Thứ sáu, Khương Từ hẹn bạn thân ra ngoài dạo phố.
Phương Tư Tư là người cô quen được sau khi đi học đại học bên này, không giống với Khương Từ, Phương Tư Tư nhiệt tình lại phóng khoáng, tự nhiên quen biết với nhau.
Thường xuyên qua lại với nhau, hai người trở thành bạn thân.
Cô có thể ở bên cạnh Quý Ôn Dương cũng nhờ có sự trợ giúp của người bạn thân này.
Đi dạo cả buổi chiều trong trung tâm thương mại, trong tay hai người xách không ít chiến lợi phẩm, thay mùa rồi, Khương Từ mua cho Quý Ôn Dương mấy chiếc áo sơ mi và áo phông.
Quần áo của đàn ông mặc được lâu, không giống với phụ nữ, cộng thêm hắn phải ra ngoài tiếp khách, quần áo nghiêm túc không thể thiếu.
Quần áo của Khương Từ, cô thích mua ở trên Taobao hơn, kiểu dáng nhiều giá cả lại rẻ hơn cửa hàng bên ngoài.
Phương Tư Tư nói cô chiều Quý Ôn Dương quá rồi, làm gì có người phụ nữ nào như cô, đi ra ngoài dạo phố chỉ mua quần áo cho người đàn ông của mình?
Nghe vậy Khương Từ chỉ cười cười, tình huống của cô và Phương Tư Tư không giống nhau, trong nhà Phương Tư Tư làm buôn bán, có tiền để phung phí.
Nhưng Khương Từ phải suy nghĩ đến tình huống của bản thân mình, cô không có công việc, chi tiêu trong nhà đều dựa vào Quý Ôn Dương, cô không muốn trọng trách trên người hắn quá nặng.
Bữa tối ăn ở trong trung tâm thương mại, trong lúc dùng cơm Khương Từ nhận được tin nhắn Quý Ôn Dương gửi đến, cô cầm điện thoại lên trả lời vài câu.
Sau khi thấy cô đặt điện thoại xuống, Phương Tư Tư ở đối diện trêu chọc cô: "Không phải chứ! Vị đó nhà cậu cách xa một lúc như vậy cũng không được sao? Đã là vợ chồng già rồi, làm sao mà vẫn như đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt vậy?"
Khương Từ trách cô ấy một câu: "Đừng nói lung tung! Cậu mới đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt ấy, sao nào? Người chồng chưa cưới vừa đính hôn của cậu thế nào rồi?"
"Còn có thể như thế nào? Anh ấy là một tên đầu gỗ! Nếu được tốt bằng một nửa vị nhà cậu, mình đã thấy thỏa mãn rồi!" Phương Tư Tư thở dài, vẫy vẫy tay, không kiên nhẫn nói: "Đừng nhắc đến anh ấy, đừng nhắc đến anh ấy! Vừa nhắc đến mình đã tức giận."
"Cậu đấy!" Khương Từ bất lực lắc đầu: "Được sinh trong phúc mà không biết hưởng phúc, chồng chưa cưới của cậu được hoan nghênh biết bao chứ!"
Phương Tư Tư bưng mặt, than thở nói: "Ôi... Mình nói thật, Từ Từ cậu biết không? Tháng trước anh ấy đi Pháp cả một tháng trời, không thèm nói với mình một tiếng, mình có ông chồng như vậy thì khác gì hòn vọng phu đâu chứ!"
"Không chừng bận đến quên mất đấy? Suy cho cùng anh ấy phải quản một công ty lớn như vậy mà."
"Không bận đến nỗi ngay cả thời gian gọi điện thoại cũng không có chứ! Thôi vậy, mình mong anh ấy thông suốt, đúng là còn khó hơn lên trời mà! Mình vẫn ngưỡng mộ cậu, vị đó nhà cậu tốt với cậu như vậy, lại yêu cậu, khoảng cách giữa người với người sao lại lớn thế?"
Nhìn thấy dáng vẻ này của cô ấy, Khương Từ không khỏi bật cười, nói cô ấy không biết hài lòng.
Khi Khương Từ trở về nhà, Quý Ôn Dương vẫn đang tắm rửa, tiếng nước vang lên tí tách trong phòng tắm.
Cô trở về phòng, tiện tay để túi mua đồ lên đầu giường, lại cong người nhặt quần áo người đàn ông cởi trên đất để sang một bên.
