Đại Lão Dụ Tôi Tán Anh Ấy

Chương 40

Khụ khụ, thật ra cô không cố ý, ai bảo tên này khi làm việc cứ dong dong dài dài, bảo cái gì quan tâm đến con nên nhẹ một chút chậm một chút... Quan tâm cái rắm! Con của cô chắc chắn là chịu đòn hơn anh rồi, con người rác rưởi không hầu hạ cô cho tốt, lại còn đi khám bác sĩ nữa... Hừ hừ, khám cái quả trứng!

Nhưng mà, mặc dù nghĩ như vậy, lương tâm Ân Thần áy náy lặng lẽ thò lại gần, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ vết thương. Nước bọt của cô rất hiệu quả trong việc chữa lành vết thương, vết thương đỏ tươi và chói mắt đã sớm lành thành vài vệt hơi hồng.

Một cảm giác ẩm ướt và mềm mại truyền ra từ bên cổ, hơi thở ấm áp lướt qua thái dương. Diêm La dừng lại và liếc sang phía cô.

Ân Thần ngẩng đầu lên, nhưng ánh mắt lại nhìn trái nhìn phải, bộ dạng chột dạ lại kiêu ngạo.

Khuôn mặt căng thẳng của Diêm La dần dịu đi, anh một tay ôm eo cô để chịu sức nặng của cô, một tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô, môi mỏng hôn lên má cô hai cái. Vẻ mặt của anh vô cùng dịu dàng lưu luyến, Ân Thần xấu hổ quay mặt đi, Diêm La cũng không hề ép buộc, anh đưa tay xuống vuốt ve phần bụng hơi nhô lên của cô hai lần rồi bóp nhẹ vào vị trí nhạy cảm trên eo cô, thì thầm dỗ dành:

“Ngoan một chút được không?”

Ân Thần vốn ăn mềm không ăn cứng, bị giọng nói trầm thấp khàn khàn của anh làm cho choáng váng bên tai, toàn thân tê dại, cô giống như một con mèo đã được vuốt lông, mềm mại ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của anh, hoàn toàn yên tĩnh.

Sau khi Diêm La hoàn thành việc thu thập vật nhỏ này, anh mới có thời gian đi nhìn vẻ mặt ngây ngốc của Chris, người vừa được đổi mới thế giới quan.

“Cô ấy... Cô ấy...”

Vẻ mặt Chris run rẩy, nhưng khi bắt gặp ánh mắt không mặn không nhạt nhưng đầy uy hϊếp của Diêm La,thức thời nuốt vào bụng hàng loạt nghi ngờ, run rẩy nói:

“Vị phu nhân này... Cô ấy ... Cô ấy có thai?”

Cuối cùng anh ta cũng biết tại sao mình bị bắt cóc!

Toàn thế giới, không có ứng cử viên nào thích hợp hơn anh ta vừa là chuyên gia ngoại khoa hàng đầu, vừa là nhà nghiên cứu sâu về sinh vật học, có thể thực hiện thử thai trên sinh vật không phải người!

“Ừ.”

Diêm La khá hài lòng với EQ của Chris, anh ôm lấy Ân Thần ngồi trên chiếc ghế sô pha lộn xộn do cô làm ra, trong căn phòng có phong cách quỷ dị này thế nhưng lại sinh ra một loại khí phách đao to búa lớn.

Ân Thần không thể ngồi yên trong lòng anh muốn chuồn đi, Diêm La đè cô lại, vòng hai tay cô qua cổ mình, hôn lên trán cô, Ân Thần dừng lại một chút, ngoan ngoãn trở lại.

Chris theo dõi sự tương tác giữa hai người họ, đột nhiên cảm thấy bầu không khí của cả phòng không hòa hợp với anh ta.

Xì, đau răng, giống như đã đến lúc anh ta phải đi khám răng lần nữa.

“Đứa trẻ này đến rất đột ngột, chúng tôi không nghĩ rằng cô ấy sẽ có thai, cô ấy vẫn rất tốt nhưng tôi luôn lo lắng về ảnh hưởng của sự pha trộn gen của hai loài đối với đứa trẻ. Tôi đã điều tra nhiều chuyên gia và cuối cùng đã chọn anh. Tôi tin rằng anh là người phù hợp nhất.”

Diêm La chỉ về phía chồng tài liệu dày cộp trên bàn:

“Tất cả các báo cáo kiểm tra liên quan đều có ở đây, anh có thể đọc bao nhiêu tùy thích.”

Chris cầm lấy báo cáo, ngoài siêu âm B, xét nghiệm máu, và thậm chí cả phân tích độ tương phản xét nghiệm di truyền, thực sự là cái gì cũng có.

Chris nhìn báo cáo, không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn Ân Thần.

Ngoại trừ cú sốc đột ngột lúc đầu, chuẩn bị tâm lý thật tốt để xem, thật ra cô cũng không đáng sợ - cô có một cái đuôi dài màu bạc và mái tóc bạc xõa tung, một đôi mắt vàng lấp lánh trên khuôn mặt xinh đẹp còn rực rỡ chói lọi hơn vàng. Thậm chí có thể nói, cả người cô toát ra vẻ đẹp tàn độc mà mê hoặc, một vẻ đẹp thâm thúy và chấn động hơn bất kỳ người phụ nữ nào!

