Phu Quân Bạch Xà

Chương 19: Đủ rồi!

Bóng đêm càng thêm tăm tối, hắn thả ra tất cả dục niệm, ôn nhu nói lời mê sảng: "Có biết sau khi nàng vừa đi, ta muốn làm gì nhất không?"

Hắn ngậm lấy vành tai nàng, hô hấp cực nóng dâng lên cổ, hàm răng cứng rắn khi nặng khi nhẹ cắn nàng, mang theo đau đớn nhè nhẹ, cho nàng trừng phạt nho nhỏ.

Đau nhức kia rất nhỏ, hơn nữa là vừa tê vừa ngứa, cho nàng một loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ khác thường.

Như là chiếm cứ lãnh địa, cái lưỡi nóng ướt của hắn liếʍ láp thùy tai mẫn cảm của nàng, tóc gáy nàng không tự chủ dựng thẳng lên, như bị ngâm trong dòng nước suối ấm áp, thoải mái đến mức toàn thân trướng nóng.

Cảm giác tập trung ở địa phương bị đυ.ng vào, suy nghĩ nhất thời tê liệt, toàn tâm dường như bị hắn nắm trong tay

"Đủ rồi, đừng làm nữa..." Nàng thấp giọng kháng cự.

"Chưa đủ." Hắn càng dùng sức ôm nàng, hai chân cọ cọ di chuyển đi lên, giống như thân rắn chăm chú ghìm con mồi.

Hứa Huyên Thảo ý đồ giãy giụa, lại phát hiện lực đạo hắn lớn vượt quá mức bình thường, dường như đêm tối cho hắn cơ hội cưỡng chế.

Trăng tròn ló ra từ mây đen, ánh trăng lặng lẽ tiến vào trong phòng, vầng sáng dịu dàng phác hoạ khuôn mặt sáng trong như ngọc của hắn.

Bởi vì tu vi cao, thị lực Hứa Huyên Thảo vô cùng tốt, thấy rõ bộ dáng hắn lúc này.

Hắn thường ngày, khí chất trắng trong tựa tuyết, nhìn như thanh khiết hoàn mỹ, kỳ thật bên trong là lạnh lẽo.

Lúc này đáy mắt hắn tối tăm như đầm sâu, dị thường chuyên chú ngưng mắt nhìn bản thân, dường như thế gian chỉ có một mình nàng, giống như băng tuyết tan vào lửa nóng.

Trái tim loạn nhịp nhảy lên, thình thịch thình thịch, mất đi nhịp điệu, từng tiếng từng tiếng chấn động ngực nàng.

Hứa Huyên Thảo không khỏi nghĩ đến trước đó, lúc bị rượu điều khiển, trần như nhộng dây dưa cùng hắn, tự mình phóng túng, nhấm nháp lần đầu tình ái giữa nam nữ.

Thân thể vẫn còn lưu lại trí nhớ.

Khi hắn hôn môi của nàng, nàng nhớ tới bản thân hai chân mở lớn, hoa huyệt bị căng ra, nằm ở dưới người hắn thừa nhận va chạm ôn nhu lại mạnh mẽ, từng cái từng cái nhấp xuống, phảng phất muốn rút ra linh hồn của nàng.

Hắn thở dốc bên tai nàng, từng lần một trấn an đau đớn của nàng, ngón tay sờ sờ điểm mẫn cảm, ý muốn làm cho nàng dễ chịu hơn một ít.

Lúc bàn tay của hắn phủ lên bộ ngực nàng, nàng nhớ tới hắn vuốt ve bầu ngực nàng, giống như nắm chặt hai con thỏ, chộp vào trong bàn tay to rộng, hai vυ' đẫy đà theo hắn đút vào lắc lư không ngừng.

Lúc ấy cúi đầu một cái, có thể trông thấy thân dưới bị một đồ vật thô to sẫm màu cắm vào, mãnh liệt động thân một cái, toàn bộ dươиɠ ѵậŧ vùi sâu vào phần bụng, lại rút ra hơn phân nửa, chỉ lộ ra qυყ đầυ hình trụ, giống như đang chặn lấy mật hoa.

Khó có thể tưởng tượng, nơi riêng tư nhỏ hẹp của nàng tham lam ăn hết một căn dị vật.

Lực eo hắn vô cùng mãnh liệt, đợi sau khi nàng thích ứng, mỗi một lần đút vào đều mang theo lực đạo vững chắc, liên tục không ngừng ép ra nước mật.

Đau đớn rất sớm đã bị mài mòn, kɧoáı ©ảʍ dày đặc tràn ra.

Nàng nghe được bản thân vô ý thức rêи ɾỉ, một tiếng một tiếng, nũng nịu còn hơn nước chảy.

Hiện tại nhớ lại, chỉ cảm thấy đây dường như không phải nàng, rất cảm thấy thẹn...

Sư phụ không cho nàng tiếp xúc chuyện nam nữ, đã từng có sư huynh đệ bởi vì nhất kiến chung tình với nàng. Sau đó biết rõ nàng quá mạnh, cũng không dám có mong muốn không an phận.

Sư thúc cười nói với nàng, đại đa số nam nhân càng ưa thích nữ nhân mảnh mai.

