Nam Chính Từng Bị Tôi Tra Sống Lại

Chương 53: Xuyên thành tiểu Hoàng đế trúng cổ

Trong Thọ Khang cung, Triệu Kính Từ ngồi ngay ngắn trước bàn ăn, ánh mắt hơi tối, tựa hồ đang nghĩ tới dụng ý của Thái hậu khi gọi hắn đến.

Thái hậu nở nụ cười trên môi, sai người rót rượu cho hắn rồi thân thiết hỏi tình hình của An lão vương phi gần đây.

Triệu Kính Từ thần sắc kính cẩn, trả lời từng vấn đề.

Thái hậu cười, nói: “Đều là người trong nhà, Kính Từ không cần nghiêm túc như vậy. Nói mới nhớ, ai gia đã mấy năm không gặp mẫu thân ngươi rồi. Thời gian có thể thay đổi rất nhiều thứ, không biết liệu nàng đã thay đổi chưa.”

Triệu Kính Từ làm như không nghe ra ý khác của nàng, chỉ đáp: “Mẫu thân vẫn như vậy.”

Thái hậu nghe vậy lại cười, nhưng đột nhiên không vòng vo với hắn nữa, nói thẳng: “Kính Từ, nói thật cho ai gia biết. Trước đây ngươi mai phục nhân mã ở biên giới Trung Châu, có phải muốn gϊếŧ Tiểu Lộc không? Ngươi điều tra vài vị vương tôn dòng bên của hoàng thât, có phải muốn lập tân quân không? Còn có, tình cổ trên người Tiểu Lộc, có phải do ngươi hạ hay không?”

Triệu Kính Từ trầm mặc, hắn không thể biện giải.

Khi mới vừa sống lại, hắn ban hành mệnh lệnh đó là do hận thù và hiểu lầm, mặc dù chúng nhanh chóng được thu hồi, nhưng đó vẫn là điều khiến hắn hối hận nhất.

Nhưng nghe đến điều cuối cùng, hắn bỗng ngẩng đầu, cắn răng nói: “Không phải.”

“Ồ.” Thái hậu nhìn hắn, hỏi: “Tất cả đều không phải? Hay là…”

Triệu Kính Từ nhắm mắt, thống khổ nói: “Việc cuối cùng không phải.”

Lâm Không Lộc cứng ngắc đứng ngoài cửa, nụ cười trên mặt đông cứng lại.

A Từ từng phái người định gϊếŧ y? Còn nghĩ tới việc muốn phế y? Không, không phải như thế, chắc chắn là y nghe lầm rồi.

Thực ra khi ở biên quan, Lâm Tam đã bẩm báo việc trước đó cho y. Nhưng dưới ảnh hưởng của tình cổ, hiển nhiên y đã xem nhẹ nó. Lúc này nhắc lại, trong đầu chỉ rối rắm, không thể tin được.

Còn có tình cổ, đây là chuyện gì?

Lâm Không Lộc ngơ ngẩn nhìn cánh cửa trước mắt, đột nhiên không dám mở ra, như thể có một con mãnh thú đáng sợ nào đó đang ẩn nấp bên trong.

*

Trong điện, Thái hậu cũng nhắm mắt, tựa hồ không muốn tin tưởng. Nhưng Triệu Kính Từ đã chính miệng thừa nhận, còn gì để mà nói nữa?

Nàng vung tay, muốn mai phục bắt giữ Triệu Kính Từ, nhưng chưa kịp hạ lệnh, nàng đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.

“Thái hậu!”

Tiểu thái giám đằng sau lập tức đỡ nàng, Triệu Kính Từ cũng đứng dậy, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng. Nhưng hắn chưa kịp nói gì, tiểu thái giám đã chỉ vào hắn, khϊếp sợ nói: “Ngươi, ngươi bại lộ âm mưu, thế mà hạ độc mưu hại Thái hậu? Người đâu ——”

Chỉ là hắn còn chưa hét xong, triều kính từ đã cười. Trên môi nở nụ cười lạnh lẽo: “Là bổn vương hạ độc sao?”

Nói xong lại nhìn về phía Thái hậu, cung kính nói: “Nương nương, ngài nghĩ thế nào?”

Tiểu thái giám sững sờ, sau đó bị cấm quân lao ra ấn xuống.

Thái hậu cũng mở mắt, lau “vết máu” bên môi, thất vọng nói: “Tiểu Sở Tử, ngươi đã cứu ai gia, nhưng ai gia chưa bao giờ ngờ rằng việc ngươi cứu lại đã sớm được mưu tính.”

Tiểu Sở Tử ngẩn người, không biết vì sao mình bị bại lộ.

Triệu Kính Từ cũng mở miệng, lãnh đạm nói: “Tên thật của người là Sở Hoằng, từng là mưu sĩ bên người Tấn Vương, trước đây động tay động chân vào dược liệu Thái hậu đưa cho bệ hạ khiến bệ hạ hộc máu. Còn có, người hạ tình cổ cho bệ hạ cũng là ngươi.”

“Thực ra Kính Từ đã viết thư cho ai gia nhắc nhở, người bên cạnh ai gia có vấn đề. Hôm qua hắn hoài nghi là ngươi, ai gia còn không muốn tin. Bấy giờ mới phối hợp diễn một vở kịch với hắn, không ngờ ngươi quả thực hạ độc trong rượu, ôi.” Thái hậu thở dài, hỏi: “Nói đi, vì sao ngươi lại làm như vậy?”

Thấy tất cả kế hoạch của mình đều đã bại lộ, Sở Hoằng khẽ cười, mà sau đó càng cười càng lớn.

Hắn đột nhiên nhìn về phía cửa, ánh mắt nhìn chằm chặp như thể nhìn thấy được gì, giọng điệu tràn đầy ác ý: “Tiểu Hoàng đế, ngươi đều nghe thấy hết rồi chứ? Làm sao vậy, còn không dám vào sao? Sợ rồi hả?”

Triệu Kính Từ đột ngột quay đầu lại, sự hoảng sợ và nỗi bất lực hiện lên trong mắt hắn.

________________

Tác giả:

Triệu Kính Từ: Muốn chết!

Thế Giới 2 -