Ỡm Ờ - Câu Dẫn

Chương 3

Chương 3: Bẻ cong chân của em dâu

_________________

Nhạc Quân Tín hỏi lại: “Phạn Âm, là em đúng không?”

Phạn Âm nói dối, “Không phải.”

Hắn thản nhiên nói: “Đã biết.”

Phạn Âm xem như là thành công, nhắm mắt lại, chờ người đàn ông lại gần.

Một giây, hai giây, ba giây,......

Thời gian trôi qua, tiếng bước chân xa dần.

Phạn Âm hoang mang mở mắt, dưới ánh trăng mờ ảo nàng dõi theo bóng lưng cao lớn thẳng tắp của hắn.

Nhạc Quân Tín đi vào phòng vệ sinh.

……Hắn thích xử nữ?

Phạn Âm cắn lưỡi, thử cố cứu vãn: “Anh rể, ……Em từng bị ngã lúc trèo cây, nên mới không có màиɠ ŧяiиɧ. Anh có thấy em vẫn được coi là xử nữ không?”

“Hỏi chị của em ấy.”

Nhạc Quân Tín nói ra câu này, sau đó liền kéo cửa kính.

Lạch cạch– –

Phòng vệ sinh ngay lập tức ngập tràn ánh sáng.

Cách một lớp kính mờ, nàng nhìn thấy hắn đang cởϊ áσ.

Trước tiên hắn đi tắm?

Kéo chăn lên đến eo, Phạn Âm nghiêng người, một tay chống cằm nhìn xuống, khoe ra khe ngực no đủ.

Nàng chỉnh lại tư thế sao cho gợϊ ȶìиᏂ nhất, một lần nữa nhìn về phía ánh đèn.

Hắn không hề che đậy gì cả.

Nhưng mơ hồ vẫn có thể nhìn ra được hắn vừa giật mình.

Vật dưới háng của hắn rất lớn, đủ để Phạn Âm thoải mái tới phát khóc.

Vì hắn hoàn toàn khỏa thân, vậy nên nàng cũng quyết định thỏa thân chờ hắn đến sủng hạnh.

Mấy giây sau, một cánh tay nhỏ nhắn trắng như tuyết thò ra khỏi chăn, cầm lấy chiếc váy trắng nhỏ tùy ý để ở sau đầu giường, thuận tiện lấy luôn hộp áo mưa.

Đáng tiếc nàng đợi đến lúc buồn ngủ, hắn vẫn đang tự giải quyết.

Phạn Âm xuống giường, chân trần đi đến phòng vệ sinh.

“Anh rể, em muốn đi tiểu.”

Nhờ giọng nói giả vờ ngoan ngoãn của thiếu nữ, yết hầu của Nhạc Quân Tín nhấp nhô, mãnh liệt mà xuất tinh.

Không đợi Nhạc Quân Tín kịp phản ứng, Phạn Âm đã kéo ra cửa kính, thấy rõ dươиɠ ѵậŧ to lớn làm người ta sợ hãi đang kịch liệt xuất tinh.

Kề sát dươиɠ ѵậŧ, là bộ đồ lót không giống với phong cách tinh khiết của Phạn Tâm.

Hắn thích kiểu này?

Phạn Âm không kịp trở về phòng tìm đồ lót, đành phải tiếp tục diễn, “Anh rể, em muốn đi tiểu.”

Hương thơm ngọt ngào của thiếu nữ tràn ngập trong không khí.

Nhạc Quân Tín hoàn hồn, tay nắm chặt mảnh vải, quay đầu trông thấy em vợ đang không mảnh vải che thân.

“Mặc đồ vào.”

Hắn vừa mới thủ da^ʍ xong, giọng nói vẫn còn khàn.

Cho dù là dựa vào vai vế bề trên,cũng không có chút nào uy hϊếp.

Đôi mắt lập tức ngấn nước, nàng đáng thương nói: “Anh rể, em sắp tè ra quần rồi……”

Cắn chặt hàm dưới, người đàn ông trần mặc hai giây, nhường chỗ cho nàng.

Phạn Âm ngồi lên bồn cầu, hoàn toàn không mắc tiểu, quanh minh chính đại nhìn hắn giặt đồ lót.

“Anh rể, đây là đồ lót của chị sao?”

“Không phải.”

“Anh rể, anh có muốn dùng của……”

Chữ "em" còn chưa nói hết, hắn bất ngờ quay đầu lại, ánh mắt lướt qua hai bên ngực trắng như tuyết, lại nhìn xuống âʍ ɦộ trắng hồng của thiếu nữ, “Phạn Âm, em muốn cho tôi cái màиɠ ŧяiиɧ đó?”

Ánh mắt của hắn tràn đầy tính xâm lược, nàng theo bản năng khép hai chân lại, giữ nguyên thiết lập nhân vật của mình. Nũng nịu phủ nhận: “Anh rể, em thật sự muốn đi tiểu mà. Anh làm em căng thẳng, em không đi tiểu được……”

Nhạc Quân Tín cúi đầu, tiếp tục xoa xoa chiếc qυầи ɭóŧ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình.

Phạn Âm thở phào, đang muốn đi tiểu, hai chân bị một bàn tay nóng ẩm của đàn ông cầm lấy, bẻ cong, mở ra.

“Anh, anh rể, anh làm gì vậy?”

Phạn Âm biểu hiện bối rối đầy tự nhiên.

Ngón tay cái cạ vào chiếc đầu gối nõn nà, Nhạc Quân Tín cười như không cười, “giúp em ‘đi tiểu.”

————

Nhìn thế thôi chứ sau này na9 rất bạo, cưỡng ép giam cầm đều đủ cả, nhưng nu9 cũng rất hưởng thu nha >