Liễu Lâm Phong đã hiểu các chiêu thức của lão Lưỡng Nguyệt Thần Phủ Lang Quân nên chàng không hề sợ hãi. Trái lại, chàng đã có chủ ý trước, Liễu Lâm Phong vội xuất chiêu Bạch Hầu Hí Hoa tấn công vào bảy trọng huyệt trên người Lưỡng Nguyệt Thần Phủ Lang Quân. Lão không ngờ chàng lại sử dụng chiêu thức kì lạ như thế nên lão ngẩn người ra. Đường Phủ đi chậm lại.
Chỉ chờ có thế, Liễu Lâm Phong vội sử dụng chiêu Thần Kiếm Hóa Mai Hoa. Song thủ của chàng chập lại rồi bất thần vung lên như chớp, điểm vào ba trọng huyệt của lão.
Lão chưa bao giờ thấy chiêu thức nào thần sầu như thế. Mắt lão nhìn trừng trừng. Cuối cùng, lão ngã lăn ra chết tức khắc. Có lẽ lão không bao giờ có thể ngờ được rằng cuối cùng lão lại chết trong tay một thiếu niên chưa hề có chút tiếng tăm nào trên chốn giang hồ.
Những tên còn lại thấy vị khách khanh hộ pháp của mình võ công bao trùm cả vùng Ba Giáp còn không chống lại gã thiếu niên kia nên chúng lấm lét nhìn quanh và tìm cơ hội đào tẩu. Nhưng Liễu Lâm Phong nào để cho chúng có cơ hội trốn thoát để quay về phi báo. Chàng vội ra tay ngay.
Một khắc sau, khu rừng trở nên vắng lặng. Bọn người Khổng Tước bang không còn một tên nào sống sót
Liễu Lâm Phong nhìn bọn chúng và nhận ra những thiếu sót trong chiêu thức của chàng. Chàng nghiền ngẫm lại và suy nghĩ đến những chiêu thức của Lưỡng Nguyệt Thần Phủ Lang Quân trong lúc giao tranh với lão. Đường Phủ của lão có sức mạnh của Phủ nhưng cũng có tốc độ kinh hồn của kiếm. Những thế đánh nhanh và mạnh không tưởng. Trên đầu Phủ lại có một mũi kích tùy ý kéo dài hay thu ngắn. Những lúc cận chiến với kẻ thù, chính độ dài của Lưỡng Nguyệt Thần Phủ luôn gây cho kẻ thù sự bất ngờ và hoang mang không thể tả.
Có lẽ vì thế, suốt mấy chục năm nay, lão luôn là bá chủ của vùng Ba Giáp. Không một đối thủ nào giao đấu nổi với lão quá hai mươi chiêu
Liễu Lâm Phong vốn là một chàng trai thong minh xuất chúng. Chàng thấu hiểu những tinh túy bên trong chiêu thức dù chỉ mới giao đấu với kẻ thù. Chính những tuyệt chiêu mà cả đời Thần Phủ Lang Quân dày công nghiên cứu chàng cũng am hiểu. Tuy không tường tận nhưng cũng có thể múa lại đúng như thế. Chàng mỉm cười hài lòng vì chàng nghĩ đến một chiêu kiếm kết hợp giữa kiếm và Thần Phủ.
Chàng lại gần và cầm Lưỡng Nguyệt Thần Phủ lên xem. Chàng thấy nó nặng không dưới sáu mươi cân. Liễu Lâm Phong nhớ lại chiêu thức chàng vừa nghĩ ra. Chàng vội dùng Lưỡng Nguyệt Thần Phủ múa tít. Chiêu Phủ vừa có nội lực của Phủ vừa có sự mềm mại, uyển chuyển của kiếm nên nhanh không thể tả và khủng khϊếp vô cùng. Đường Phủ xuyên qua cây cổ thụ cách đấy năm trượng. Một ánh chớp lóe lên. Đất đá bay tứ tung.Thật kinh ngạc. Những cây cổ thụ ngã rạp như có một trận cuồng phong kinh hoàng vừa xảy ra.
Liễu Lâm Phong vừa kinh ngạc vừa bàng hoàng trước kết quả vừa diễn ra. Chàng mừng rỡ vô cùng. Người học võ, không gì mừng hơn khi thấy võ công của bản thân mình ngày càng tăng tiến. Đến lúc này, chàng có thể tự tin hơn trong giao đấu. Chàng đặt tên cho chiêu Phủ vừa sáng tạo ra là Kiếm Phủ Phá Sơn. Chàng mỉm cười hài lòng và nói với chính mình:
- Thật không ngờ, ta lại sử dụng Thần Phủ một cách thuần thục như thế. Cây Thần Phủ này quả thật có duyên với ta đến như vậy. Lưỡng Nguyệt Thần Phủ Lang Quân đã chết. Ta sẽ dùng cây Thần Phủ kia để sử dụng và tạo cho địch nhân những đòn bất ngờ
Mừng rỡ vô cùng, Liễu Lâm Phong cầm thanh Lưỡng Nguyệt Thần Phủ lên ngắm nghía. Thanh Thần Phủ khá tinh xảo và sắc bén. Chàng nghĩ thanh Thần Phủ này có lẽ xuất thân từ chùa Bố Đà La ở Tây Tạng. Càng bất ngờ hơn khi trên cây Thần Phủ ấy có ghi khẩu quyết luyện công. Mặc dù khẩu quyết ấy được ghi theo tiếng Phạn. Nhưng thật may mắn làm sao, chàng từng được phụ thân chỉ dạy về tiếng Phạn nên giờ đây chàng có thể đọc được . Tuy nhiên câu chữ rất trúc trắc trục trặc nên chàng chẳng hiểu gì cả.
Mặc dù thế, chàng mừng rỡ và quyết tâm học những thần chiêu trong thanh Lưỡng Nguyệt Thần Phủ. Những chiêu nào chàng không hiểu khẩu quyết của nó, chàng bèn nhớ lại cách mà Thần Phủ Lang Quân từng xuất chiêu khi giao đấu với chàng.
Trời mỗi lúc một sáng. Tiếng gà ở đâu vọng lên tiếng gáy le te báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Liễu Lâm Phong đã luyện xong hai mươi bốn đường Phủ. Những chiêu thức cuối càng lúc càng khó khăn và đầy huyền cơ. Chàng không thể luyện ngay được. Do đó, chàng đứng lên và quyết định quay lại chỗ bốn huynh muội họ Điền trú ngụ