Nàng tuyệt đối không có khả năng trở thành nữ tử như vậy.

Thế nhưng là ở trên giường tre, nàng ngược lại toát ra thần thái dễ thương, đây có lẽ là bản năng phản ứng của con người.

Trong lúc hốt hoảng, nàng nhớ lại lúc trước sau khi hai người ân ái, hành vi bản thân mặc quần áo xong một đi không nhìn lại, thật là có chút giống nam nhân sau khi ngủ với nữ nhân, không chịu trách nhiệm.

Hóa ra hắn trách mình không chịu trách nhiệm, vừa rời đi. Còn tự trách mình lãnh đạm dị thường, bỏ qua sự hiện hữu của hắn.

Một cảm giác áy náy xông lên đầu.

"Thực xin lỗi..." Nàng không giỏi nói năng, cuối cùng cũng mở miệng thừa nhận sai lầm, nhắm mắt lại chờ hắn nổi giận.

Bạch Tự Cẩn nhìn nàng một bộ dáng đợi chờ xử lý, không nhịn được cười, ôn nhu thơm lên môi của nàng: "Sao lại đáng yêu như vậy? "

Hứa Huyên Thảo mở mắt ra, trừng hắn: "Ngươi còn muốn làm gì?"

"Yên tâm, ít nhất hiện tại ta sẽ không đυ.ng vào nàng." Bạch Tự Cẩn nghiêng người, không hề áp chế nàng, cánh tay vẫn cố chấp kéo nàng vào trong ngực, "Qua giờ Tý, nàng còn phải thi pháp trừ tà, quá mệt mỏi không tốt với nàng."

Mặt Hứa Huyên Thảo gần sát l*иg ngực hắn, ngửi được mùi thuốc tươi mát dễ ngửi: "Hả? Đây là mùi vị gì?"

Bạch Tự Cẩn móc ra từ trong lòng ngực vật lạnh buốt, nhét vào trong lòng bàn tay nàng: "Ngọc bội lúc trước nàng tặng ta, chưa đáp lễ làm sao đã đi rồi."

"Ngọc bội không tính là ta tặng ngươi." Hứa Huyên Thảo nắm vật kia ở lòng bàn tay nhìn qua, hóa ra là miếng ngọc hồ lô tinh xảo khéo léo, có thể treo ở trên gáy, hồ lô còn có cái nút lọ, bên trong tựa hồ đựng chất lỏng óng ánh, "Đây là cái gì?"

Ngón tay thon dài của hắn vuốt ve hai gò má nàng, nhịn không được hôn một chút: "Tinh hoa thảo dược nấu ra, có thể dưỡng thần trợ ngủ."

Mỗi lần tới gần nàng, ngửi được một mùi cỏ xanh thơm ngát, hắn sẽ có một loại du͙© vọиɠ mãnh liệt muốn thân cận nàng, thật giống như khát vọng của mèo đối với cây kinh giới, lúc trước một mực chịu đựng không phát ra, thật vất vả cởi bỏ gông cùm xiềng xích, hắn liền tùy tâm sở dục** thân mật với nàng.

**Tùy tâm sở dục: tùy theo lòng mình

Hứa Huyên Thảo cảm nhận được hắn hôn hai gò má bản thân, vuốt mặt cau mày nói: "Ngươi sao luôn hôn ta vậy?"

Bạch Tự Cẩn chạm đến da thịt bị hắn hôn qua, cười nói: "Không vui sao?"

Hứa Huyên Thảo nói: "Ta không quen bị người làm như vậy..."

Bạch Tự Cẩn nhướng mày, tràn đầy vui vẻ, nét mặt thêm vào vài phần nhu tình: "Vậy thì chậm rãi thành thói quen."

Nói thật ra, nàng không ghét việc thân cận này, chẳng qua hiện tại chỉ có một đoạn quan hệ dựa vào thân thể, còn còn không muốn mập mờ qua lại cùng hắn. Sau này nàng muốn học Vô Tình Đạo, luyện thành vô tâm vô dục chân chính, nếu có ràng buộc với người, đối với đối phương cũng là một sự tra tấn.

Hai người ôm lấy nhau, hồi lâu không nói chuyện, bầu không khí vừa mới tốt lên.

Nàng đột nhiên thích bầu không khí đậm đặc ái tình này, ở chung cùng người có tính khí ôn hòa, thời điểm nàng làm chuyện thái quá, khiển trách nàng bằng những nụ hôn, giống như một đôi vợ chồng yêu thương nhau.

Ừm... Bọn họ đang sắm vai vợ chồng mà?

Thời gian nhẹ trôi, mí mắt nàng nặng trịch rơi xuống.

Bỗng nhiên ngửi được mùi vị tanh tưởi, giống như mùi thi thể bị đốt cháy.

Nàng bỗng nhiên mở mắt, hóa ra Kiếm Thái Hư ở trong chăn, lưng căng ra giống như kéo cung tiễn, hơi hơi đứng dậy, lấy tư thái bảo vệ dùng sức ôm lấy Bạch Tự Cẩn bên cạnh.

Giờ Tý đã đến, yêu nghiệt liên tục tràn ra.