?
Tập đoàn Đới Thị gần đây thường xuyên bị tấn công mạng, tuy y cũng là hacker nhưng năng lực của đối phương vượt trội hơn, nên y không bắt được.
Nếu có thể áp dụng tường lửa này vào công ty, không biết có thể ngăn ngừa được những cuộc tấn công độc hại không?
Sau khi suy nghĩ, Đới Lạc Lâm dập thuốc, gọi điện cho trợ lý: “Tiểu Chu, giúp tôi liên hệ với Tang Cửu Trì, tôi muốn gặp cậu ta.”
...
Cùng lúc đó, Tang Cửu Trì đang ngồi trong quán cafe đối diện tòa nhà của Tập đoàn Đới Thị với chiếc máy tính xách tay. Hắn kiên nhẫn chải lại tóc mình nhờ vào hình ảnh phản diện trên tấm kính.
Hôm nay hắn mặc sơ mi trắng đơn giản, mái tóc dài xoăn nhẹ buông xõa sau tai. Trên khuôn mặt thanh tú xuất hiện nụ cười nhẹ nhàng, thánh khiết như thiên sứ trong nhà thờ.
Những người qua đường đều không nhịn được nhìn trộm hắn mấy lần, rồi đỏ mặt vội vã rời đi.
Một nhϊếp ảnh gia đang chụp ảnh trên đường nhìn thấy cảnh này cũng không nhịn được mà nhấn nút chụp trong tay.
Sâu thẳm trong đầu của Tang Cửu Trì, F001 đang không biết mệt mỏi mà chiếu bộ phim "Hoa Quốc Trên Đầu Lưỡi".
Bảy ngày qua, hắn ngoại trừ uống chút nước ra thì không ăn gì cả, 1000 điểm ngoài việc tu bổ cơ thể ra có thể duy trì giá trị sinh mệnh trong bảy ngày.
Mắt thấy điểm sắp hết, F001 lo lắng hơn bất kỳ ai. Nếu cứ không ăn, 1000 điểm liền bay biến mất.
Không ăn là bệnh, phải chữa!
"Hoa Quốc Trên Đầu Lưỡi" đã chiếu xong, Tang Cửu Trì vẫn không có ý định ăn.
F001 gào thét: [Ký chủ, vừa rồi lễ tân Đới thị nói rồi, không hẹn trước không thể gặp mặt. Ngài hiện tại chỉ là một tên nghèo kiết xác, còn người ta là chủ tịch của tập đoàn Đới Thị cao cao tại thượng. Cho dù ngài cứ ngồi ở đây, người ta cũng không gặp ngài đâu. Có thời gian mơ ước thì ngài vẫn nên ăn thứ gì đó còn thực tế hơn.]
Hệ thống còn chưa nói xong, điện thoại của Tang Cửu Trì đã reo lên.
Màn hình hiển thị số điện thoại lạ, sau khi bắt máy, giọng một người đàn ông vang lên: “Xin chào, xin hỏi đây có phải số máy của Tang Cửu Trì không?”
Tang Cửu Trì: “Là tôi.”
Trợ lý Chu: “Tôi là trợ lý của chủ tịch Tập đoàn Đới Thị, hiện Đới tổng muốn gặp ngài, xin hỏi ngài có thể bớt chút thời gian để gặp mặt không?”
Tang Cửu Trì vuốt ve lọn tóc của mình, sau đó hài lòng nói, “Đương nhiên, hiện tôi đang rảnh.”
F001: ... Đáng ghét, hóa ra mình mới là thằng hề!