Liễu Lâm Phong nghe mọi người nói. Chàng cũng góp lời:
- Trước đây gia phụ của tiểu điệt cũng có nói về điều này. Người cũng có dạ nghi ngờ Minh chủ
Thánh Thủ Thần Thâu Xuyên Không Tử nói:
- Việc tại hạ bị bắt vào đây cũng là một câu chuyện dài. Nếu có dịp, tại hạ sẽ kể cho chư vị nghe au. Khi tại hạ bị bắt và bị nhốt vào trong một căn phòng tối, trong lúc thần trí còn mơ màng. Tại hạ nghe được cuộc bàn luận giữa Tú Sĩ Cuồng Minh và một hán tử trung niên. Dáng người rất giống Cao đại nhân ở Đào Nguyên Tửu Lâu mà tại hạ từng gặp. Họ bàn với nhau về việc khống chế quần hùng ở các đại môn phái. Khi mọi việc thành công, Tú Sĩ Cuồng Minh sẽ được phong là phó giáo chủ Khổng Tước Bang.
Mọi người bàng hoàng nhận ra dã tâm quá lớn của gã hán tử được mệnh danh là Cao đại nhân. Nếu mọi việc thành công thì giang hồ dậy sóng. Hắc đạo làm bá chủ võ lâm. Như vậy nền võ học hằng ngàn năm xem như bị tiêu diệt hoàn toàn…
Nhận thấy tình thế mỗi lúc một nguy hiểm hơn. Cần phải làm một cái gì đó để ngăn chặn dã tâm của Cao đại nhân. Khúc Văn thần tăng vuốt chòm râu trắng như cước chậm rãi nói:
- Theo ý lão nạp, mối gia thù của thiếu hiệp không chỉ liên quan đến Liễu gia mà còn liên quan đến vận mệnh của võ lâm các đại môn phái. Kẻ thù của thiếu hiệp cũng là mối bận tâm của tất cả mọi người chúng ta ở đây. Do đó, trước mắt Liễu thiếu hiệp phải có một nguồn nội lực thâm hậu. Võ công cái thế. Một bản lĩnh phi phàm. Và nhất là thành lập cho mình một bang phái riêng. Thiếu hiệp khai cờ lập giáo và lên tiếng quy tụ quần hào trong thiên hạ. Để họ cùng sát cánh tiêu diệt phe Hắc đạo. Chỉ rõ những điều gian trá của Minh chủ của chúng ta. Như thế sẽ tốt hơn.
Mọi người ai cũng cho là phải. Liễu Lâm Phong nói:
- Tiểu điệt cũng nghĩ mình phải có một lực lượng chính phái để chống lại Chu Cáp Tinh Độc Bang và Khổng Tước Bang. Đó là hai bang phái mới nổi lên gần đây. Không chỉ vì trả thù cho phụ mẫu mà còn vì chính khí võ lâm. Kẻ thù lớn mạnh. Bản thân tiểu điệt than cô thế cô không thể chống lại chúng. Nhưng hiện tại tiểu điệt cũng không biết phải làm sao.
Hoàng Tuyệt sư thái quay sang mọi người và nói:
- Chúng ta đều là thúc bá của các môn phái. Chúng ta phải cùng nhau gánh vác một phần trách nhiệm. Theo bần ni thấy, nếu chúng ta cùng nhau liên minh lại để tạo ra một lực lượng chống lại Hắc đạo. Mỗi phái nên góp vào những nhân tố tinh túy của phái mình, đứng dưới quyền lãnh đạo của Liễu thiếu hiệp. Sau khi xong việc, ai về phái ấy. Như thế chúng ta sẽ đoàn kết hỗ trợ nhau. Nếu có một phái nào đó bị tấn công thì các phái khác cũng
nhanh chóng biết tin mà đến tiếp cứu. Hiện tại chúng ta phải đoàn kết nhau. Môi hở thì răng lạnh. Chúng ta không thể tự thị vào võ công của môn phái mình để chống lại thế lực đang ngày càng lớn mạnh của phái Hắc đạo.
Khúc Văn thần tăng gật đầu nói:
- Sư thái luận rất phải. Chín đại môn phái của chúng ta được xem là rường cột của võ lâm. Nay giang hồ dậy sóng. Hắc đạo hoành hành. Nếu mọi người không đoàn kết thì nhất định phong ba sẽ đến với võ lâm. Vậy giờ chúng ta cử người trông coi Vạn Phái Bí Phổ và bàn về một liên minh mới mà chúng ta thành lập.
