Huyết Án Liễu Cốc Xà Linh Trang

Chương 60: Diễn biến bất ngờ

Ba Thượng Thần Thương phun chiếc xương gà ra. Tề Phi vội đảo mình né được.

Thì ra lão đã phát hiện ra Liễu Lâm Phong và Tề Phi xuất  hiện nên lão vội tấn công ngay. Lão đúng là một cao thủ lão luyện trong chốn giang hồ. Không ai nghĩ lão có thể tấn công chớp nhoáng như thế. Cả Liễu Lâm Phong và Truy Tung Bất Nhị Tề Phi cứ ngỡ lão đang bận tâm đến câu chuyện lão đang nói.

Thế nhưng chỉ một hơi thở mạnh của Tề Phi, lão đã đề cao cảnh giác và ra tay xuất thủ ngay.

Liễu Lâm Phong không thể chần chừ được nữa. Chàng phi thân đến và tung chưởng tấn công lão ta ngay. Ba Thượng Thần Thương kinh hoàng khi không lại có kẻ tấn công mình bằng chưởng phong khủng khϊếp như thế. Nhưng khi nhìn thấy Liễu Lâm Phong. Lão hiểu ra ngay mọi chuyện. Lão tròn mắt ngạc nhiên nói:

- Môn chủ phát hiện ra ta thật là nhanh chóng. Lão phu thật không ngờ môn chủ lại có tài truy tung như thế

Liễu Lâm Phong hỏi lớn:

- Lão mang Điền tứ muội đi đâu rồi? Lão không nói, ta thề hôm nay ta không để cho lão ra khỏi nơi này

Nói xong chàng vung chưởng tấn công lão tới tấp. Ba Thượng Thần Thương không hổ danh là cao thủ đệ nhất nhân. Lão ta xuyên người qua giữa bóng chưởng của Liễu Lâm Phong để tránh né. Đồng thời lão giơ hữu thủ xuất chiêu nhanh như thiểm điện.

Liễu Lâm Phong sốt ruột cho sự an nguy của Điền Cẩm Hồng nên chàng ra tay không hề nhẹ. Những đạo chưởng phong mang theo hơi lạnh kinh người cứ thoát ra mỗi lúc một nhiều hơn. Ba Thượng Thần Thương vừa đỡ chưởng vừa la lên oai oái:

- Môn chủ. Lão phu không muốn đánh nhau với môn chủ. Lão phu đang bị trọng thương nên không phải là đối thủ của môn chủ. Nhưng nếu môn chủ muốn biết tin tức của Điền cô nương, môn chủ không thể gϊếŧ chết lão phu được

Liễu Lâm Phong nghe nói, vội dừng tay. Quét ánh mắt căm giận nhìn lão. Ba Thượng Thần Thương nói:

- Lão phu có một nỗi khổ tâm lớn nên mới bắt cóc Điền tiểu thư. Môn chủ là ân nhân của lão phu, lẽ nào lão lại ra tay với người ơn của mình. Ta tuy bị giang hồ gán cho ác danh nhưng ta không phải là một tên ma đầu. Mọi người cứ nghĩ ta thích gϊếŧ người. Nhất là nữ nhân trong thiên hạ. Nhưng họ đâu biết rằng ta cũng chỉ là nạn nhân

Liễu Lâm Phong hờ hững hỏi:

- Lão mà cũng có nỗi khổ tâm à?

Ba Thượng Thần Thương nói:

- Trước đây, con gái ta là Ba Thượng Thiên Hương khuyên ta nên rời khỏi giang hồ tìm đến Lạc Hoa Cốc mà ẩn cư, xa rời thế tục. Nữ nhi khuyên ta không nên giận mẫu thân nó mà nên làm lại cuộc đời mình. Thương con gái. Ta đã đồng ý và đưa con gái tìm đến Lạc Hoa Cốc để ẩn cư. Thế nhưng trên đường đi, khi đến Cửu Đầu Sơn, ta đã bị người ta cướp mất con gái. Hắn ta nói ta phải gia nhập vào môn phái của hắn thì hắn mới đảm bảo cho con gái ta được bình yên. Nếu không Ba Thượng Thiên Hương sẽ bị bọn bang chúng của hắn làm nhục.

