Huyết Án Liễu Cốc Xà Linh Trang

Chương 64: Thập tam sứ giả

Ba Thượng Thần Thương gật đầu. Lão ngồi dậy rồi chợt băn khoăn:

- Thưa môn chủ, cám ơn môn chủ đã ra tay giúp lão phu thoát khỏi tình trạng khốn khổ vừa rồi. Giờ lão phu có một điều lo lắng. Chúng ta biết đi đâu để tìm tiểu nữ và Điền tiểu thư đây?

Liễu Lâm Phong cười:

- Lão yên tâm. Người chúng ta cần tìm đang đến đây đấy. Hắn ta đang phi thân đến. Chỉ còn cách đây hai mươi trượng. Lão hãy mau tiếp đón hắn đi. Ta sẽ hỗ trợ lão sau.

Nói xong, chàng phóng mình lên một cội cây cổ thụ cành lá rậm rạp. Truy Tung Bất Nhị thấy môn chủ ẩn mình mà không ra tay để khống chế tên sứ giả kia. Hắn nghĩ môn chủ chắc có ý định riêng nên hắn ta cũng vội tìm một nhánh cây và phi thân lên ẩn núp.

Liễu Lâm Phong bị mất quá nhiều nội lực do chữa thương cho Ba Thượng Thần Thương. Giờ chàng phải tìm cách hấp thụ tinh khí của cây cối để phục hồi chân nguyên. Đồng thời chàng muốn tránh mặt để không bứt dây động rừng. Liễu Lâm Phong hành động thật mau lẹ. Ba Thượng Thần Thương chưa có phản ứng gì thì bóng chàng đã mất hút tự bao giờ. Lão há hốc mồm kinh ngạc.

Một lúc sau, có một tên hắc y xuất hiện. Hắn nhìn Ba Thượng Thần Thương và nói:

- Ba Thượng lão nhân. Hôm nay đã là hạn cuối. Lão có gϊếŧ được Tú Sĩ Cuồng Minh không? Lão có hoàn thành nhiệm vụ mà cung chủ đã giao cho lão không? Cung chủ có chỉ thị mới cho lão đây.

Ba Thượng Thần Thương hừ nhẹ và nói:

- Lão phu có gϊếŧ được Tú Sĩ Cuồng Sinh hay không lão phu nghĩ cung chủ chắc chắn đã rõ. Sứ giả cần gì phải hỏi nữa.

Tên sứ giả cười:

- Hôm nay miệng lưỡi của lão cũng khá lắm đấy. Tú Sĩ Cuồng Minh chết nhưng không phải do lão ra tay. Vì thế, con gái và cả tên tù nhân mà lão bắt đi vẫn nằm trong sự khống chế của cung chủ. Cung chủ thấy lão hết lòng vì con gái nên cung chủ ra lệnh cho ngươi mang túi gấm này và gặp một đạo sĩ ở thành Nam. Người ấy cỡi trên lưng con Kim Tiền Báo. Lão đưa túi gấm cho người ấy. Thế là xong nhiệm vụ

Nói xong, tên sứ giả quăng cái túi gấm về phía Ba Thượng Thần Thương. Lão nhanh tay bắt lấy bằng một thủ pháp cực kì đẹp mắt, chuẩn xác. Lão cười nhẹ, nhét túi gấm vào người. Tên sứ giả xoay mình định phóng đi. Nhưng Ba Thượng Thần Thương đã mau miệng nói:

- Thập tam sứ giả, phải chăng cung chủ đã cho người đoạt mất cô gái mà ta mang theo?

Tên sứ giả cười lớn:

- Phải. Cung chủ nói lão lập được công lớn nên cung chủ sẽ đặc biệt chiếu cố đến cha con lão

Ba Thượng Thần Thương vô cùng tức giận trước những hành động vô sỉ của tên cung chủ. Hắn ta tìm mọi cách khống chế lão để buộc lão phải phục vụ cho mục đích của hắn. Lão căm hận và tự hứa với lòng sẽ trả thù tên cung chủ kia bằng mọi giá. Nhưng hiện tại lão rất muốn biết nơi tọa lạc của Đào Hoa Cung. Tên sứ giả kia là đầu mối duy nhất. Lão không thể để tên sứ giả kia đi mất được. Vì thế, khi tên thập tam sứ giả vừa quay đi, Ba Thượng Thần Thương đuổi theo bén gót.

