Trọng Sinh Ta Là Em Trai Đường Tam

Chương 11: trở về

Từ hôm đó, Tiểu Dạ nổi tiếng, Tiểu Vũ cũng nổi tiếng theo, công học sinh đã bắt đầu một cuộc sống vui vẻ tốt lành.

_________Khu Phòng Trọ số 7______________

Tiểu Tam sờ tai Tiểu Vũ :

- Tiểu Vũ thì ra ngươi là một con thỏ à.

Đừng... xin đừng.... - Tiểu Vũ rùng mình.

Khuyến cáo bạn đọc: tai thỏ không thể sờ.

Đương nhiên lúc nào cũng có những sự cố ~boong

Đừng có sợ lỗ tai người ta - Tiểu Vũ lộn người cho Tiểu Tam một phát lộn nhào và thêm một quả ổi trên đầu.

Bọn đứng nhìn nghĩ: Đúng là chị Tiểu Vũ.

Thời gian biểu của Tam Dạ

Sáng sớm tu luyện tử cực ma đồng: Tiểu Tam tu luyện, Tiểu Dạ ngủ.

Buổi học buổi trưa: Tiểu Tam học, Tiểu Dạ ngủ

Chiều thì tới tiệm trưởng làm thêm: Tiểu Tam đứng đập sắt, Tiểu Dạ đứng nhìn.

Âm thầm làm ám khí cho sự nghiệp: Tiểu Dạ làm được một đống đã đi ngủ, Tiểu Tam vẫn hí hoáy làm.

Buổi tối thì nghe giảng đạo của lão sư: Tiểu Tam auto chế đô thanh niên nghiêm túc, Tiểu Dạ ngủ con mẹ nó rồi.

Khuya thì tu luyện Huyền Thiên công: Tiểu Tam ngồi tu luyện, Tiểu Dạ ngủ thẳng cẳng đã từ lâu.

Rất nhanh Tiểu Vũ, Tam Dạ cả trường đều đã biết, đi đến đâu cũng có người dàn hàng ra chào.

___Ngoài sân___

Dạ ca, Tam ca, Tiểu Vũ tỉ - Cả đám cúi người chào.

___Nhà ăn___

Mọi người chen lấn nhưng 3 người họ được ăn trước ( đãi ngộ thật khác biệt :< )

Tiểu Vũ, Tiểu Dạ đừng ham chơi phải lo tu luyện đi chứ - Tiểu Tam quan tâm nói.

Bọn ta đâu có chậm hơn ngươi, Tiểu Dạ còn nhanh hơn ngươi đó - Tiểu Vũ chu miệng nói.

Nhưng cũng phải rèn luyện thân thể chứ - Tiểu Tam lo lắng.

Một lúc sau, một thằng xấu số nào đó vừa bị Tiểu Vũ táng cho sml.

Vận động thế này còn tốt hơn hoạt động gân cốt đó - Tiểu Vũ vừa táng thằng kia sml nói - Đúng không Tiểu Dạ.

Tiểu Dạ khẽ gật đầu.

____________Thời gian trôi rất nhanh và éo giờ dừng lại một năm đã qua____________

Tam Dạ vẫn ở lại trường, Tiểu Vũ vừa sắp xếp đồ đạc xong thấy thế chạy qua nói:

- Tiểu Dạ, Tiểu Tam chưa dọn hành lý à, không định về nhà hả?

Nhà? Tiểu Tam chợt nghĩ rồi quay đi:

- Cha đã đi đâu không biết rồi. Người không còn thì về nhà có ích gì chứ.

Trước lúc Dạ và Tiểu Tam đi đến học viện, cha bọn hắn cũng đã đi rồi, người chỉ để lại một phong thư.

" Tiểu Tam, Tiểu Dạ khi hai ngươi thấy được lá thư này, thì đã đi rồi, đừng tìm ta. Ta biết các ngươi muốn thành hồn sư, an tâm đi học viện học tập đi đừng lo cho ta. Hai ngươi thừa kế hồn phú của mẹ các ngươi, ta tin rằng các ngươi có thể tự chăm sóc bản thân. Ta là một người cha vô dụng nhưng cũng có thứ muốn bảo vệ bây giờ ta phải đi lấy lại những thứ thuộc về ta. Búa pháp này là kỷ niệm duy nhất ta để cho hai đứa. Nhớ ta thì luyện đi, nếu có ngày hai đứa không muốn làm hồn sư thì về Thánh Hồn thôn làm thiết trượng vậy. Ta hi vọng hai đứa cường đại nhưng cũng không muốn hai đứa quá cường đại. Mặc cho trước mặt ra sao thì hãy can đảm bước tới phía trước nha!"

