Băng Ca Đọc Các Màu Thoại Bản

Chương 2:

Cuốn thứ hai liền tên [Ninh Anh Anh tốt đẹp tháng ngày] vừa nhìn tên liền biết góc nhìn của ai.

Lạc Băng Hà nhớ đến vị tỷ tỷ ngây thơ hay bị gặp nạn cần giải cứu của mình, có chút tò mò nàng nhìn nhận thế giới như thế nào.

Hình như cái này có xâm phạm quyền riêng tư?

Trông Lạc Băng Hà giống như là người sẽ quan tâm đến thứ là quyền riêng tư sao?

Dù cho với khuôn mặt đẹp trai thì có vẻ trông Lạc Băng Hà giống như loại người sẽ quan tâm vấn đề này thật.

Rất tiếc mấy câu như “đừng nhìn bìa mà đánh giá sách” tồn tại là có lý do. Lạc Băng Hà liền chột dạ đều không có liền tỉnh queo mở sách.

Ninh Anh Anh tương lai đều thành vợ hắn sao, hắn chỉ là đổi góc độ để hiểu thêm người yêu thôi, không có gì đáng ngờ cả.

Với lại trời giáng sách hẳn là có lý do, Lạc Băng Hà nào có thể vì thứ quy phạm đạo đức tầm thường mà phản kháng lời chỉ dẫn của Thiên Đạo?

Dù sao ngoài Thiên Đạo ra thì Lạc Băng Hà biết không tồn tại nào có thể ra tin tức tỉ mỉ như những cuốn sách này.

[Hôm nay là một ngày đẹp trời.

Ba ba và ma ma đi xem bói nói Anh Anh có tiên duyên, mệnh định chi nhân lại không phải phàm nhân, chạy nhanh đi ném vào tu chân môn phái đi!

Được rồi, nguyên văn lời của ông đạo sĩ không phải là thế nhưng đại ý là như thế.

Ba ba và ma ma tuy quý tộc nhưng không có ý định cho Ninh Anh Anh thành chính trị liên hôn gì đó, nghĩ lại con gái đáng yêu của mình có thể thành tiên sống lâu rất tốt liền ăn ý đem con đến môn phái to nhất đại khí nhất – Thương Khung Tông.

Ngươi nói Huyễn Hoa Cung? Thân là ưu tú quý tộc gia đình, tuy không thèm liên hôn các loại chính trị đùa nhưng họ lại không điếc, đây là bí mật mà ai cũng hiểu rõ rằng Huyễn Hoa Cung gì đó là hàng có tiếng mà không có miếng.

Bằng chứng là khi gửi cứu viện đến Huyễn Hoa Cung thì người tới thường là môn phái khác, Thương Khung Tông là thường xuyên nhất.

Bỗng nhiên có chút cảm thấy Thương Khung Tông là người hiền lành thường bị bắt nạt gì đó.

Là ảo giác, ảo giác.

Tất nhiên lý do lý trấu chỉ là mây bay, lý do thật sự là vì Thương Khung Tông gần nhà, có gì thăm hỏi dễ dàng sao.]

Hai vị phụ huynh thương con bình thường.

Lạc Băng Hà tỏ vẻ kể cả trong tương lai mà Cuồng Ngạo Tiên Ma Đồ vẽ ra, hay tháng ngày trước kia hắn ở Thanh Tĩnh Phong thì Ninh Anh Anh chưa hề nói về người nhà. Và hắn đều chưa từng muốn hỏi thêm.

Chẳng lẽ hắn không thật sự quan tâm về nàng?

Chắc tại do quá bận thôi.

Ừm, hẳn là vậy.

[Thân là ưu tú phụ huynh thì papa và mama đã check thử đứa nào làm sư phụ thì phù hợp.

Uống rượu? Vứt.

Trên cơ bản là thầy chùa (cũng chỉ chấp nhận nam)? Dù cho có nhận nữ cũng vứt.

Toàn bộ đỉnh núi đều là nữ? Vứt. Lỡ chỉ chơi với một giới thì sau này sẽ có vấn đề trong giao tiếp xã hội, này càng không được.



Sau một hồi thì có vẻ Bách Chiến Phong và Thanh Tĩnh Phong không tệ lắm.

Nhưng vấn đề là hai ông thầy này lười cực kì.

Nhưng Anh Anh cũng lười cực kì…

Vì thế hai người ăn ý sắp xếp trường hợp mời hai vị phong chủ này đến nhà trừ tà.

