Huyết Án Liễu Cốc Xà Linh Trang

Chương 63: Quái bệnh

Liễu Lâm Phong thấy Ba Thượng Thần Thương đột nhiên lên cơn co giật, người tím tái, trông rất ghê sợ. Chàng vội chụp tay lão và điểm nhanh vào mấy huyệt đạo trên người lão. Nhưng người lão dường như có một tiềm lực rất lớn. Người lão như tăng thêm hai mươi năm công lực. Điều ấy thật khủng khϊếp. Chàng vận dụng hết nội lực trong người để khống chế lực đạo của Ba Thượng Thần Thương.

Thế nhưng, giờ đây lão như một người khác. Lão chỉ nghĩ đến máu hoặc là chết. Do đó, thấy Liễu Lâm Phong, lão như con thú vồ mồi. Cánh tay lão vung lên loang loáng. Chưởng phong vù vù. Lão nhằm những trọng huyệt trên người chàng mà điểm tới.

Tề Phi kinh hoàng la lên:

- Môn chủ. Cẩn thận. Lão hóa điên rồi. Tìm cách khống chế lão đi.

Nói xong, Truy Tung Bất Nhị cũng tung mình vào vòng chiến. Gã dung bộ pháp linh hoạt của mình để tấn công vào các huyệt đạo trong người lão rồi nhanh chóng nhảy ra xa để né những chiêu chưởng bá đạo của lão

Ba Thượng Thần Thương rít lên:

- Gϊếŧ ta…gϊếŧ ta ….đi. Gϊếŧ…

Miệng nói như thế nhưng tay lão không ngừng vũ lộng những chiêu chưởng giúp lão thành danh trên chốn giang hồ. Tề Phi tránh né thật khó khăn mới thoát khỏi chưởng kình của lão. Mấy lần gã gặp nguy hiểm, Liễu Lâm Phong xông vào giải cứu nên gã mới thoát chết. Mồ hôi trên má gã tuôn ra như tắm. Trong đời gã chưa bao giờ gặp phải một địch thủ nào lợi hại như thế.

Liễu Lâm Phong hiểu tình trạng của lão nên vội dùng bộ pháp Vạn Lí Phi Phong để vừa cận chiến với lão vừa phóng người lên cao để tránh những chiêu chưởng sấm sét của lão

Đấu pháp của chàng xem ra có hiệu quả. Lão bắt đầu thở hồng hộc, không còn hung hăng như trước nữa. Có lẽ một phần do nội lực của lão suy giảm nên giúp lão có đủ lí trí chống lại quái bệnh của mình

Thời gian trôi qua, Liễu Lâm Phong đã điểm trúng mấy huyệt trên người lão. Xong, chàng thét lên:

-Mau vận khí vào đan điền. Mau!

Nói xong, chàng trút nội công ào ạt vào người lão. Nhưng xem ra như muối bỏ bể. Nội lực của chàng mất hút trong người lão. Cơ thể lão mỗi lúc một co giật, trông thật ghê sợ. Mắt lão trợn ngược. Mồ hôi vã ra như tắm. Ba Thượng Thần Thương lắc đầu nói:

-Trước đây lão phu có ý định muốn nhờ môn chủ ra tay diệu thủ giúp lão phu đẩy lùi chất độc trong người… Loại độc chất …mà lão mắc phải vô cùng lợi hại… Cứ đến ngày rằm, nếu lão phu không uống …máu của một người thì …ta sẽ bị chất độc tấn công vào tâm mạch và chết ngay tại chỗ… Hôm qua là ngày rằm. Lão phu không hề uống máu của ai nên giờ đây chất độc tấn công lão. Lão phu xin gửi gấm tiểu nữ cho môn chủ. Xin môn chủ thương tình chiếu cố tiểu nữ của lão phu để ta hoàn thành tâm nguyện với bằng hữu…

Nói xong, Ba Thượng Thần Thương càng co giật ghê sợ hơn nữa. Máu từ mắt, mũi, miệng bắt đầu trào ra. Liễu Lâm Phong không ngờ trên đời này lại có một loại độc chất lợi hai như thế. Trước đây khi chàng trục độc trong người lão, chàng cũng nghi ngờ trong người lão không chỉ bị trúng phải chất độc của Mễ Tình Hương mà còn mộtloại độc chất nào đó nữa. Nhưng thời gian cấp bách, lại phải chữa bệnh cho nhiều người nên chàng không để ý đến.

