**Mặc Mặc: Cảm ơn bạn Tuệ Minh đã đề cử cho truyện nhé!
Hứa Huyên Thảo nhắm mắt lại, giả bộ ngủ, trước hết không đánh rắn động cỏ, chờ yêu ma ẩn vào trong phòng.
Mùi tanh tưởi càng ngày càng nặng, lơ lửng trên không, con yêu kia ở trên xà nhà vụиɠ ŧяộʍ thăm dò bọn họ.
Quả thật là một con rệp, nhát gan dơ bẩn, nàng chán ghét mà nghĩ.
Nhưng Yêu thú có thể sử dụng bùa âm, đẳng cấp tuyệt đối không thấp, không thể vì vậy mà khinh địch.
Đối mặt với yêu ma, lần đầu tiên Hứa Huyên Thảo cảm thấy khẩn trương, bởi vì Bạch Tự Cẩn ở bên người. Hóa ra đây chính là quan tâm tất loạn.
Bạch Tự Cẩn tựa hồ phát hiện tâm tình của nàng, bàn tay dọc theo vai, chậm rãi vuốt ve vòng eo căng thẳng của nàng.
Hứa Huyên Thảo cảm giác được độ nóng lòng bàn tay hắn, không hiểu sao trở nên an tâm, âm thầm thề, nhất định phải bảo vệ hắn thật tốt.
Mà lúc này, nam yêu đang bò trên xà nhà nhìn được, hai người cùng giường chung gối, đều là khuôn mặt con trai trưởng cùng con dâu trưởng Tiết gia.
Nam yêu thấy hai người vẫn không nhúc nhích, cho rằng sớm đã chìm vào giấc ngủ, liền thúc giục bùa âm trên xà nhà, muốn hút cắn máu huyết hai người trên giường, lại phát hiện lá bùa không hề có một tia phản ứng.
Nam yêu sờ soạng lá bùa, phát hiện cũng không có vấn đề gì, đang lúc kinh ngạc, bị nữ yêu bên cạnh xô đẩy một chút.
" Xuống dưới cho lão nương." Nữ yêu dùng răng nanh, chỉ chỉ cái bụng căng tròn.
Nam yêu bị vợ đe dọa, sợ tới mức cái đuôi che kín vảy cũng thẳng băng, ngắm nhìn bụng nữ yêu, trong mắt toát ra ý nghĩ của người cha hiền từ - yêu thương, rồi sau đó, bốn cái móng vuốt mới chậm rì rì bò xuống dưới dọc theo vách tường.
Vợ hắn sắp chuyển dạ, cần lượng lớn tinh huyết, cần phải gϊếŧ hại người sáu gia đình trong thời gian ngắn, dù che dấu thế nào cũng có khả năng khiến cho đạo sĩ chính đạo chú ý.
Cho dù tu vi của hắn đang từ từ gia tăng, tính cách nhát gan nhu nhược lại không có chút cải biến, chỉ dám dùng bùa âm vụиɠ ŧяộʍ gây sự trên xà nhà.
Vợ hắn lại là yêu quái tham ăn, lúc nào cũng phải ăn cả nhà người ta, khiến cho hắn mỗi ngày hoảng loạn, sợ ngày nào đó bị Phái Quy Vân tìm tới tận cửa.
Lúc trước nam yêu tu luyện, đã có tâm lý oán hận rất sâu đối với nhân loại, kề bên chăn đệm nhô lên của hai người Hứa Huyên Thảo, trái tim nhảy như châu chấu, run rẩy duỗi móng vuốt về phía tấm chăn.
Chăn bị xốc lên một cái, bên trong một luồng hàn quang đột kích về phía hắn.
Nam yêu bị dọa sắp bể mật tại chỗ, nhưng nhờ phản ứng bản năng, nhanh như chớp mà tránh thoát lưỡi kiếm Hứa Huyên Thảo đâm tới.
"Á, ngươi không phải vợ nhà Tiết gia?" Đồng tử nam yêu dựng thẳng trừng trừng, miệng há to, cái cằm phồng lên như quả bóng, "Là... Là đạo sĩ?"
Lần đầu tiên Hứa Huyên Thảo tận mắt nhìn thấy yêu quái sợ đến như vậy, có chút ngạc nhiên: "Là ngươi hại sáu gia đình già trẻ lớn bé thành Lâm An?"
Nam yêu nhớ tới vợ vẫn còn trên xà nhà, ưỡn l*иg ngực, cưỡng ép tỉnh lại nói: "Phải thì làm sao? Ngươi, ngươi muốn làm gì?"
Hứa Huyên Thảo nhếch một bên khóe miệng, Kiếm Thái Hư trong tay tuôn ra ánh vàng sáng rực, vung kiếm ra: "Chịu chết đi!"
Can đảm của nam yêu tuy nhỏ, tu vi lại coi như là người nổi bật bên trong Yêu thú. Chiến thuật của hắn chính là chạy trối chết, mỗi lần đều tránh thoát lưỡi kiếm chí mạng của Hứa Huyên Thảo trong gang tấc. Kiếm Khí Kiếm Thái Hư chọc một cái lỗ thủng lớn trên nóc phòng, trong phòng một mảnh hỗn độn, cứ thế dồn ép nữ yêu nhảy xuống.
Lúc này, nam yêu đề phòng mà dừng lại sợ làm bị thương thê tử, cố ý tránh chỗ lỗ thủng, dụ dỗ Hứa Huyên Thảo rời xa nơi đây.
Nữ yêu nhìn phu quân bị thiếu nữ lạ lẫm đuổi đánh chật vật không chịu nổi, âm thanh nhạo báng: "Kẻ bất lực!"
Nàng quay đầu quét nhìn phòng ngủ, phát hiện một nam tử áo trắng bình tĩnh ngồi bên giường, sắc thái không hề bận tâm, dường như lộn xộn chung quanh đều là hư vô.
Hắn phóng mắt nhìn chỗ đánh nhau, đôi mắt đen như mực lúc này mới lay động một tia gợn sóng.
Dưới ánh trăng sáng trong, nháy mắt nữ yêu thấy rõ dung nhan hắn, trái tim thình thịch muốn nhảy ra, yết hầu đã lâu mà trở nên khô cạn.
Quanh người hắn hình như có một lường hơi thở tươi mát thanh đạm, không giống phàm nhân ăn ngũ cốc hoa màu không sạch sẽ, là sự thuần khiết của người lương thiện mười kiếp đã xóa hết mọi tội lỗi.
Hai móng vuốt nữ yêu bóp lấy mỏ nhọn, cọ xát rục rịch nghiến răng.
Muốn ăn tươi từng miếng từng miếng thịt của hắn, rất có ích đối với đứa con trong bụng.
Lớn lên đẹp mắt như vậy, vậy bẻ đầu hắn xuống, trộm cất giấu chậm rãi thưởng thức.