Xuyên Thư Tổng Tài Biến Thành Thụ

chương 5: Ba Cố

Về tới biệt thự họ Cố, Cố Diệp nhanh chân bước vào nhà vội vã lên phòng như trong trí nhớ, đi lướt qua thư phòng bỗng bị tiếng gọi của ba Cố làm cho giật mình:

- Cố Diệp, đêm qua con đi đâu ba không gọi được cho con vậy? Con quen biết Lưu Quan à? Hôm qua đến đây tìm con đó!

Vừa nói vừa bước ra ngoài hành lang, ba Cố đứng hình nhìn cậu con trai cưng của mình như chịu đả kích:

- Co… n… con! Mau, mau vào tắm rửa thay quần áo cho ba, nhìn như vừa đi chỗ ăn chơi xa đọa nào vậy, đâu ra thể thống gì nữa, bị chụp lại thì làm sao? Làm tổng giám trong giới giải trí cần giữ hình tượng có biết không hả? Con nhìn lại mình xem, sửa soạn xong qua đây gặp ba!

Cố Diệp ủy khuất cực kì, ngày hôm nay con tim đã chịu quá nhiều kinh hách quá độ, mãi mới mò được về đến nhà gặp được ba Cố giống hệt như ba Cố đời trước, chưa kịp vui sướиɠ đã bị mắng cho một trận không nói được lời nào! Hít sâu không dám rớt nước mắt, anh khẽ “Dạ” một tiếng rồi tiếp tục đi về phòng của mình! Chưa khi nào thấy bản thân yếu đuối đến vậy, nam nhi mà cũng muốn khóc, mất mặt quá, may kìm nén được. Có thể vì quá hạnh phúc khi nhìn thấy ba Cố mà thôi, tốt xấu gì anh đây cũng là tổng tài hàng thật giá thật, ngoài yêu đương thì có chuyện gì sóng to gió lớn mà chưa trải qua chứ? Sợ cái gì? Lo cái gì, ở đây cũng có ba Cố, cũng có gia đình, rõ ràng không phải lẻ loi cô độc, còn muốn đòi hỏi cái gì nữa. Ai biết được ở thế giới trước anh còn sống hay không, vụ tai nạn đó cũng không quá nhẹ nhàng đi! Được sống lại là tốt rồi, an phận một chút chắc không sao đâu mà!

Cứ thế Cố Diệp tự trấn an bản thân bằng lý lẽ mang tính chất thuyết phục, anh mở tủ lấy quần áo đi vào nhà tắm, mới nhìn gương một cái mà anh hết hồn trợn tròn mắt “Kia không phải bản thân anh sao? Anh với nguyên chủ sao giống nhau như vậy được." Khi kí ức ùa về tuy sự việc tất cả đều rất rõ ràng nhưng khuôn mặt lại cực kì mông lung, Cố Diệp không dám nghĩ tại sao lại có sự trùng hợp đến vậy. Vội vàng cởi bỏ áo sơ mi ra, hiện dưới phần xương quai xanh có một nốt ruồi son nho nhỏ, vị trí này cũng quá trùng hợp đi, Cố Diệp lại chịu đả kích thêm lần nữa “má ơi, nghĩ hồn xuyên chứ có khi nào xác cũng xuyên qua không? Thật đúng là không thể tin nổi.” Cũng tốt, không phải thích nghi lại từ đầu, giống như trong thế giới này anh cũng là Cố Diệp thật sự vậy! Không muốn suy nghĩ nhiều cho tâm phiền ý loạn, Cố Diệp nhanh chóng tắm rửa rồi đi tìm gặp ba Cố!

Bước tới thư phòng Cố Diệp lên tiếng trước:

- Thưa ba, ba tìm con!

Ba Cố dừng động tác đang ký dở văn kiện ngước mắt lên nhìn Cố Diệp, đúng dáng vẻ đoan trang hàng ngày không lả lơi sốc xếch như ban nãy, đứng đắn lên rất nhiều! Ba Cố thở dài:

- Con quen biết Lưu Quan sao?

Một câu hỏi rất bình thường nhưng lại khiến Cố Diệp không biết phải trả lời như thế nào cho phải, chẳng lẽ nói với ba rằng “Không chỉ quen mà còn có thâm cừu đại hận cướp lão bà của hắn hay sao?”