Chàng nói:

- Theo ta biết. Chính Mễ Tình Hương giúp lão khống chế được chất độc. Nó như một chất giúp lão ngăn độc chất trong người phát tác. Khi người lão hấp thụ hết Mễ Tình Hương thì lập tức chất độc kia sẽ hoành hành lão. Khi ta trục độc cho lão, chất độc cũ trong người lão bắt đầu phác tác. Và lão sắp phải ra tay gϊếŧ người để có máu uống. Chính vì thế lão muốn ép ta phải xuất hiện ở đây. Đúng không?

Ba Thượng Thần Thương nói:

- Lão phu biết trên đời này chỉ có một mình môn chủ mới có thể cứu được lão phu. …Môn chủ không chỉ giỏi về nội công mà còn giỏi cả về y thuật… Trước đây lão phu định là nhờ môn chủ ra tay giúp đỡ. Sau đó, lão phu sẽ tìm cách giải cứu cho con gái. Nhưng rồi lão phu đã suy nghĩ rất nhiều. Lão phu không muốn suốt đời phải làm một tên sát nhân mà giang hồ căm ghét nữa. Lão phu chết đi cũng không sao. Nhưng lão phu chỉ còn một nỗi lo không an tâm mà nhắm mắt. Giờ gặp được môn chủ, lão phu xin tạ tội cùng môn chủ. Lão xin gửi gấm lại tiểu nữ cho môn chủ. Lão phu xin đi trước một bước.

Nói rồi Ba Thượng Thần Thương vung phi châm lên và nhằm Mệnh Môn đâm tới. Nhưng Liễu Lâm Phong đã nhanh hơn lão một bước. Chàng vội huơ tay hất đi chiếc phi châm và nói:

- Lão định tự sát sao? Lão chết là yên phần lão. Nhưng còn Điền Cẩm Hồng, Ba Thượng Thiên Hương thì sao? Lão không muốn mình giải cứu cho hai người ấy sao?

Ba Thượng Thần Thương nói:

- Con gái của lão phu cũng không có cơ hội được cứu nữa rồi. Lão phu không chịu nổi nữa rồi. Chất độc kia làm cho lão không còn để sức lực để vượt qua. Xin môn chủ ban cho lão phu một chưởng để lão phu ra đi trong thanh thản.

Liễu Lâm Phong tức giận hét lên:

- Lão nói vớ vẩn gì thế. Mau dồn chân khí vào đan điền. Ta sẽ truyền Mễ Tình Hương vào người lão để cứu lão tạm thời. Sau đó ta cùng lão đi cứu người. Khi mọi chuyện đã xong, ta sẽ chữa bệnh cho lão. Lão yên tâm đi. Chất độc này không thể làm lão chết được đâu. Con giun, cái kiến còn ham sống, lão sao vội bi quan như thế? Cố

lên. Tập trung đi. Nhanh!

Liễu Lâm Phong hét lớn để lão xua đi những tạp nệm trong đầu. Xong, chàng từ từ nhả kình vào người Ba Thượng Thần Thương. Chàng truyền chất độc Mễ Tình Hương mà chàng đã hấp thụ trước đây và dồn nó cất giữ ở hai bàn tay. Giờ chàng truyền sang cho Ba Thượng Thần Thương. Chàng không biết mức độ trúng độc của lão như thế nào nên chàng thận trọng đưa chất độc của Mễ Tình Hương vào người lão từng chút một

Thời gian trôi qua một cách nặng nề. Ba Thượng Thần Thương sắc mặt cũng hồng hào hơn. Hiện tượng trúng độc trên người lão dường như không còn nữa. Lão từ từ mở mắt ra.

- Môn chủ. Lão phu đã thoát khỏi bàn tay tử thần rồi. Xin đa tạ môn chủ

Liễu Lâm Phong trầm ngâm nói:

- Chất độc này cũng thật kì quái. Tại sao nó dường như biến mất khi có Mễ Tình Hương? Chắc chắn có điều chi bí mật. Tại sao cứ đến ngày rằm là bệnh của lão lại tái phát. Điều đó có thể liên quan đến ánh sáng của vầng trăng. Ta nhất định sẽ nghiên cứu để có thể giải trừ hoàn toàn chất độc trong người của lão. Lão hãy yên tâm và đừng nghĩ đến chuyện tự sát nữa. Từ nay lão hãy ở bên cạnh ta để mỗi khi chất độc trong người lão phác tác, ta sẽ giúp lão. Giờ chúng ta phải mau đi cứu Điền Cẩm Hồng và Ba Thượng Thiên Hương đi.