Ngươi không về sao ta qua nhà hai ngươi được - Tiểu Vũ vỗ vai Tiểu Tam.

Ngươi muốn qua nhà bọn ta à? - Tiểu Tam ngẩn người hỏi.

Có lẽ cha ngươi cũng về rồi, mau dọn dẹp hành lí đi - Tiểu Vũ nói.

...............................

Trên đường về nhà

Về tới chưa hả?... - Tiểu Vũ nói - Nhà các ngươi còn bao xa vậy.

Sắp tới rồi - Tiểu Dạ khẽ liếc

Tiện thể nói luôn, Tiểu Dạ càng lớn càng đẹp, càng lớn càng yêu nghiệt, càng lớn càng khiến con nhà người ta ghen tị. Ở học viện, không biết có bao nhiêu người đưa Dạ thư tềnh ngay giữa sân trường ấy thế mà Dạ nhà ta lạnh lùng:

- Cảm ơn, tôi không cần.

Rồi quay ngoảy bỏ đi. Thực ra là Dạ tưởng con gái nhà người ta phát tờ bướm ( tội nghiệp nhỏ ).

_______Kết thúc hồi tưởng_______

Tiểu Tam nhìn Tiểu Vũ nói:

Tới nhà bọn ta đừng thất vọng nhá, nhà nghèo không có gì để chiêu đãi đâu.

Ha ha, không phải ngươi còn tiền trợ cấp sao - Tiểu Vũ cười nói.

Nhắc tới tiền mới nhớ, có người còn nợ ta 6 ngân tệ - Tiểu Tam cười.

Ngươi nhớ dai quá đi, ta chỉ muốn đưa quà cho cha ngươi thôi mà - Tiểu Vũ khẽ lè lưỡi.

___________________

Tiểu Tam, ngươi có đồ ăn không ta đói? - Tiểu Vũ xoa bụng nói.

Khi Tiểu Tam đưa cho Tiểu Vũ cái bánh trên tay hắn cầm bức thư cha để lại.

Tiểu Vũ tò mò hỏi:

- Tiểu Tam ngươi cầm cái gì vậy?

Thư cha ta để lại - Tiểu Tam buồn rầu nói, Tiểu Dạ cũng chẳng vui là bao. Kiếp trước bọn hắn đều là cô nhi, hiện tại có gia đình nhưng...lại không giữ được.

Cha... bọn ta đã trở về rồi, cha đã... trở về chưa? Tam Dạ thầm nghĩ.

______ Thánh Hồn thôn ______

Đấy là nhà bọn ta - Tiểu Tam chỉ tay.

Tiểu Tam, Tiểu Dạ cửa không đóng, hình như có người ở nhà đó - Tiểu Vũ nói.

Tiểu Tam chạy nhanh về nhà, Tiểu Dạ dù biết đó không phải là cha nhưng vẫn nuôi hy vọng nhưng rồi lại thất vọng. ~ Cạch, cửa mở ra.

CHA - Tiểu Tam xông vào nhưng thân ảnh trong nhà không phải cha.

Tiểu Tam, Tiểu Dạ hai ngươi về rồi à - Kiệt Khắc trưởng thôn.

Đây là cha các ngươi...- Tiểu Vũ nhăn mặt, già quá đi.

Ta nghĩ hai ngươi sẽ về nên mới đến đây quét dọn - Kiệt Khắc trưởng thôn nói

Kiệt Khắc gia gia, cha con... - Tiểu Tam khẽ cúi đầu.

... Chưa về lần nào - Kiệt Khắc đáp.

Trưởng thôn nhìn qua Tiểu Vũ:

- A, bạn hai đứa hả, dễ thương quá nhỉ.

Tại sao...- Tiểu Vũ đăm chiêu.

Hửm... - Trưởng thôn nhìn Tiểu Vũ.

Tại sao ta thấy ngươi giống củ cà rốt - Tiểu Vũ hỏi.

Bởi vì võ hồn của ta là củ cà rốt - Trưởng thôn cười giải phóng võ hồn.

Ta thích ngươi bởi vì võ hồn của ta là thỏ - Tiểu Vũ phụ thể. Trưởng thôn thấy thế sợ quá chạy luôn:

- Tiểu Tam, Tiểu Dạ ta lấy đồ ăn cho hai ngươi.

Ăn hả - Nghe tới ăn là Tiểu Vũ sáng mắt.

Tiểu Vũ, Dạ đi với ta nơi này được không - Tiểu Tam khẽ hỏi.

Tiểu Vũ gật đầu rồi đi theo, Dạ im lặng nhìn Tiểu Tam một lúc rồi cũng đi theo.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Vừa về là tao đâm mặt vào viết đấy, tao mà không có giải chắc tao chán đời xóa truyện luôn