Liễu Lâm Phong quan sát thấy lão ta nói rất chân thật. Không có vẻ gì là gian dối cả. Trên đôi mắt lão, hai hàng nước mắt bắt đầu rơi trên hõm má. Lão đúng là một người cha thương con. Chàng hỏi:

- Nói vậy, những vụ án do lão gây ra trong thời gian vừa qua. Tất cả là do lão bị người ta khống chế và bắt phải thực hiện. Lão phải làm để đổi lấy sự an toàn cho tiểu nữ Ba Thượng Thiên Hương

Ba Thượng Thần Thương gật đầu. Trông lão đầy khổ sở. Khóe mắt lão ầng ậng nước:

- Nhưng giờ xem ra, lão phu không thể nào trông thấy con gái lão nữa rồi. Lão phu thật lòng xin lỗi môn chủ. Hắn ta bắt lão phu phải nắm tình hình giang hồ và báo với lão. Khi biết Tú Sĩ Cuồng Minh là một tay cao thủ mới nổi trên chốn giang hồ. Hắn bắt ta phải tiềm nhập vào và tìm mọi cách để gϊếŧ chết Tú Sĩ Cuồng Minh. Nhưng khi ta đến đấy thì bị Mễ Tình Hương khống chế. Ta nằm ngất xỉu trước cổng sơn trang.

Ngập ngừng một lúc rồi lão nói tiếp:

- Khi Tú Sĩ Cuồng Minh về. Hắn ta thấy ta nằm ở đấy. Hắn dùng thủ pháp Di Hồn Đại Pháp để khống chế ta mất đi thần trí. Hắn hiểu ra sự tình của ta. Thế là ta bị Tú Sĩ Cuồng Minh bắt giam. Khi ở trong thạch lao, ta vô cùng ngạc nhiên khi thấy có nhiều nhân vật cao thủ võ lâm cũng cùng chung số phận như ta. Ta vô cùng lo lắng mọi người trong chính phái võ lâm sẽ phát hiện ra. Nhưng cũng may, các cao thủ võ lâm đều bị dược lực khống chế. Do đó thần trí họ nửa tỉnh nửa mê. Ta lợi dụng cơ hội đó nên vội dịch dung để không ai nhận ra mình. Bởi ta sợ họ vì chính khí võ lâm mà gϊếŧ chết ta. Ta không thể nào chết khi chưa thể giải thoát cho con gái mình được.

Liễu Lâm Phong nói:

- Thế tại sao lão không nói rõ sự tình và nhờ lực lượng chính đạo giúp lão tìm cách cứu lệnh thiên kim?

Lão lắc đầu đau khổ:

- Theo môn chủ, mọi người sẽ nghe ta nói sao? Hay họ sẽ xông vào gϊếŧ chết ta ngay để trả thù cho những nạn nhân đã bị ta gϊếŧ chết?

- Kể ra lời lão nói cũng có lí. Tuy nhiên, ta không thể nào tin lời lão nói được. Ta cần có thời gian tìm hiểu. Nhưng lão có thể cho ta biết ai là người có thể khống chế được lão? Hắn ta chính là ai? Đứng sau lưng lão còn có thế lực nào nữa không?

Ba Thượng Thần Thương nhìn quanh quẩn khắp khu rừng. Có vẻ lão ta sợ hãi một điều gì đấy.

Khi thấy không gian xung quanh im lìm. Không dấu hiệu khả nghi. Lão ta liền thấp giọng nói:

- Ta không thể nào tiết lộ được. Tai mắt của hắn ta có mặt khắp mọi nơi và giám sát từng hành động của ta. Ta tiết lộ cho môn chủ biết thì chắc chắn con gái ta không thể sống nổi.