Trọng Sinh Ta Là Em Trai Đường Tam

Chương 10: học viện thế chiến

Tam Dạ vừa quay đi thì một vị sư phụ khác đi vào:

Haha, chấp sự đại nhân có nghe nói qua chưa? Học sinh của ước định học viện sắp đánh nhau rồi.

Hả - Vị chấp sự đại nhân kia giật mình.

Vị sư phụ nói tiếp:

- Nghe nói là bọn học sinh chính thức học sinh quyết đấu với công học sinh, cả học sinh lớp cao niên cũng tham gia luôn.

Ta nhớ là cao niên cấp học sinh có mấy đứa thực lực cũng cường lắm - Chấp sự nạn nhân cúi đầu thầm nghĩ.

Nghe thấy vậy, Tiểu Tam quay lại hỏi:

- Xin lỗi, cho hỏi lúc nãy nói học sinh quyết đấu là chuyện gì vậy?

______________Sau khi biết truyện gì sảy ra______________

~ Sân trường ~

- Tiểu mỹ nhân bây giờ hối hận cũng kịp đó - Thằng tóc vàng hôm trước bọn họ gặp ở nhà ăn nói.

Tiểu Vũ bực mình:

- Thằng đê tiện có mà ngươi sợ thì có.

Nghe nói Võ Hồn của ngươi chỉ là con thỏ nho nhỏ thôi, nghe này làm thú nuôi của ta đi để ta thương ngươi hahaha.

Nói xàm gì vậy? - Vương Thánh bên cạnh thét lên. Hắn đang định lao ra thì bị Tiểu Tam đấm cho một phát.

Tên tóc vàng kia cười càng to:

- Haha thằng mập kia định ra đánh ta kìa, ngu quá à. Để xem lại cha có thể nói được học viện này đuổi mấy thằng công học sinh dã man này không đây.

Tiểu Vũ bực mình.

Muốn chơi trò chơi không? - Thằng tóc vàng kia nói tiếp.

Trò chơi gì? - Tiểu Vũ ngước mắt lên hỏi.

Sao nào? - Tên tóc vàng kia thích tướng.

Mỗi bên chúng ta phá ra một người định thắng thua. Nếu ta thắng ngươi sẽ làm thú nuôi của ta. Nếu các người thắng thì ta gọi ngươi là chị. - Thằng tóc vàng kia nói tiếp.

Tiểu Vũ đừng dính bẫy bọn chúng - Vương Thánh chặn Tiểu Vũ lại.

Tránh ra, ai sợ ai nào? - Tiểu Vũ vừa nói bỗng Tiểu Tam nắm lấy vai Tiểu Vũ nói:

- Đừng manh động.

Tiểu Tam, người ta đã khiêu chiến rồi mà ngươi còn đừng manh động nữa. - Tiểu Vũ nói.

Ta nói là muốn đánh cũng đợi ta tới mà đánh. Ta cũng là thành viên công học sinh mà. Tin ta đi, trận này để ta lên. - Tiểu Tam nói xong quay ra đi tới:

Học sinh năm nhất. Đường Tam võ hồn Ngân Lam thảo.

Vừa nói xong hồn ấn hiện ra.

Haha..để thằng phế võ hồn ra tìm chết, làm trò hề à - Thằng tóc vàng kia cười sặc sụa - Xem đại biểu của bên ta đi.

Thằng...thằng đó là - Bọn học sinh vây quanh -Tiêu Trần Vũ, lục niên cấp đạt cảnh giới hồn sư, nổi tiếng dữ dằn và là thiên tài của học viện.

Trên người Tiêu Trần Vũ tỏa ra hung khí.

_____Võ hồn điện_____

Hai tiểu tử lúc này là công học sinh hả? - Vị sư phụ hồi này - Bây giờ không phải là đang đánh nhau chứ?

Ngươi có biết lúc này bọn hắn tới đây là gì không - Vị chấp sự đại nhân kia hỏi

A, ta cũng thấy lạ thức tỉnh võ hồn thì tới đây làm gì chẳng phải học viện bình thường cũng làm được sao? - Vị sư phụ kia hỏi.

Bọn nó tới là để kiểm tra đẳng cấp hồn lực. - Vị chấp sự đại nhân kia nói.

CÁI GÌ!? - Vị sư phụ kia bàng cmn hoàng.

Không những vậy mà tên tiểu tử có võ hồn Lam ngân thảo đó có...

_______Ước Định học viện______

Tạp thảo. Ngươi muốn chết kiểu gì - Sau khi võ hồn chiến lang phụ thể, Tiêu Trần Vũ lao lên chỗ Tiểu Tam.

Tiểu Tam tung ra hồn kỹ thứ nhất - Truyền thiêu.

Tiêu Trần Vũ ngạo mạn:

- Chuyện nhỏ thôi.

Hắn lấy tay phá lam ngân thảo tung ra của Tiểu Tam. Tiểu Tam khẽ cười, Lam ngân thảo trong phạm vi 50 m có thể thao tác tự do, ở đây nó ở đâu cũng có. Tay Tiểu Tam khẽ ngoắc, Lam ngân thảo xuất hiện, lao đến quấn chân Tiêu Trần Vũ.

