Huyết Án Liễu Cốc Xà Linh Trang

Chương 66: Điều thần kì

Lão Ba Thượng Thần Thương mừng như điên. Rồi lão quay sang Tề Phi và hóm hỉnh nói:

-  Tiếng hú của Tề hộ pháp còn quý hơn muôn ngàn loại giải dược. Ba Thượng ta sống lại là nhờ ngươi đấy

Nói xong, lão quỳ mọp xuống tạ ơn hai người. Liễu Lâm Phong đỡ lão dậy và cười vang:

- Mạng lão thọ đấy. Trời xanh chưa muốn lão chết. Từ nay lão phải cố gắng hồi đầu hướng thiện để trả ơn cho đời và tạo phúc cho bá tánh đấy.

Truy Tung Bất Nhị há hốc mồm vì điều kì diệu và quá ư tình cờ đến với Ba Thượng Thần Thương. Gã cứ ngỡ lão ta sẽ không thể nào sống sót nổi. Nhưng thật không ngờ, lão vì điều tình cờ ấy mà cứu lão thoát hiểm.  Lão nói:

- Ta cũng không thể tin nổi là ta có thể sống sót vì những chuyện đã xảy ra với ta. Nó giống như có một bàn tay vô hình nào đấy sắp đặt để ta không phải chết đi. Nếu không có những điều tình cờ kì diệu ấy, chắc chắn rằng ta đã không còn sống đến tận bây giờ.

Truy Tung Bất Nhị ngửa mặt lên trời và cười vang:

-  Chúc mừng lão quái. Đúng là lão sống dai thật đấy. Chuyện như thế mà cũng có thể xảy ra.

Ba Thượng Thần Thương hào hứng nói:

- Diệp Âm Tuyền là loại quả cực kì quý hiếm. Nó mọc ở nơi cheo leo và bí ẩn. Hầu như con người chưa bao giờ tìm thấy nó. Loại quả này chỉ được biết đến trong y thư từ trăm năm trước. Đặc biệt, phải ba ngàn năm nó mới ra hoa và kết quả. Việc tìm thấy một quả chín như thế này là điều không tưởng.

Lão mỉm cười rồi nói:

- Môn chủ biết vì sao con khỉ lông vàng kia ném quả quý như thế này về phía ta không?

Mọi người im lặng và chăm chú lắng nghe lời lão nói. Ba thượng Thần Thương giảng giải:

- Thật ra, quả tuy quý nhưng lại là một loại quả kì độc. Chỉ có nước của quả ấy tiết ra từ cuống mới có khả năng chữa bệnh. Thứ nước ấy mới cực kì trân quý. Nếu vô tình ăn phải quả này thì con người sẽ chết ngay tức khắc. Chính con khỉ tức giận. Nó ném thật mạnh Diệp Âm Tuyền về phía ta vì nó nghĩ đấy là loại quả cực độc. Chỉ cần ném về phía ta là có thể lấy mạng ta trong tích tắc. Nhưng vì nó vô tình nên nước từ cuống của Diệp Âm Tuyền chảy vào miệng ta. Nó chảy đúng ba giọt. Nếu ta nhận thêm một giọt nữa thôi thì ta cũng chầu trời rồi.

Liễu Lâm Phong kinh ngạc nói:

- Thật không ngờ. Lão chính là người cãi lại số trời đấy. Tất cả những gì lão nói giống như một giấc mơ. Một giấc mơ kì diệu mà trong lịch sử võ lâm mấy ngàn năm nay chưa bao giờ có.

Ba Thượng thần Thương gạt đầu xác nhận:

- Trong người ta tiềm ẩn chất độc của Đoạt Mệnh Phi Châm và Mễ Tình Hương nên nó mới dung hòa nhau. Nếu không được môn chủ đưa Mễ Tình Hương vào người lão phu lúc nãy thì xem ra mạng lão phu cũng xong rồi.

Chợt Liễu Lâm Phong nhận ra điều gì đó. Chàng hỏi lão:

- Vì sao lão biết chất độc trong người lão chính là Đoạt Mệnh Phi Châm? Nó có xuất xứ như thế nào?

Ba Thượng Thần Thương bùi ngùi nói:

- Thật ra, ta và lão quái Đoạt Mệnh Phi Châm Cừu Như Hải có mối thâm thù đại hận. Ta và hắn đánh nhau không dưới một trăm trận nhưng không phân thắng bại. Ta không ngờ lão ta lại âm thầm phóng Đoạt Mệnh Phi Châm vào người ta. Đây là chất kì độc mà cả đời lão bào chế ra. Chất độc ấy là dung hòa của một trăm loài vật cực độc trong trời đất. Người trúng độc sẽ lăn ra chết ngay tức khắc vì khí âm hàn của chất độc ấy tỏa ra. Ta vì thuở nhỏ trong lúc đi chơi với sư phụ, ta vô tình ăn phải Hỏa Diệm Quả. Người của ta tiềm ẩn luồng khí nóng. Vì thế khi bị lão quái phóng Đoạt Mệnh Phi Châm, ta vẫn giữ được mạng sống. Nhưng chính chất độc trong Đoạt Mệnh Phi Châm làm cho ta không còn là mình nữa. Ta cần phải có máu người để duy trì sự sống. Lão Đoạt Mệnh Phi Châm Cừu Như Hải muốn biến ta thành người như thế để võ lâm ngàn đời nguyền rửa ra, để Lâm Phụng Tường căm hận ta.

Nói xong, lão cúi người xuống và nhặt lên một mũi phi châm nhỏ như Ngưu Mao đưa cho Liễu Lâm Phong xem: Giờ đây mũi phi châm chuyển sang màu đỏ như máu. Do đó lão cúi xuống đất, tìm một lúc và phát hiện ra ngay

- Đây, môn chủ xem. Đây chính là Đoạt Mệnh Phi Châm. Chính môn chủ dùng lửa tam muội để lay ta dậy nên mũi phi châm mới bay ra ngoài. Và trên đời này cũng chỉ có cách ấy để trục được Đoạt Mệnh Phi Châm ra ngoài. Ta lại nhờ Mễ Tình Hương và Diệp Âm Tuyền nên mới hoàn toàn tống hết chất độc của Đoạt Mệnh Phi Châm

Liễu Lâm Phong và Tề Phi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Họ không ngờ mọi chuyện lại có thể xảy ra chuyện trùng hợp li kì như thế.

Chợt Tề Phi hỏi:

- Lão có thâm thù đại hận gì với lão Đoạt Mệnh Phi Châm Cừu Như Hải à? Lão ta luôn bị giang hồ căm ghét vì tính tình độc ác và thâm hiểm vô song. Đã từ lâu lão bặt tăm trên chốn giang hồ. Sao giờ đây lại có chuyện Ba Thượng Lão quái bị lão hạ độc. Lão quái ngươi mau nói ra thử xem.