Khi quay người lại, cô nhìn thấy điện thoại đặt trên đầu giường của người đàn ông sáng lên.
Cô đi qua cầm lên nhìn thử, là một tin nhắn Wechat, bạn thân Phương Tư Tư của cô gửi đến, chỉ có một biểu cảm.
Khương Từ nhíu mày, bất giác nhìn về phía ngoài cửa, không nén nổi tò mò mở khóa điện thoại, nhấn vào nhật ký trò chuyện của hai người.
Cô vẫn luôn biết mật khẩu điện thoại của Quý Ôn Dương, nhưng cô chưa bao giờ động vào điện thoại của hắn.
Cô cảm thấy hai người ở bên nhau, cần có không gian riêng tư cho chính mình, nhưng cô không ngờ bạn thân mình còn có chủ đề nói chuyện chung với chồng mình.
Cô nhấn vào tin nhắn Wechat đó, lướt lên một chút, đều là tin nhắn từ hôm nay, thời gian hiểu thị là sau khi cô chia tay với Phương Tư Tư, trượt lên một chút nữa thì không còn nữa.
Đọc từng tin một, mấy tin phía trước Phương Tư Tư nói cô ta đã chia tay với mình, hai người đi dạo những đâu,... cuộc nói chuyện vẫn coi như là bình thường, Quý Ôn Dương chỉ qua loa trả lời vài câu.
Chỉ là xem đến sau cùng, Khương Từ chỉ cảm thấy cả người đều lạnh buốt, là một tấm tự sướиɠ gợi cảm mà Phương Tư Tư gửi đến.
Anh Dương, tiểu nộn bức của Tư Tư nhớ anh rồi, lần trước sau khi bị anh thao, buổi tối trong giấc mơ đều đang làm với anh, tỉnh dậy phía dưới đều ướt hết!
Quý Ôn Dương trả lời rất rõ ràng, đó chỉ là một lần ngoài ý muốn, tự cô biết là chuyện gì!
Vậy sao? Anh Dương đang lo Từ Từ sẽ biết sao? Yên tâm, em sẽ không nói với Từ Từ đâu, chỉ cần anh đồng ý với em, chúng ta làm một lần trên giường của anh và Từ Từ, em đảm bảo sẽ không nói ra, anh có thể tiếp tục vợ chồng ân ái với Từ Từ.
Chuyện này nếu bị Từ Từ biết được, tính cách cô ấy rất mãnh liệt, tuyệt đối sẽ ly hôn với anh, anh Dương yêu Từ Từ như vậy, chắc chắn không muốn chuyện này xảy ra đâu nhỉ!
Anh Dương, em đảm bảo chỉ một lần này, lẽ nào anh Dương không muốn tiểu bức của Tư Tư sao? Lần trước khi làm anh Dương khen tiểu bức của Tư Tư thao rất sướиɠ còn gì.
Phương Tư Tư liên tiếp gửi mấy tin, sợ người đàn ông không trả lời.
Khương Từ trượt xuống mấy tin, đều là Phương Tư Tư đang nói, đến cuối cùng, dưới sự uy hϊếp của Phương Tư Tư, Quý Ôn Dương trả lời cô ta.
Chỉ một lần này! Nếu như cô dám để A Từ biết, tôi không đảm bảo sẽ làm ra chuyện gì đâu!
Có được câu trả lời, Phương Tư Tư lập tức vui mừng đáp ứng, hỏi hắn thời gian.
Quý Ôn Dương bên này lại qua mấy phút, mới trả lời cô ta, chủ nhật.
Khương Từ xem xong tin nhắn, cả người lạnh như rơi vào hầm băng, cô làm thế nào cũng không ngờ được, bạn thân mình lại dụ dỗ chồng mình từ sớm.
Cô cảm thấy rất buồn cười, có lẽ quá tin tưởng Quý Ôn Dương rồi, mới như con ngốc bị hai người thân thiết nhất phản bội.
Sau khi bình tĩnh lại, Khương Từ dùng điện thoại của mình chụp cuộc trò chuyện này lại, xóa cả biểu cảm cuối cùng của Phương Tư Tư đó đi.
Sau khi làm xong tất cả, cô trả lại điện thoại về vị trí ban đầu, lưu ảnh chụp vào một file riêng tư, khóa lại.
Cô muốn xem xem chủ nhật, đôi cẩu nam nữ này rốt cuộc đến nhà làm như thế nào.