Vừa đuổi theo, lão vừa dùng chỉ pháp điểm huyệt tên sứ giả.

Gã ấy không ngờ Ba Thượng thần Thương dám ra tay với gã nên gã không hề phòng bị. Nhưng vốn là tay cao thủ thượng thừa nên khi nghe tiếng gió ở phía sau, gã biết ngay có người tập kích mình nên gã vội đảo bộ người xoay mình tránh đòn tập kích vừa rồi. Đồng thời gã vung thanh Chủy Đầu Đao tấn công liền.

Ba Thượng Thần Thương cũng không phải tay vừa, lão mang toàn bộ chân tài thực học mà cả đời lão tích cóp được để đấu nhau với tên thập tam sứ giả. Lão quyết tâm khống chế cho bằng được tên sứ giả kia. Nguồn nội lực trong người lão tuy suy giảm đi do đấu nhau với Liễu Lâm Phong nhưng lão vẫn là tay cao thủ nhất nhì trong võ lâm nên lão không hề nao núng mà tung  ra những sát chiêu

Trận đấu diễn ra mỗi lúc một gay gắt hơn. Ba Thượng Thần Thương vận dụng võ công đặc dị mà nhờ đó lão thành danh trên chốn giang hồ. Thế nhưng tên sứ giả kia vẫn ung dung chiết chiêu với lão. Đúng là một trận đấu kinh thiên động địa.

Cát bay.

Đá chạy.

Cây cối ngả nghiêng.

Những tiếng ầm… ầm vang lên không dứt.

Điều đặc biệt, Ba Thượng Thần Thươn không chỉ là một cao thủ đệ nhất mà lão còn là một danh y. Do đó, lão nghiên cứu không ít y dược. Giờ đây giao đấu với một đối thủ quá mạnh. Lão không muốn mất đi cơ hội cứu con gái của mình nên lão quyết dùng đến tuyệt chiêu cuối cùng mà cả đời lão chưa bao giờ sử dụng.

Tay trái lão nhắm huyệt Phúc Kiết điểm tới. Tay phải lão cung lại vận nội lực và xuất chiêu Linh Lâm Hỏa Chí. Thế nhưng chiêu chưởng lão chưa kịp điểm tới thì tên sứ giả đã tung độc phấn. Ba Thượng Thần Thương đảo bộ để tránh.

Tên sứ giả cười lên một tiếng:

- Hôm nay xem lão có còn lớn gan lớn mật nữa không? Lão chưa hề biết lai lịch của ta nên lão xem thường loại độc phấn mà ta vừa sử dụng. Không phải tự nhiên ta trở thành sứ giả của Đào Hoa Cung đâu. Lão dám đối đầu với ta thì xem như mạng của lão đã tận rồi. Xưa nay chưa có một người nào thoát khỏi độc phấn của ta

Gã dừng lại một chút, nhìn lại tình trạng của Ba Thượng Thần Thương rồi nói tiếp:

- Đáng tiếc là lão định rat ay độc ác với ta nên ta đành phải hạ thủ lão trước. Có trách là trách lão đã tiết lộ chiêu thức kia cho sư phụ ta nên ta buộc lão phải chết. Ha…ha…ha…

Ba Thượng Thần Thương trợn mắt nhìn tên sứ giả. Lão thều thào:

- Đoạt… Mệnh…

- Phải. Nhưng đã muộn rồi. Ha…ha…ha…

Quả thật, độc phấn vừa tung ra, Ba Thượng Thần Thương đảo bộ để tránh nhưng lão vẫn không thể thoát khỏi sự khống chế của độc phấn. Lão ngã lăn ra bất tỉnh.

Tên sứ giả phá lên cười như man dại. Rồi nhanh chóng tung mình phóng đi mất. Để mặc Ba Thượng Thần Thương nằm đấy. Máu đen từ thất khiếu lão chảy ra. Trông tình cảnh của lão thật vô phương cứu chữa