Chris là một thiên tài có lòng hiếu kỳ cực lớn, anh ta chuyển sang ngành y vì nhiều lý do khác nhau, nhưng trong lòng anh ta vẫn giữ được sự hào hứng và mong muốn khám phá những loài mới của các nhà sinh vật học.

Sinh vật nửa người nửa rắn như Ân Thần có tư cách được gọi là kỳ tích trong lịch sử tiến hóa sinh vật học nhất mà anh ta từng được chứng kiến.

Nếu anh ta nhìn thấy khi anh ta vẫn đang học sinh vật học vào thời điểm đó, có lẽ anh ta sẽ không nghĩ đến việc chuyển sang khoa ngoại.

Chris cảm thán trong lòng.

Ân Thần cảm nhận được ánh mắt của anh ta, quay đầu nhìn anh ta, nghiêng đầu chợt nở nụ cười.

Cô đối với lực uy hϊếp đến bản thân rất có tự tin, cô vẫn nhớ lúc trước làm anh ta sợ hãi, nhưng thật ra cô không cố ý làm vậy, con người xui xẻo này chỉ đứng ở cửa không nhúc nhích, cô muốn lặng lẽ đi xuống nhưng lại đâm trúng phải, cô cũng không có cách nào khác.

Xà yêu hung ác và xinh đẹp có một đôi mắt cực kỳ trong suốt và sạch sẽ, khi cười rộ lên làm trái tim của Chris đập thình thịch một cách khó hiểu, không thể kìm được anh ta cũng mỉm cười.

Sau đó khuôn mặt nhỏ bé bằng lòng bàn tay đó đã bị người đàn ông xoay qua.

“Lúc trước không phải vẫn làm ầm ĩ buồn ngủ sao?”

Diêm La nhẹ nhàng nói, ấn mặt cô vào ngực, nhẹ nhàng hôn lên thái dương, Ân Thần lập tức bị rời đi sự chú ý, nắm lấy túi áo sơ mi trên ngực anh gẩy gẩy.

Diêm La chậm rãi ngẩng đầu nhìn chằm chằm Chris, ánh mắt lập tức trở nên cực kỳ sắc bén lạnh lùng.

Rõ ràng đó là một cái đuôi rắn của phụ nữ vây quanh anh, nhưng trong nháy mắt đó anh giống như một con thú có lãnh thổ và bạn tình hơn, một chút mơ ước và thèm muốn từ người khác sẽ khơi dậy sát khí vô tận của anh!

Trán của Chris ngay lập tức toát ra từng lớp mồ hôi lạnh, anh ta thậm chí còn lùi lại hai bước trước luồng sát khí mạnh mẽ và ngột ngạt này, giơ hai tay lên thừa nhận thất bại để thể hiện sự vô hại của mình.

“Anh Diêm…”

Anh ta cười một cách khó khăn:

“Những tư liệu này rất phức tạp. Tôi cần một số dụng cụ. Anh có thể để tôi từ từ xem xét nó ở một nơi khác được không?”

Diêm La nhẹ nhàng xoa cằm lên mái tóc của Ân Thần, dùng ánh mắt làm Chris sởn tóc gáy nhìn anh ta thật lâu sau mới nói:

“Có thể, ra ngoài cửa sẽ có người đưa anh đi, nếu có yêu cầu gì thì anh Chris cứ nói.”

Khi Chris rời khỏi phòng và từ từ đóng cửa lại, nghe thấy tiếng nước bắn ra từ phía sau, hơi thở nặng nhọc của người đàn ông kèm theo một tiếng thì thầm khàn khàn và ám muội:

“Vừa nãy nhìn anh ta làm gì? Còn cười, hử?”

Người phụ nữ mất cảnh giác mà rêи ɾỉ nhẹ nhàng như đang làm nũng, cùng với tiếng ma sát dày đặc nào đó và âm thanh vải mềm của ghế sô pha bị vật nặng đè lên, cũng đủ khiến người ta mặt đỏ tai hồng mà không cần liên tưởng!

“Anh Chris.”

Người đàn ông trông giống như quản gia đưa anh ta lên lầu, cửa phòng cũng đóng lại hoàn toàn, cách ly mọi thứ trong phòng.

Đôi mắt Chris hơi sững sờ.

"Ông chủ và bà chủ của các người vô cùng ân ái.”

Anh ta đột nhiên nói một câu với quản gia, người đàn ông sửng sốt sau đó nở nụ cười nhẹ khẳng định:

“Đúng vậy, bọn họ vô cùng ân ái.”

Chris nghĩ đến đôi mắt sáng và trong suốt của người phụ nữ anh ta vừa gặp, chậm rãi cười khổ.

Một sự tồn tại độc nhất vô nhị như vậy nếu không có vốn liếng, sự tự tin và lòng quyết tâm tuyệt đối, ai dám sở hữu và bảo vệ đây?

Như vậy cũng tốt, ít nhất kỳ tích này có thể tiếp tục vô tư dưới sự bảo vệ và sủng ái toàn tâm toàn ý của người đàn ông kia...