Tháng Ngày Hoan Ca Của Tiểu Công Chúa

Chương 18: Qυầи ᒪót bị ᗪâʍ Ŧɦủy̠ thấm ướt

Mọi người ở đây không phải kẻ ngốc, họ nhìn khuôn mặt đỏ bừng của công chúa và thân dưới đang đưa đẩy một cách kỳ lạ của Thế Vô Song thì sớm đã phát hiện ra điều bất thường.

“Vô Song, ngươi đừng làm bậy, công chúa rửa mặt xong còn phải ra ngoài ngay.”

Tuy Mạch Như Ngọc không biết Thế Vô Song đã cắm tiểu công chúa đến mức khiến qυầи ɭóŧ của nàng ướt đẫm nhưng cũng biết hai người này không làm việc gì tốt.

Thế Vô Song nghe hắn quát lớn thì miễn cưỡng rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi người tiểu công chúa, hắn dứt khoát đứng dậy rồi chỉnh lại vạt áo. Côn ŧᏂịŧ vẫn chưa hết sưng khiến vạt áo bị đẩy ra một khe hở, nửa bắp đùi thon dài trắng như tuyết của hắn lộ ra ngoài, màu đỏ kết hợp với trắng trông quyến rũ chết người.

Một nô bộc hầu hạ bên cạnh tuy biết hắn là nam tử nhưng vẫn không nhịn được mà nuốt nước bọt.

“Đừng tưởng ta không biết sáng nay các ngươi đã được thỏa mãn, ngay cả Cẩu Nô cũng được liếʍ, chỉ có mỗi ta còn nghẹn .”

“Ai bảo ngươi không chịu dậy.” Tần Phi Nhật bên cạnh không nhịn được lên tiếng.

“Các ngươi cố ý không gọi ta chỉ vì không muốn công chúa cưng chiều ta.”

Ban ngày Mạch Như Ngọc phải xử lý sự vụ, cộng thêm việc huynh đệ họ Tần lại bị ban lệnh cấm nên mấy hôm nay Thế Vô Song được sủng tận trời gần như độc chiếm tiểu công chúa. Tuy không có quy định cấm tuyên da^ʍ vào ban ngày nhưng các dục nô luôn yên phận, nếu công chúa không cần thì họ sẽ không chủ động. Có điều Thế Vô Song lại mặc kệ, ban ngày hắn thường xuyên dụ dỗ công chúa để cho hắn thao nàng vài lần.

“Công chúa, ta cũng muốn.” Thế Vô Song nhìn Ân Ngưng với vẻ oai oán.

Chỉ có mình hắn mới dám đòi hỏi trước mặt công chúa, công chúa cưng chiều hắn nên không nỡ trách, khi hắn công khai ôm hay hôn nhẹ công chúa, nàng đều lập lờ cho qua.

Lúc này Ân Ngưng có hơi bần thần, nàng bỗng đứng dậy và nói: “Không nói chuyện với các chàng nữa, ta muốn đi tiểu…”

Ân Ngưng nói đến đây thì liếc nhìn Thế Vô Song, hắn lập tức ngầm hiểu và không tiếp tục la hét ầm ĩ nữa: “Công chúa, ta dẫn nàng đi.”

Mạch Như Ngọc chưa kịp chắn ở lối ra thì Thế Vô Song đã rời khỏi, Ân Ngưng cũng không đến nhà xí mà trở về phòng ngủ của mình, hai người vừa vào phòng thì Thế Vô Phong đã khép cửa lại, sau đó ôm nàng từ phía sau.

“Công chúa càng ngày càng hư, lại lấy cớ đi tiểu để chạy trốn rồi dẫn ta đến nơi này, xem ra vẫn là nàng vẫn đau lòng cho ta.”

“Mới không phải, thật ra Ngưng Ngưng muốn…” Hơi thở ấm áp của Thế Vô Song phun ở bên tai, hắn ngậm vành tai tinh xảo của nàng và bắt đầu liếʍ, đồng thời vuốt ve hai ngực của nàng. Côn ŧᏂịŧ sưng to chống ở phía sau chọt vào mông, dù cách một lớp qυầи ɭóŧ nhưng vẫn cảm nhận được nhiệt độ nóng hổi của nó.

Ân Ngưng bị nam nhân trêu chọc nên cũng nổi lên ham muốn, nhưng nàng biết không thể kéo dài được nữa, lần trước đến trễ đã khiến mẫu hậu không vui, hiện tại nàng biết mình không thể phạm lại lỗi cũ nữa: “Nhưng mỗi lần chàng đều không đủ nửa canh giờ thì không bắn, nếu còn không ra ngoài thì sẽ muộn mất, đợi quay lại…chàng đợi Ngưng Ngưng về được không?”

“Ta có thể không bắn, nhưng công chúa mới được nửa chừng, không cao trào khó chịu thì chẳng phải là lỗi của ta sao?”

“Ngưng Ngưng chẳng hề thấy khó chịu.”

“Lúc nãy đã bị ta trêu đùa tới chảy nhiều nước như vậy, qυầи ɭóŧ cũng đã ướt đẫm mà còn nói không khó chịu, đừng cho rằng ta không biết.”

“Không có…không có ướt đẫm mà, chỉ hơi hơi mà thôi.”

Nếu công chúa nói đừng thì Dục Nô càng không thể bắt buộc công chúa. Thế Vô Song biết công chúa cưng chiều mình, dù hắn có ỡm ờ tiến vào thì quá nửa công chúa sẽ không tức giận, có điều hắn lại cố tình bắt nạt muốn nàng một hai phải tự mình nói ra hai chữ “ta muốn”.

“Thật sao? Để ta xem thử, nếu chỉ có chút xíu nước thì ta sẽ để công chúa ra ngoài, có điều nếu như…” Thế Vô Song vừa nói vừa ôm Ân Ngưng lên giường, sau khi đặt nàng xuống thì giở chân nàng lên và vén quần của nàng, kế tiếp hắn nhìn thấy một phong cảnh mê người bên trong.

Qυầи ɭóŧ bên dưới hoàn toàn đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ thấm ướt và dán chặt lên trên miệng huyệt. Vải tơ mỏng manh trong suốt khi dính nước thì màu hơi mờ đi, phác họa hình dáng hoàn mỹ của miệng huyệt, ngay cả lông mao thưa thớt cũng lộ ra ngoài quần, có thể thấy rõ từng sợi. Thế nhưng điểm chết người đó là trong sự nửa kín nửa hở, âm đế nho nhỏ nọ lại không có chỗ nấp hoàn toàn lộ ra ngoài, do vừa bị hắn đùa bỡn nên khiến nó sưng đỏ như muốn nhỏ ra máu.