Chương 16: Chỉ có váy quá ngắn
Bọn họ tới không phô trương, hai chiếc xe hơi màu đen, một chiếc của lãnh đạo và vệ sĩ, một chiếc là thư ký và trợ lý.
Trong khu cũng có lãnh đạo tới đây chúc mừng, hiệu trưởng và những lãnh đạo nhiệt tình tha thiết tiếp đãi mấy nhân vật lớn này.
Sau khi khai mạc mở màn kỷ niệm ngày thành lập trường kết thúc, đầu tiên xin mời lãnh đạo lớn đọc diễn văn.
Khi Cung Túc Vũ xuất hiện trên đài giống như thường ở trong tin tức, âu phục màu lam kẻ sọc, sơmi trắng, cà vạt trắng đen, giày da màu đen sáng bóng, tóc chải chuốt không chút cẩu thả.
Khi nói chuyện cơ thể thẳng tắp nghiêm túc, hoàn toàn không cần bản thảo, ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía sinh viên giáo viên dưới đài.
Lam Hạc sớm chiếm vị trí hàng trước, tràn ngập hứng thú nhìn người mình thích, giống như cô gái nhỏ xem phim thần tượng, đọc diễn văn không hề thú vị, chỉ có cô và hiệu trưởng nghe vô cùng nghiêm túc.
“Trường học này chứng kiến trăm năm tang thương và cải cách, rèn luyện trước, vì xã hội bồi dưỡng ra từng đám nhân tài, không ngừng cuồn cuộn vận chuyển mẻ máu mới của các ngành nghề, nơi này không chỉ là trường học cũ của chúng tôi, càng là một phần quan trọng tạo thành thành phố này. Tôi chân thành mong ước đại học F lấy kỷ niệm ngày thành lập trường làm khởi điểm, mỏ ra thời đại mới huy hoàng, ở trong học thuật lấy được thành tựu càng cao hơn, trở thành một trong những trường đại học hàng đầu của thế giới. Cảm ơn mọi người.”
Đối mặt với đám sinh viên tinh thần phấn chấn bồng bột, lãnh đạo lớn nói chuyện vẫn là giọng quan, không nói những lời hơi hài hước thoáng điều tiết bầu không khí.
Nhưng mà hắn trông anh tuấn cao lớn, dáng người đứng thẳng trên đài vô cùng khí phách, vậy mà không có người ghét bỏ đọc diễn văn nhàm chán.
Thậm chí còn có sinh viên nữ nói khẽ, nói lãnh đạo còn đẹp trai hơn ở trên TV.
Đúng vậy, Lam Hạc vỗ tay theo mọi người nghĩ thầm, hắn không chỉ mặt đẹp trai, cơ thể cũng rất đẹp.
Đôi mắt của Cung Túc Vũ liếc nhìn cô, cố ý mỉm cười với cô, khiến trái tim mê muội đập nhanh hơn, hơi gật đầu sau đó xoay người rời đi, được phó hiệu trưởng mời tới vị trí khách quý dưới đài.
Sau khi tới khu lãnh đạo nói chuyện, hiệu trưởng đọc diễn văn, cuối cùng cũng đợi được tiết mục của đám sinh viên.
Đám Lam Hạc biểu diễn chuyện xưa mấy thiếu nam thiếu nữ vì mộng tưởng mà phấn đấu dốc lòng, cô diễn vai thành viên của xã đoàn tennis, mặc áo Paolo màu trắng và váy ngắn tennis, buộc đuôi ngựa đội mũ lưỡi trai, tràn ngập trẻ tuổi, hoạt bát đáng yêu.
Cái gì cũng tốt, chỉ có váy quá ngắn.