Tên áo tía nghe Liễu Lâm Phong nói thế thì giận run người. Hắn vung trường kiếm lên tấn công chàng quyết liệt. Những tên đồng bọn thấy thế cũng huơ vũ khí lên tấn công chàng tới tấp. Chúng là người từng trải. Kinh nghiệm chiến đấu dồi dào. Thấy chàng thanh niên kia võ công quá khủng khϊếp nên chúng biết chỉ còn có cách liên thủ lại mới mong chiến thắng được chàng.
bbLiễu Lâm Phong cũng muốn diệt chúng càng nhanh càng tốt. Chàng không muốn chúng báo động cho đồng bọn chúng. Như thế sẽ rất phiền phức. Nghĩ thế nên chưởng phong của chàng càng lúc càng nhanh. Những luồng lãnh khí âm hàn từ đôi song thủ của chàng phóng ra làm bọn địch nhân hoảng hốt, kinh hoàng. Vũ Khí của chúng lạnh buốt. Mấy tên áo tía nội công thâm hậu nên còn cầm vũ khí chống trả. Những tên giáo chúng vốn không giỏi võ. Chúng đứng co ro. Vũ khí rơi khỏi tay lúc nào không hay.
Một lão nhân áo tía có vẻ am hiểu vội la lên kinh hoảng:
- Hàn Băng Chưởng. Chúng ta mau hợp công lại gϊếŧ tên tiểu tử kia đi.
Nói xong, hắn vung Lưỡng Nguyệt Thần Phủ lên nhằm đỉnh đầu chàng bổ tới. Liễu Lâm Phong nhanh nhẹn né tránh đồng thời vung tay điểm huyệt hắn. Lão ấy cũng không phải tầm thường. Hắn biến chiêu và nhằm song thủ của chàng chém tới.
Liễu Lâm Phong không ngờ có kẻ ra tay thần tốc như thế. Chàng càng cảnh giác hơn. Tay phải chàng xạ ra một đạo Vô Hình Chỉ. Tay trái chàng co lên biến thành chiêu Bạch Hổ Xuất Động tấn công tên áo tía. Hắn nghiêng người né khỏi đồng thời kéo thanh Lưỡng Nguyệt Thần Phủ thành một thanh trường thương. Vũ khí của hắn cũng quá kì lạ. Liễu Lâm Phong nhìn thấy thanh Lưỡng Nguyệt Thần Phủ sáng bén vô cùng. Chàng nhớ mẫu thân chàng có nói về một người trong võ lâm. Hắn ta chính là Lưỡng Nguyệt Thần Phủ Lang Quân Cao Thiên Hào. Chàng la lên:
- Lưỡng Nguyệt Thần Phủ Lang Quân.
Gã áo tía cười lên khùng khục:
- Tiểu tử kia. Xem ra ngươi cũng khá đấy. Ngươi cũng nhận ra lai lịch của lão phu.
Lưỡng Nguyệt Thần Phủ Lang Quân Cao Thiên Hào chính là trang chủ của Cao gia trang. Một gia trang nổi tiếng ở vùng Ba Giáp. Lão ta đã lập ra một môn phái cho riêng mình. Đó chính là Thần Phủ Bang.
Khắp vùng Ba Giáp, ai nghe nói đến bang phái này cũng khϊếp hãi. Thế lực của Thần Phủ Bang vô cùng hùng mạnh. Dưới quyền của Lưỡng Nguyệt Thần Phủ Lang Quân Cao Thiên Hào có đến hàng ngàn tên đệ tử. Giáo chúng thì đông vô số kể.
Liễu Lâm Phong thấy lão tự đắc thì hừ lên một tiếng:
- Lão là bá chủ một cõi. Sao lại cam tâm làm tay sai cho Khổng Tước bang?
Lưỡng Nguyệt Thần Phủ Lang Quân cười lên:
- Ta chính là khách khanh hộ pháp của Khổng Tước bang. Danh vọng vang trùm thiên hạ. Ngươi đúng là oắt con không rõ lẽ đời. Mau tra tay chịu trói đi.
Nói rồi, lão ta vũ lộng Lưỡng Nguyệt Thần Phủ tấn công chàng. Chiêu Phủ ngày càng khốc liệt hơn. Bóng Phủ loang loáng và bao trùm lấy người Liễu Lâm Phong mỗi lúc một nhanh hơn và dày đặc hơn. Áp lực bủa xuống đầu chàng thật khủng khϊếp. Thật đúng là cao thủ của một cõi.
Liễu Lâm Phong kinh hoàng nhìn theo những chiêu Phủ của Lưỡng Nguyệt Thần Phủ Lang Quân. Chàng thầm khâm phục võ công của đối phương. Không dám xem thường, chàng vận mười thành công lực và vung Vô Hình Chỉ tấn công tới tấp.
Sau, chàng nhận thấy bản thân có thể đấu bình thủ với kẻ địch. Chàng bắt đầu bình tâm lại và phát chiêu một cách cẩn thận và chặt chẽ hơn. Liễu Lâm Phong muốn tìm hiểu ý Phủ nên vừa đánh vừa chiết chiêu để học hỏi thêm. Lưỡng Nguyệt Thần Phủ Lang Quân thấy chàng chiến đấu chậm lại, lão ta đắc ý, cho rằng võ công của mình quá khủng khϊếp nên tên oắt con kia khϊếp sợ. Lão ta càng tự đắc ý, gầm lên:
- Tên tiểu tử không biết trời cao đất dày kia. Ta sẽ cho ngươi thấy bản lĩnh của Lưỡng Nguyệt Thần Phủ Lang Quân ta đây.
Nói rồi, lão ta càng giở tuyệt chiêu để đối phó với chàng. Ba mươi sáu đường Phủ thảm khốc được lão ta vận dụng với tuyệt đỉnh công phu. Liễu Lâm Phong thấy đường Phủ nhanh nhẹn, thần tốc và ảo diệu vô cùng. Chàng buột miệng khen:
- Tuyệt! Đường Phủ như rồng thiêng xuất động.
Liễu Lâm Phong dùng bộ pháp Lăng Ba Ảo Bộ Hành Vân vờn quanh đối thủ như bóng với hình. Không ít lần Liễu Lâm Phong sắp bị chiêu phủ giáng xuống đầu nhưng lại sượt ngang vai. Áo ngoài chàng rách tung lên. Nhưng tuyệt nhiên chàng không bị thương mảy may nào cả. Lưỡng Nguyệt Thần Phủ Lang Quân giương giương tự đắc và muốn chứng tỏ với giáo chúng là lão tài giỏi như thế nào. Nhưng về sau, lão ta nhận ra chàng thiếu niên kia chỉ muốn thăm dò và học hỏi chiêu Phủ của lão. Lão gầm lên giận dữ
- Tiểu tử kia. Ngươi phải chết!
Lão vung Thần Phủ theo thế Phá Đảo Xuyên Sơn. Thế Phủ như ngàn cân trùm xuống đầu Liễu Lâm Phong