Khi cả hai vị uống trà với khuôn mặt khá hài lòng thì hai vị phụ huynh này càng cảm thấy hài lòng hơn.

Bởi vì trà này sẽ khiến người mất trinh cảm thấy ghê tởm, nếu xxoo với riêng một người thôi thì đỡ, nếu xxoo với rất nhiều người thì hương vị có thể tệ đến mức khiến người nôn mật đắng.

Rõ ràng tuy giang hồ đồn thổi Tu Nhã Kiếm lưu luyến thanh lâu hoang da^ʍ vô độ, hay Chiến Thần thường cần x với 10 người mỗi khi chiến đấu xong để không vì sát lục mà linh khí bạo động gì đó.

Hai vị này đều là bé ngoan.

Mỗi tội một người đầu óc chỉ gồm một căn gân, còn một người thì độc miệng vô cùng..

Haizzz, để A Anh chọn vậy.

Vì thế Ninh Anh Anh năm đó đi đến khảo nghiệm nhập môn đã có một loại sứ mệnh: chui vào Thanh Tĩnh Phong.]

Lạc Băng Hà: “…” Hắn có nên may mắn vì mình chưa từng có cơ hội hưởng dụng qua trà này?

Một bên coi thường Thẩm Thanh Thu là lão xử nam. Một bên không quên rủa thầm thằng nào tung tin đồn thất thiệt, phải biết tuy cùng Lão Cung Chủ hợp tác hủy thanh danh của Thẩm Thanh Thu bằng mấy vụ buộc tội này nhưng ngoài vụ cấu kết ma tộc là phịa ra thì Lạc Băng Hà tưởng tất cả tội danh đều là thật đâu.

Nhưng chửi một hồi phản ứng lại thì người tung tin đồn này không phải Lạc Băng Hà thì là ai. Kể cả cội nguồn đồn thổi Thẩm Thanh Thu đi thanh lâu của Liễu Thanh Ca thì cũng chỉ giới hạn trong “đi thanh lâu”.

Lạc Băng Hà không ăn chay cũng biết đầy người đi thanh lâu.

Lạc Băng Hà oan ức vô cùng, lúc đó hắn đang bưng trà vô trúc xá thấy sư tôn bám chặt lấy sư tỷ, sư tỷ lại khóc thét lên thì tất nhiên kết luận hợp lý là Thẩm Thanh Thu muốn hấp diêm Ninh Anh Anh rồi. Nàng sau này chối bỏ giải thích tất nhiên là do quá thuần thiện, không hiểu rằng mình bị biếи ŧɦái theo dõi.

Không ai thực sự suy sét có lẽ Thẩm Thanh Thu có lẽ thật sự không có ý đồ xấu xa nào.

[Tu chân gì đó là vui vẻ tháng ngày, vì sư phụ lười thu đồ đệ nên năm nay chỉ có Ninh Anh Anh là tân thu đồ đệ.

Sư muội nhỏ nhất, lại là nữ, tất nhiên là được chúng sư huynh cùng sư tôn yêu chiều rồi.

Trong khi mấy thằng sư huynh lao động chân tay trên danh nghĩa tu luyện (tu luyện thật) thì Ninh Anh Anh còn đang hái hoa bắt bướm.

Nhưng này không sao sư muội yếu bị ăn hϊếp thì có các sư huynh chống lưng là được rồi, còn các sư huynh bị ăn hϊếp thì nhìn số phận đi.

Đó là lý do vì sao mấy thằng đực rựa bị thả rông trong khi Thẩm Thanh Thu kéo Ninh Anh Anh sang một bên tuyên truyền nam nhân rác rưởi thế nào, làm thế nào để đề phòng bị hấp.

May thay tất cả đồ đệ đều được huấn luyện để tùy thân mang theo truyền tống phù, tự động kích hoạt khi gặp trí mạng nguy hiểm.]

Lạc Băng Hà tỏ vẻ ngày xưa không ai dạy mình chế truyền tống phù này. Hắn mới không ủy khuất đâu.

[Tất nhiên vì sư tôn lười nên vụ truyền thụ chạy trốn kĩ là từ các sư huynh trước đó truyền thụ. Nếu đứa nào giảng hoài không hiểu thì có thể nhìn “Quy Phạm Tập” cũng có, dù cho đáng lẽ cái này chỉ để ghi các loại kỉ luật tiêu chuẩn.

Châm ngôn của sư phụ là: đánh không lại thì chạy trước đã, từ từ toàn bộ Thương Khung Tông sẽ trả đũa sau. Chúng ta chính là như thế quang minh chính đại bao che cho con môn phái.]

