Quân Bạch xoa nhẹ cánh mông một lúc thì không thỏa mãn nữa, sờ soạng lên khe thịt, trêu chọc miệng huyệt của cô.
Ngôn Khả Khả càng lúc càng sốt ruột, đẩy mạnh tay anh nhưng cái tay kia vẫn bất động. Cô quyết định đẩy bằng hai tay, Quân Bạch không bị ảnh hưởng bởi cô, Vu Dương lại cảm nhận được động tác của cô.
“Làm sao vậy?” Vu Dương hỏi.
Ngôn Khả Khả đành thu tay lại, thấp giọng trả lời: “... Không có gì.”
Quân Bạch không có chướng ngại vật cản đường nữa, được một tấc lại muốn tiến một thước. Anh kéo qυầи ɭóŧ sang một bên, ngón tay thon dài cắm vào tiểu huyệt của cô, bắt chước động tác làʍ t̠ìиɦ, chậm rãi cắm rút.
Ngôn Khả Khả bị hai người vuốt ve đến mức chảy dâʍ ŧᏂủy̠. Ngón tay cắm rút tiểu huyệt của Quân Bạch rất thuận lợi, sau đó anh còn cắm thêm cả ngón trỏ vào, hai ngón tay cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt.
Ngôn Khả Khả xụi lơ trong ngực Vu Dương, cắn môi cảm nhận kɧoáı ©ảʍ khi bị ngón tay của Quân Bạch gian da^ʍ.
Tàu điện ngầm có rất nhiều tiếng ồn, Quân Bạch thấy Vu Dương không phát hiện ra điều gì bất thường thì mấy ngón tay trong tiểu huyệt của Ngôn Khả Khả càng lúc càng càn rỡ.
Tốc độ cắm rút quá nhanh đưa Ngôn Khả Khả tới kɧoáı ©ảʍ cực lớn. Cô cắn môi cố gắng không phát ra tiếng rêи ɾỉ, chỉ có thể nhẹ nhàng lắc hông để biểu đạt kɧoáı ©ảʍ tích lũy trong cơ thể.
Quân Bạch không chỉ cắm rút mà làm càng lúc càng nhanh, dâʍ ŧᏂủy̠ của Ngôn Khả Khả chảy ra càng lúc càng nhiều, nếu chú ý nghe thì còn có thể nghe thấy âm thanh cắm huyệt “Òm ọp òm ọp”.
Ngôn Khả Khả căng thẳng đến mức cổ đỏ hết lên, lại vươn một tay đẩy anh đi.
Quân Bạch nhân cơ hội nắm lấy tay nhỏ của cô, cho vào trong qυầи ɭóŧ của anh. Côn ŧᏂịŧ lớn cương cứng đâm vào tay cô, ý tứ rất rõ ràng, muốn cô giúp anh an ủi côn ŧᏂịŧ!
Ngôn Khả Khả vội vàng rút ra ngoài, Quân Bạch lại bắt tay cô nắm lấy côn ŧᏂịŧ lớn của mình, nhanh chóng vuốt ve lên xuống.
Tay còn lại của Quân Bạch cũng không quên tiếp tục cắm rút tiểu huyệt.
Kɧoáı ©ảʍ của Ngôn Khả Khả càng lúc càng mãnh liệt, cuối cùng cũng cao trào, âm thanh ở cổ họng không nén được nữa mà bật ra “Ưm~” một tiếng.
Vu Dương phát hiện ra điều bất thường, tay rút ra khỏi ngực, cúi đầu nhìn cô, thấy sắc mặt đỏ bừng thì lo lắng hỏi: “Khả Khả, có chỗ nào không thoải mái sao?”
Không, rất thoải mái là đằng khác!
Cả người Ngôn Khả Khả mềm nhũn dựa vào người anh ta, không dám lộn xộn, nhẹ nhàng nói: “... Em muốn đi WC.”
“Còn năm trạm nữa là đến rồi, em nhịn một chút.”
“Ừm.”
Chàng trai bên cạnh nghe thấy đoạn đối thoại của hai người thì thoáng nhìn sang bọn họ, cô gái rất xinh đẹp. Cậu ta vô tình cúi đầu lại nhìn thấy một cảnh tượng khó quên!
Bàn tay nhỏ trắng nõn của cô gái xinh đẹp kia đang ở trong qυầи ɭóŧ của người đàn ông đằng sau, rõ ràng là đang an ủi côn ŧᏂịŧ! Mà bàn tay khác lớn hơn của người đàn ông đằng sau rút ra khỏi váy của cô gái, toàn bộ tay ướt đẫm lấp lánh ánh nước, rõ ràng là cô gái kia đã chảy ra một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠!
Chàng trai vô thức nuốt nước miếng, ngẩng đầu nhìn Quân Bạch với vẻ mặt không dám tin.
Quân Bạch vô cảm liếc cậu ta một cái, anh không quan tâm mà tiếp tục nắm lấy tay của Ngôn Khả Khả để an ủi côn ŧᏂịŧ.
Vài phút trước khi tới trạm, Quân Bạch cuối cùng cũng bắn, quần anh và trên tay cô đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Ngôn Khả Khả không biết là chàng trai bên cạnh đã nhìn thấy hết, nếu không thì chắc chắn đã xấu hổ đến mức khóc lớn rồi.
Cô còn lo lắng nếu Vu Dương ngửi thấy mùi trên tay cô thì phải làm sao bây giờ, buồn bực lau hết lên quần Quân Bạch.
Quân Bạch không hề tức giận, dứt khoát cởϊ áσ phông, thắt nút ở eo để che đậy dấu vết ướt nhẹp tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên quần.