Kỳ nghỉ Quốc Khánh kết thúc, cả ba cũng kết thúc hành trình, bắt tàu cao tốc trở về trường.
Vu Dương và Quân Bạch đều đã lên năm bốn đại học, thời gian này hầu hết các sinh viên năm 4 đều đi tìm việc. Vu Dương cũng không ngoại lệ, sau khi về trường thì các thông báo tuyển dụng sẽ gửi đến.
Dường như Quân Bạch lại không nôn nóng chút nào, vẫn chơi bời ở trường. Bạn học hỏi thì mới biết được nhà anh có công ty, tốt nghiệp xong vào làm việc ở đó.
Còn Ngôn Khả Khả thì mới lên năm ba, việc học vẫn tương đối nặng. Hơn nữa sau khi trở về trường, cô muốn duy trì mối quan hệ bạn bè bình thường với Quân Bạch, vì vậy ngày nào cũng chăm chỉ học hành, thỉnh thoảng sẽ đi hẹn hò với Vu Dương.
Hôm nay, lúc Ngôn Khả Khả đang ở trong lớp học chuyên ngành thì cảm giác bụng nhỏ trướng lên, vì vậy đã rời khỏi phòng học từ cửa sau để đến nhà vệ sinh.
Vừa rửa tay sau khi đi tiểu xong, đang định trở lại lớp học, cô đã bị một người nửa kéo nửa ôm vào nhà vệ sinh bên cạnh.
Ngôn Khả Khả khϊếp sợ, lúc nhìn kỹ lại thì mới nhận ra Quân Bạch.
Quân Bạch ấn cô lên trên ván cửa gỗ, một tay chống lêи đỉиɦ đầu của cô, tay còn lại thì nâng cằm lên.
Anh híp mắt nhìn cô, bất mãn hỏi: “Mấy hôm nay em trốn tôi làm gì?”
Ngôn Khả Khả rũ mắt xuống, nhẹ nhàng nói: “... Tôi không trốn anh, tôi chỉ muốn đi học.”
Quân Bạch nhếch môi, không trốn anh? Nhìn thấy anh thì lập tức quay đầu, còn giả vờ không thấy anh, đây không gọi là trốn thì gọi là gì?
Quân Bạch buông cằm cô ra, tay đặt lên ngực cô bóp mạnh: “Không trốn thì được.”
Vừa nói, Quân Bạch vừa nhanh chóng cởi cúc áo và áo ngực của cô ra.
Tay Ngôn Khả Khả vội vàng ôm lấy ngực trắng mịn, thấp giọng cầu xin: “Chúng ta làm như vậy là không đúng, A Dương mới là bạn trai của tôi, chúng ta có lỗi với anh ấy.”
Quân Bạch cười lạnh: “Tiểu huyệt của em bị tôi cắm nhiều lần như vậy, bây giờ lại nói có lỗi với cậu ta?! Em quên dáng vẻ bị côn ŧᏂịŧ lớn cắm đến mức chảy đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của mình rồi sao!?”
Sắc mặt Ngôn Khả Khả đỏ bừng vì xấu hổ, nắm tay nhỏ đấm lên người anh: “Tất cả là do anh ép buộc tôi!”
“Sao? Mỗi lần em bị thao đều khó chịu chắc? Không phải lần nào người bị côn ŧᏂịŧ lớn cắm đến mức lẳиɠ ɭơ dâʍ đãиɠ cũng là em hay sao?”
Quân Bạch nhân cơ hội nắm một bên ngực của cô rồi hưởng thụ, lúc thì kéo nhẹ núʍ ѵú, lúc thì xoa bóp da thịt mềm mại. Bầu ngực trắng nõn của cô nhanh chóng nhuốm màu hồng nhạt.
Ngôn Khả Khả cuộn chân rêи ɾỉ một tiếng: “Ưm~đừng làm như vậy mà…”
“Nhìn thử xem, mới xoa ngực thôi mà đã lẳиɠ ɭơ như vậy rồi, còn nói là do tôi ép buộc em?”
Một tay Quân Bạch nhanh chóng luồn xuống váy cô, sờ qυầи ɭóŧ, tay hắn cảm nhận rõ sự ẩm ướt.
“Tao hóa, nhanh như thế đã chảy dâʍ ŧᏂủy̠ rồi!” Quân Bạch trêu chọc tiểu huyệt cách qυầи ɭóŧ.
“Ưm~” Ngôn Khả Khả dùng sức đạp chân: “Không được… tôi còn phải lên lớp.”
“Lên lớp?” Quân Bạch cúi đầu liếʍ láp ngực cô: “Tôi chỉ muốn làm em thôi!”
Phần dưới sưng to của Quân Bạch ấn vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cô, một lần rồi lại một lần, giống như đang cắm huyệt.
“Ưm~” Mặt Ngôn Khả Khả đã nhuốm du͙© vọиɠ, đôi tay yếu ớt chống lên ngực anh.
“Tao hóa, giúp tôi cởϊ qυầи, côn ŧᏂịŧ lớn muốn cắm tiểu huyệt của em!” Quân Bạch ra lệnh, nhanh chóng cởϊ qυầи lót dưới váy Ngôn Khả Khả.
Ngôn Khả Khả tỉnh táo lại, vội vàng chặn tay anh lại: “Không được! Đây là nhà vệ sinh, sẽ có người tới!”
Quân Bạch nở nụ cười tà ác: “Nhà vệ sinh thì sợ gì? Trước đây tôi còn chưa thao em trong nhà vệ sinh đâu!”