Đợi một lúc không thấy con trai trả lời, ba Cố lại tiếp tục thở dài:

- Ba không cấm con giao lưu rộng, kết bạn với Lưu Quan có nhiều cái tốt, được nhà họ Lưu nâng đỡ thì không gì sánh bằng, cả giới hào môn này chỉ có An gia và Lưu gia là có tiếng nói nhất thôi. Nhưng con cũng phải cẩn thận, bị hai gia tộc này ghi thù thì khó sống nổi trong giới, vậy nên ba nhắc nhở con tránh không được đắc tội với họ, tốt cho con sau này!

Nghe xong lời ba Cố, cảm xúc Cố Diệp khó khăn lắm mới bình ổn xong lại muốn ủy khuất khóc lớn mà không dám hé răng “Ba ơi, nhưng con lỡ đắc tội cả hai người họ rồi giờ còn có thể cứu vãn được nữa không?”

Vẫn không nghe thấy con trai lên tiếng, ba Cố dịu giọng lại khẽ xoa đầu Cố Diệp:

- Con đó, lớn rồi mà không để ba hết lo, ba thấy con không hợp quản lý công ty giải trí này đâu, 1 năm qua chỉ thấy con vì một tên minh tinh mà đắc tội không ít người, ba không thể lo cho con mãi được, con tự mình suy nghĩ lại đi!

Đôi mắt Cố Diệp sáng ngời, vội vàng lên tiếng:

- Đúng, đúng đó baba, con cũng thấy con không hợp, ba có thể cho phép con thu hẹp mảng kinh doanh này bán bớt đi cổ phần để thêm vào kinh doanh địa ốc cao tầng không ạ?

Kiếp trước Cố Diệp là tổng tài trẻ tuổi được rất nhiều người ngưỡng mộ, lĩnh vực này và chứng khoán là cái anh am hiểu nhất, còn hoạt động giải trí sẽ phải học thêm nhiều thứ nữa mới phát triển tốt được, vẫn nên thu hẹp tài nguyên để ít tiếp xúc với An Thiên Húc một chút! Vốn trong nguyên tác Cố Diệp phải theo đuổi thâm tình trong thời gian rất dài An Thiên Húc mới động tâm, nên cứ đà này anh không trêu chọc tán tỉnh An Thiên Húc thì sao dây dưa với nhau được nữa! Kế hoạch có vẻ rất hoàn hảo! Cố Diệp đúng lý hợp tình ra sức thuyết phục ba Cố!

Ba Cố cũng không vội nói, chỉ nhìn con trai ánh mắt rất từ ái mang chút áy láy khó che lấp được. Cũng 17 năm rồi, từ sau vụ bắt cóc năm 6 tuổi, Cố Diệp vẫn là đứa trẻ hoạt bát tươi vui mà sau 3 năm hai vợ chồng ly hôn, Cố Minh rời đi thằng bé ít cười, ít nói, không quan tâm ông như trước, luôn oán trách ông vô tình nào hiểu cho ông người vô tình mới là mẹ nó, Cố Minh không phải con ông nhưng cũng không phải con riêng của vợ! Hóa ra ngần ấy năm luôn bị lừa dối, cố tình mang thai giả để lừa hôn, đánh tráo con của người khác vào Cố gia! Sự việc bị lộ tẩy mà vợ ông quyết không giải thích lấy một lời, âm thầm mang theo Cố Minh trốn đi biệt vô âm tín! Giờ đây ông chỉ có thể từng chút bù đắp cho con trai để lấp đầy tổn thương phải chịu khi xưa, mất đi gia đình hoàn chỉnh, không có mẹ, không có anh trai, lâu lắm rồi Cố Diệp mới nói nhiều với ông như vậy, ông chỉ nhẹ nhàng nói với anh:

- Tùy con, giờ công ty ba đã giao cho con, con tự quyết là được. Nếu khó khăn có thể đến công ty tổng chỗ ba sẽ hợp cho con phát triển lĩnh vực ấy hơn! Công ty giải trí chỉ là một nhánh nhỏ, con có thể quản lý song song, ba sẽ kéo dự án cho con tham gia dần vào công ty tổng của Cố gia, ba sẽ giao con trước 10% cổ phần, sau này cứng cáp rồi tất cả của ba đều là của con! Ba chỉ có mình con!

- Con cảm ơn ba! Con sẽ không làm ba thất vọng đâu ạ!

Cố Diệp âm thầm thấy may mắn vì ba Cố tính cách vẫn là ba Cố của anh, thương yêu con trai không có giới hạn như vậy!