Ai cũng gật đầu cho là phải. Mọi người bàn tán với nhau.
Cuối cùng họ thống nhất Vạn Phái Bí Phổ sẽ do Khúc Văn thần tăng gìn giữ. Mỗi môn phái sẽ thay nhau trông nom, bảo quản trong một năm. Liên minh mới được thành lập có tên là Chính Nghĩa Bang. Liễu Lâm Phong sẽ giữ chức chưởng môn. Lực lượng nòng cốt là anh em Huynh Đệ Hội và những nhân lực hiện có ở Phùng gia trang. Bốn huynh đệ Điền gia trang giữ chức đường chủ Cừu đường.
Khúc Văn thần tăng, Hoàng Duyệt sư thái, Thanh Nhàn đạo trưởng là khách khanh hộ pháp.
Thần Toán Tẩu Gia Cát Hồng làm quân sư.
Thánh Thủ Thần Thâu Xuyên Không Tử là đường chủ Không Không đường.
Thanh Linh chân nhân là đường chủ Nội đường
Tịch Hòa Nhất Đao Thẩm Kì là phó đường chủ Nội đường.
Tịnh Trần sư thái là đường chủ Ngoại đường.
Nhất Tiễn Xuyên Tâm Không Giai Mộng là phó đường chủ Ngoại đường.
Mỹ Hồ Tiên Cơ Tố Hồng là đường chủ của Bảo Khố đường.
A Khắc Cáp Tắc, Thiểm Điện Thương Tề Anh, Phi Thiên Nhất Tẩu Hồng Kì, Truy Tung Bất Nhị Tề Phi là hộ pháp
Mỗi Đường có một nhiệm vụ riêng. Duy chỉ có Bảo Khố Đường là Đường chuyên việc giữ gìn, bảo quản tài sản cho Chính Nghĩa Bang. Đây là một phần không thể thiếu để duy trì hoạt động của bất kì một môn phái nào. Nó liên quan đến sự tồn vong của bản phái. Khi thành lập phái, Liễu Lâm Phong chú ý nhất là vấn đề này. Mỹ Hồ Tiên Cơ Tố Hồng là người đảm đang lại tìm ra được tài sản của Tú Sĩ Cuồng Minh. Có nàng phụ trách việc chi tiêu thì không còn gì phù hợp hơn nữa. Ai ai cũng tán thành với cách phân phó của Liễu Lâm Phong
Mọi người bàn với nhau về việc xây dựng tổng đàn và ngày khai đàn lập giáo. Điền Vũ Hầu vốn là người túc trí đa mưu, có tài nhìn xa trông rộng. Điền nhị thiếu gia vòng tay vái mọi người rồi nói:
- Thưa chư vị tiền bối. Hiện nay, lực lượng chúng ta mới thành lập, mọi thứ còn mới mẻ. Lòng người còn hoang mang chưa thâu về một mối. Các phái cũng nên chấn chỉnh lại bang phái của mình để chờ quần hùng hiệu triệu thì đồng lòng rút đao phù trì chính nghĩa. Việc Minh chủ võ lâm là hiện thân của giáo chủ Khổng Tước Bang hay Chu Cáp Tinh Độc Bang chỉ là suy đoán của chúng ta. Chưa có bằng chứng cụ thể. Ta không thể tùy tiện kết luận được. Chúng ta nên hoạt động bí mật để củng cố lực lượng và thăm dò tin tức các nơi xem thực hư tình hình địch như thế nào. Sau đó, khi mọi thứ đã được kiện toàn, lúc ấy chúng ta mới dựng cờ lập phái cũng chưa muộn. Ý chư vị tiền bối thế nào?
Thần Toán Tẩu Gia Cát Hồng giơ ngón tay lên khen ngợi:
- Thật tình ta cũng đang nghĩ đến chuyện ấy
Khúc Văn thần tăng nói:
- Lời Điền thí chủ nói quả thật chí lí. Chúng ta nên củng cố lại lực lượng cơ sở của mình. Sau đó, chọn những môn đệ nào tinh túy đồng ý gia nhập vào Chính Nghĩa Bang. Như thế mọi chuyện sẽ tốt hơn
Khúc Văn thần tăng là một người rất được trọng vọng trong võ lâm. Vì thế, lời nói của ông rất được lòng mọi người. Ai ai cũng đồng lòng với lời đề xuất ấy. Mọi người cùng nhau bàn bạc đến tận canh ba. Sau đó mọi người chia nhau về các phòng để nghỉ ngơi. Chờ đến sáng hôm sau sẽ xuất trang quay về trung thổ