Hào Môn Trọng Sinh: Nữ Thầy Tướng Mắt Quỷ

Chương 22: Thử thách nhỏ ( 4 )

Tô Uẩn gật gật đầu, vô cùng lễ phép chào Dương Bảo Căn, “Chào thôn trưởng Dương, con đến đây cùng với sư phụ.” Nói rồi Tô Uẩn liếc nhìn Lý Huyền Chân đứng cách đó không xa.

Nghe Tô Uẩn nói, Dương Bảo Căn rất sửng sốt, cảm thấy có chút không phải sự thật. Nhưng nhớ lại lúc Lý Huyền Chân đưa nước cho Tô Uẩn uống thì có chút tin. Hiện tại cô đã lên núi vì công việc, nên thân phận tất nhiên phải thay đổi. Ánh mắt Dương Bản Căn dạo qua một vòng, nhớ đến thân phận của Lý Huyền Chân, từ trên xuống dưới đều phải nghe theo sự sắp xếp của ông. Đối phương có tất cả quyền lực, thậm chí có thể trực tiếp tước chức của hắn.

Nếu là người do cấp trên an bài tất nhiên không phải loại người dễ chọc. Dương Bảo Căn có mắt nhìn người nên tất nhiên hiểu rõ, vì vậy nên hắn mới đi nịnh hót Lý Huyền Chân. Bây giờ thấy có thêm Tô Uẩn, ánh mắt hắn chuyển động, lời nói làm cho người khác cảm thấy hắn và Tô Uẩn rất thân quen, quan hệ với nhau rất tốt.

Nhưng thực tế lúc trước Dương Bảo Căn vì việc đi học của Tô Uẩn mà khá khó chịu với gia đình Tô Uẩn. Vì lúc đầu hộ khẩu của Tô Uẩn được đăng ký ở nhà bà ngoại trên thành phố, nhưng bây giờ cô về quê đi học, hộ khẩu tất nhiên phải được dời về, nếu không việc học sẽ gặp khá nhiều phiền phức. Vậy nên Tô Kiến Chương liền tìm đến Dương Bảo Căn, nói về việc chuyển hộ khẩu nhưng nhiều lần bị từ chối, lần nào cũng đóng cửa thả chó.

“Cô bé Tô gia, chuyện hộ khẩu của con thôn trưởng sẽ lo liệu hết, tối nay chú sẽ đến nhà con một chuyến thương lượng một chút với ba mẹ con, đến đây nào, còn khát không, ở đây vẫn còn mấy chai nước khoáng đây.” Dương Bảo Căn rất biết cách nịnh nọt người khác, tiếp xúc mấy ngày nay hắn biết Lý Huyền Chân là loại người ăn mềm không ăn cứng, dù có nịnh đến mức nào cũng không có tác dụng. Nhưng bây giờ Tô Uẩn xuất hiện, hắn phát hiện đối phương rất quý Tô Uẩn.

Biết đối phương không phải loại người tốt gì nhưng Tô Uẩn vẫn phải giả lả cười đáp lại đối phương. Kiếp trước cô nhớ rất rõ sắc sắc của hắn, hiện giờ lại tỏ vẻ ân cần với cô như vậy, thật đúng là hiếm thấy. Tất nhiên cô biết hắn vì sư phụ mới khách khí với một cô nhóc như cô nhưng có thể giải quyết xong chuyện hộ khẩu thì quá tốt.

Lý Huyền Chân vẫn luôn nhìn về bên này, lúc này đang vẫy tay gọi Tô Uẩn và Dương Bảo Căn lại đây. Có vài người đứng bên sườn núi, từ đây nhìn xuống là một vùng xanh mát. Đây là mục đích cho chuyến đi lần này của họ.

Dương Bảo Căn chỉ vào vùng xanh mát trước mặt, bắt đầu vào vấn đề chính. “Việc này cấp trên sẽ giao toàn quyền cho ngài, vậy tôi sẽ nói sơ qua tình hình một chút. Ngài xem, vùng xanh mát này nằm bên cạnh thôn của chúng ta, ngày thường người trong thôn chúng ta không có phương tiện để vào thành phố. Hiện tại đang lên kế hoạch quy hoạch khu này xây thành một quốc lộ, phạm vi đại khái lớn cỡ này….” Ông ta vừa nói vừa khua tay múa chân, miêu tả đại khái phạm vi.

Sau khi nghe Dương Bảo Căn nói xong, Lý Huyền Chân gật đầu nhưng cũng không vội nhìn khu đất, mà ngược lại cúi đầu nhìn Tô Uẩn đang đứng bên cạnh mở miệng nói, “Nha đầu, hôm nay ta mang con tới chính là để xem tướng, bất luận là thứ gì cũng đều nói đến phong thuỷ, con xem khu đất xanh này….” Nói xong, ông chỉ về khu đất xanh đằng trước.