Lạc Băng Hà nghĩ lại bên Thương Khung Tông (trừ Nhạc Thanh Nguyên) cực kì vui lòng giao Thẩm Thanh Thu cho Huyễn Hoa Cung xử trí, khịt mũi coi thường, bao che cho con gì đó đều là phịa.

Mà nghĩ cũng lạ, chưa thấy Ninh Anh Anh dùng truyền tống phù bao giờ, phải biết tần suất nàng không cẩn thận chui vào nguy hiểm cực nhiều.

[Mà nghĩ cũng lạ, từ khi A Lạc bái nhập Thanh Tĩnh Phong thì truyền tống phù hay bị mất linh. Nhưng lần nào nguy hiểm cũng được Lạc Băng Hà cứu nên Ninh Anh Anh xem nhẹ việc này.

Với lại nếu có vấn đề thì vẫn còn bất khả chiến bại phù mà.

Tuy tác dụng chỉ có tạm thời loại bỏ cảm giác đau nhưng có còn hơn không nha.

Tuy không biết đồng quy vô tận phù có tác dụng gì nhưng liền sư phụ đều kêu trừ khi tuyệt vọng thì không cần dùng.]

Lạc Băng Hà: Nha.

Lạc Băng Hà còn không biết “Quy Phạm Tập” tồn tại, nhìn các sư huynh thì dạy phù là xa vời nhưng liền Ninh Anh Anh cũng xem nhẹ không dạy cho hắn?

Nhưng nàng chắc là không chú ý, được chăm sóc quen rồi nào biết thế nào chăm sóc người khác.

Nội dung tiếp theo của sách tiếp theo rất nhẹ nhàng, ngôn ngữ đơn thuần…

Nhưng cũng khiến người lạnh lẽo.

[Lạc Băng Hà và các sư tỷ bên Thiên Xu Phong an ủi vì Ninh Anh Anh suýt bị hấp diêm gì đó.

Thật kì quái, chỉ là sư phụ bị tẩu hỏa nhập ma nặng hơn bình thường thôi mà.

Ai cũng không thèm nghe Anh Anh nói, thật mất lịch sự.]

Cảm giác này có thể hiểu được. Nhưng…

[A Lạc đang cần kiếm cớ để cầm tù sư tôn và cần nàng làm chứng vụ dâʍ ɭσạи nữ đồ đệ. Thật là. Rõ ràng nàng đều nói không phải.

Nhưng Ninh Anh Anh đồng ý.

Nàng không mù. Tuy biết sư tôn đối với mình rất tốt nhưng sư tôn lại làm nhiều điều có lỗi với A Lạc, A Lạc muốn có cơ hội trả đũa là phải thôi. Sư tôn quyền cao chức trọng khó có thể chạm đến nên nàng mới đồng ý với hạ sách này đó.

Ai bảo nàng yêu A Lạc đâu.

Với lại trả đũa xong thì hai người sẽ huề nhau, sau đó hai người bắt đầu có thể hòa hoãn và tạo mối quan hệ tốt đẹp rồi.]

Còn có…

[Hôm nay A Lạc đem thứ gì đó đóng gói rất to cho Thương Khung Tông, tâm trạng đặc biệt vui vẻ. Ninh Anh Anh biết ngay A Lạc vẫn thiện lương như ngày nào, còn nhớ tình xưa với tông môn đây.]

Vấn đề nhìn miêu tả thì gói to đó là cặp chân bị bạo lực xé xuống của Thẩm Thanh Thu dùng để nhử Nhạc Thanh Nguyên vào bẫy.

[Các tỷ muội hậu cung hình như có nhiều người có thù oán với sư tôn. Dù cho Ninh Anh Anh khác chắc chỉ có Thu Hải Đường và Liễu Minh Yên thật sự có thù.

Sa Hoa Linh chen vào làm quái gì?

Đó là lý do khi A Lạc dùng Tâm Ma Kiếm qua dị giới thì nàng cũng đi theo các tỷ muội đến phòng giam của sư tôn, hai người có thù có thể vào trả thù, mấy đứa khác liền để nàng ngăn ở ngoài đi.]

Thoạt nhìn có vẻ quan tâm đến người khác nhưng thực chất là thờ ơ.

Liền cuốn thứ hai đều khiến Lạc Băng Hà nhìn người có chút ngờ vực rồi, hắn bắt đầu sợ hãi chuyện gì sẽ xảy ra khi đến cuốn sách cuối cùng.