Ngày càng nhiều Lam ngân thảo quấn lấy chân Tiêu Trần Vũ, hắn nhăn mặt, đừng tưởng như vậy là có thể cản đường ta.

Nhưng mà, hắn đã bị Lam ngân thảo giữ chặt cứng. Trừ Tiểu Dạ thì méo đứa nào hiểu việc éo gì đang xảy ra.

Tiêu Trần Vũ dãy giụa, Tiểu Tam nhìn hắn nói:

- Đừng mất công, đệ nhất hồn hoàn của ta là 422 năm Mạn Đà La Xà, võ hồn Lam ngân thảo cũng đã được tiến hóa qua, bằng ngươi địch không lại đâu.

Lũ học sinh trừ Tiểu Dạ đang say trong từng ảo giác: 422 năm mạn đà la xà, trăm năm hồn hoàn.

Không...không thể nào dù ngươi có hồn hoàn trăm năm thì sao chứ, tên nhóc như ngươi mà có đẳng cấp hồn lực thế này á. - Tiêu Trần Vũ rống lên.

Tiểu Ta cười. Cùng lúc đó ở Võ hồn điện, chấp sự đại nhân kia với Tiểu Tam ở đây không hẹn mà nói:

- Đường Tam, học sinh năm nhất, võ hồn Lam ngân thảo, nhất hoàn chiến hồn sư, hồn lực...cấp mười ba.

Học sinh hóng đánh nhau ở học viện với vị sư phụ ở Võ hồn điện hồn phách lạc trôi.

Sau 1 hồi, vị sư phụ kia mới lắp bắp:

- Sáu tuổi, mới vào hồn sư đã là cấp 13, thiên...thiên phú này là.

Chấp sự đại nhân khẽ gật đầu rồi nói tiếp:

- Thành tựu tương lai...không thể đo được...Nhưng đệ đệ hắn còn đáng sợ hơn...

______Ước Đính học Viện______

Còn đánh nữa không. Nói ngươi nghe trước Ngân lam thảo của ta còn có độc tính của Mạn Đà La Xà nữa đó. Tiện thể nói luôn - Tiểu Tam cười nguy hiểm - Độc này không thể giải được.

Đừng...đừng thả độc rắn, ta chịu thua, ta chịu thua - Tiêu Vũ Trần hốt hoảng nói.

Tên tóc vàng kia dù sợ nhưng hắn vẫn không chịu thua.

Đừng khoan nhượng, tất cả lên nào - Nói xong, sau lưng hắn thêm mấy tên nữa lao tới. Tên tóc vàng kia không chỉ kiếm mình Tiêu Trần Vũ đến, bọn họ không phải chỉ là thằng nhóc cấp 13 hồn lực có thể đánh bại.

Để xem mình ngươi sao đấu lại bọn họ - Tên tóc vàng.

Ai nói Tiểu Tam chỉ... - Tiểu Vũ sau khi võ hồn phụ thể liền định xông đến đánh bọn chúng một trận nhưng mà Tiểu Dạ nhảy ra lạnh lùng quét mắt:

- Đứa nào dám động vào ca ca ta, CHẾT~

Vừa nói xong Tiểu Dạ dùng đệ nhất hồn kỹ Lam ngân sứ - Lam ngân thiên kích nhưng mà hồn hoàn vừa tung ra thì bọn học sinh đã ngất hết cmnr. Trước khi ngất, bọn chúng còn nghĩ được:

- Hồn hoàn mạnh...quá..

Ngoại trừ Tiểu Tam có Huyền Thiên Công chống đỡ với lại cũng đã biết trước nên vẫn đứng vững còn lũ kia ngã con bà nó rồi.

Tiểu Dạ, rốt cục cấp hồn lực trên bình cảnh là bao nhiêu vậy - Tiêu Tam nghĩ chắc là cấp 16 đi. Nhìn ca ca đoán già đoán non, Tiểu Dạ khẽ cười. Và lại một lần nữa Chấp sự đại nhân với Tiểu Dạ không hẹn mà nói cùng một ý.

Ca ca không phải đoán, là hồn lực cấp 18 - Tiểu Dạ vừa nói Tiểu Tam đã đơ rồi. Tiểu Dạ trên mình những 5 cấp.

Đường Dạ, học sinh năm nhất, võ hồn Lam ngân sứ, nhất hoàn chiến hồn sư, hồn lực... cấp...18 - Vị chấp sự kia vừa mới nói ra, vị sư phụ này liền có cảm giác muốn đập đầu vô tường. Và tất cả sinh vật biết suy nghĩ.

YÊU NGHIỆT NGƯƠI TRỞ VỀ THẾ GIỚI CỦA NGƯƠI ĐÊ, ĐẤU LA ĐẠI LỤC KHÔNG ĐÓN CHÀO NGƯƠI.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Dạo này tao bận học 2 ngày nữa là thi rồi, tao nghỉ đây khi nào thi xong tao viết tiếp.

Tao mà thi không được giải tao sẽ chết.

Vĩnh biệt thế giới khốn nạn, tao đi đây.

Ký tên

Tao