Lưu Tinh Công Tức

Chương 15: Vì sao vội vàng đi ngủ

Chương 15: Vì sao vội vàng đi ngủ

“Cha là một người đàn ông, có gì đẹp mà nhìn?”

“Thôi, con muốn nhìn thì cho con nhìn đủ, nhưng mà đừng sờ cha nữa, không nói đến việc cha là cha chồng của con không thể sờ, vừa chạm vào cha như vậy tim đập nhanh môi phát tím, là muốn hù chết cha ở trong bồn tắm, muốn làm ‘the death of Marat’ bản hiện đại sao?”

“Ha ha ha…” Sau khi bị hắn đùa giỡn thuyết giáo một lát, trái lại ngực Lam Hạc thoải mái hơn một chút, đã không còn rung động không khống chế được như vừa rồi, nhẹ nhàng thở gấp nghiêng đầu, mỉm cười oán giận: “Người ta là bị người khác ám sát, nếu con muốn hành hung, còn chưa ra tay cha sẽ rống con như vừa rồi, con sẽ sợ tới mức ngực khó thở lạnh lẽo trước. Dù sao cha tự mình nói sau này sẽ không như vậy, phải nói lời giữ lấy lời.”

Xem ra con dâu tùy hứng không giảng đạo lý, trường hợp hiện giờ không thích hợp làm công tác tư tưởng cho cô, Cung Túc Vũ véo má Lam Hạc nói với cô:

“Con trở về thay quần áo nghỉ ngơi sớm một chút, cha cũng phải tắm rửa xong ngủ.”

“Hiện giờ mới hơn 9 giờ, vì sao vội vàng đi ngủ.”

“Không ngủ được thì làm gì, ở trần ôm con hát sao? Hai ngày này cha bị con làm cho đau đầu muốn chết, con ngoan một chút, nghe lời. Cha biết con có tâm sự, cuối tuần cha dành chút thời gian, chúng ta nói chuyện hẳn hoi. Ngày mai trường học của con kỷ niệm 100 năm ngày thành lập trường, cha được bạn học trong trường mời lên đọc diễn văn, nói không chừng con có thể nhìn thấy cha ở trong trường.”

“Thật vậy sao? Vậy con nhất định phải đi xem cha đọc diễn văn, trước khi tới trường cha phải gửi tin nhắn cho con đấy. Con cũng có biểu diễn, cha tới xem con được không?” Lam Hạc nghe hắn nói như vậy, vui sướиɠ tới mức đôi mắt lập tức tỏa sáng, không dây dưa chuyện “sờ hắn nhìn hắn”.

“Nếu tới kịp cha nhất định sẽ đi xem, ngày mai cha bảo Tiểu Bùi gửi thời gian cha đọc diễn văn cho con, con cũng nói thời gian biểu diễn cho cậu ấy, bảo cậu ấy xem có thể sắp xếp được không.”

Khuyên can mãi cuối cùng cũng mời con dâu phiền lòng gây sự này ra khỏi phòng tắm, Cung Túc Vũ thở dài một hơi.

Cô là đứa bé to xác chưa tham gia xã hội, đạo lý đối nhân xử thế biết còn quá ít, quyến rũ hắn chỉ là nhất thời hứng khởi.

Nhưng hắn thì khác, hắn là trưởng bối, không nên bước nhầm đường giống như cô.

Lam Hạc vô cùng may mắn, buổi biểu diễn của cô diễn ngay sau hiệu trưởng đọc diễn văn.

Cũng có thể biết thân phận con gái nuôi lãnh đạo của cô mà cố ý sắp xếp, thư ký Bùi tỏ vẻ không thành vấn đề, lão đại tuyệt đối tới kịp xem hết.