Trì Dụ cúi xuống nhặt điện thoại lên, hít một hơi thật sâu rồi nhìn lại những dòng chữ nhỏ trên màn hình. Lâm Xuyên nuốt nước bọt cẩn thận nói: “Trì Dụ cẩn thận điện thoại của tớ, đừng ném nó…” Ngón tay cầm điện thoại có trở nên trắng bạch, sắc mặt Trì Dụ từ đen chuyển sang đỏ rực.
"Là ai đăng cái này!"
Cả lớp im phăng phắc, không phải bọn họ không muốn nói mà là bọn họ thật sự không biết.
Trì Dụ ném điện thoại lên bàn, sắc mặt đen sầm đi ra cửa lớp, dùng sức mở cửa rồi đóng sầm lại. Mãi đến khi xác nhận được Trì Dụ đã biến mất ở hành lang, cả lớp mới ồn ào trở lại.
"Chuyện này thật sự quá sức tưởng tượng! Tôi bình thường không thấy họ nói chuyện gì với nhau?" Một cậu nam sinh mặt hoài nghi khi lướt điện thoại.
"Cậu ngốc thế, nhất định là giả vờ không quen biết!" một cậu nam sinh khác lý luận.
“Ài”. Một nữ sinh nằm trên bàn như mất hồn lẩm bẩm: “Hôm nay là ngày thảm họa của trường mình sao? Cùng lúc mất đi hai nam thần.
“Ui chao” Cậu nam sinh lắc đầu cười lạnh nói: "Hai người họ thì liên quan gì đến cậu à? Chưa nhắc đến người ở lớp 7, thìTrì Dụ cả năm đầu trung học nói với cậu được mấy câu cơ chứ.
Năm đầu trung học thông báo vi phạm của Trì Dù nhiều như tin đăng trên báo. Hoặc là đi học muộn hoặc là trốn học về sớm, rồi cả đánh nhau. Ban đầu cả lớp bọn họ đều khϊếp sợ trước cậu, nhưng sau đó họ phát hiện ra rằng Trì Dù chưa bao giờ nổi nóngtrong lớp nên theo thời gian Trì Dụ càng giống một bảo kê hơn khiến mọi người có cảm giác an toàn hợn là sợ.
Nhưng dù vậy thì các nữ sinh thích Trì Dụ vẫn rất đông đảo. Trong lòng các cô gái tuổi teen luôn có một chỗ dành cho những chàng trai nổi loạn, đẹp trai trong trường. Tuy nhiên có quá nhiều người dành tình cảm cho Trì Dụ, đặc biệt là ở các trường cấp 3 dạy nghề kế bên. Ngày nào cũng có người trực chờ ở cổng trường chờ cậu tan học.
Còn Phó Chỉ An là một trong ba học sinh giỏi nhất trường, quanh năm đứng nhất khóa, giấy khen thưởng có thể dán khắp phòng học. Hơn nữa gương mặt thanh vô cùng tú được học sinh và giáo viên yêu thích. So với Trì Dụ, Phó Chỉ An là mục tiêu dễ dàng hơn của các nữ sinh trong trường, bởi vì tuy ít nói và có phần lạnh lùng nhưng cậu sẽ không nhảy lên đánh ai đó nếu không vui.
Các nữ sinh trong trường ngày thường ngoài việc ôn tập thì thường xuyên thảo luận xem Trì Dụ đẹp trai hơn hay Phó Chỉ An dễ mến hơn. Họ đã chờ đợi ngày Trì Dụ và Phó Chỉ An ở cùng một khung hình để cuộc thảo luận của họ có thể được đưa ra kết quả.
Nhưng năm đầu cấp 3 đã trôi qua nhưng cơ hội họ ở cùng nhau thật quá xa vời.
Trì Dụ và Phó Chỉ An mỗi người học một lớp, mỗi bên đều có nhà vệ sinh và phòng trà nên cơ bản là họ chưa từng gặp nhau. Cuối cùng không dễ gì đợi đến được đại hội thể thao, hai người mỗi người đã tham gia 4 hạng mục thi đấu. Chưa kể ở cùng một khung hình, họ thậm chí còn tưởng rằng hai người này sẽ không bao giờ được hít thở không khí dưới cùng một bầu trời.
Phó Chỉ An lại lấy điện thoại ra nhìn vào bài đăng, bài đăng vốn chỉ có vài bình luận nay đã trở thành tiêu đề hót.