Kỳ thật Chu Viễn không hoàn toàn vừa lòng với lời cầu xin của cô, nhưng cũng không muốn lăn lộn cô, lấy ra cự vật vẫn cắm bên trong ra ngoài.
Hoa huyệt vẫn đang trong trạng thái khôi phục, Chu Viễn lại lo lắng khiến cô bị thương, liền đâm chọc vài cái khiến huyệt thịt mềm xuống mới từ từ rút ra ngoài.
Chu Viễn trước ôm lấy mông cô kiểm tra một lần xác nhận ngoại trừ sưng đỏ thì huyệt khẩu cũng không bị xé rách, mới bắt đầu xử lý nơi riêng tư hỗn độn của hai người.
Thật ra Chu Viễn có chuẩn bị quần áo, rút khăn giấy lau dươиɠ ѵậŧ rồi thay quần áo là xong.
Cố Ảnh ngồi trên ghế đang kẹp tiểu âʍ ɦộ không thể lau lau là xong việc, hắn bắn rất sâu, hỗn hợp tơ máu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ɖị©ɧ bên trong hoa huyệt bị côn ŧᏂịŧ kéo ra tới, hỗn hợp kia chảy dọc theo hai đùi, chưa bao lâu âʍ ɦộ đã khôi phục trạng thái như ban đầu khép chặt lại.
Chu Viễn ngồi xổm xuống nắm lấy hai chân cô mặc lên qυầи ɭóŧ sạch sẽ hắn đã chuẩn bị từ trước, đề nghị: “Vào phòng nghỉ nghỉ ngơi?”
Cố Ảnh lắc đầu, nếu còn ở chỗ này nữa khẳng định sẽ bị lôi kéo bạch bạch bạch.
Trên áo sơ mi và váy của cô đề là nếp nhăn, cả người mảnh mai vô lực, sóng mắt lay chuyển ý xuân phơi phới, mùi hương dâʍ ɭσạи quanh thân, tiểu âʍ ɦộ dưới váy còn dâʍ đãиɠ mà gắt gao kẹp chặt.
“Trong văn phòng toàn là đàn ông, cô không thể cứ vậy mà về được.” Trong tháng này đã có không ít nam đồng nghiệp trong sáng ngoài tối ám chỉ với cô, Chu Viễn có muốn không để ý cũng không được, lúc này hắn hạ quyết tâm phải đổi văn phòng cho cô.
“Không có việc gì, bây giờ cách thời gian tan tầm còn sớm, tôi về trước là được.”
“Chỉ có hai tiếng, cho cô tan làm sớm, cô đợi ở đây, tôi đưa cô về.”
Chu Viễn ý bảo cô đứng lên, chân Cố Ảnh mềm nhũn vừa đứng dậy đã muốn té ngã, cô vội vàng duỗi tay bám vào bả vai Chu Viễn, Chu Viễn liền kéo qυầи ɭóŧ lên cho cô.
“Cô thế này trở về thế nào, ở chỗ này nghỉ ngơi.” Chu Viễn đỡ cô ngồi xuống, nửa quỳ trên mặt đất sờ sờ đầu cô, “Ngoan, hôm nay sẽ không làm nữa.”
Chu Viễn có hơi ảo não, mặc dù hắn đã sớm biết hai người có khả năng sẽ làm đến bước này, nhưng cũng không ngờ rằng lại làm trong văn phòng, không dùng biện pháp an toàn, không có quần áo tắm rửa, thậm chí không thể để cô hảo hảo nghỉ ngơi, quá thiệt thòi cho cô rồi.
Cuối cùng Cố Ảnh vẫn không thể quá bắt bẻ hắn, ngồi chờ hắn tan làm ở phòng nghỉ trong văn phòng tổng tài.
Hiển nhiên tâm tư của Chu Viễn cũng không đặt vào công việc, chờ đến lúc tan làm chẳng qua cũng chỉ vì không muốn mọi người biết hắn vụиɠ ŧяộʍ yêu đương với cô mà thôi. Hắn lúc thì mang trà cho cô uống nhuộn họng, lúc thì nói muốn dùng tay moi chất lỏng trong tiểu huyệt ra… đùa gì thế, sao cô có thể đồng ý, vào cũng vào rồi còn có thể không làm sao?
Cố Ảnh kiên quyết cự tuyệt, chỉ cầu hắn giúp cô đi vệ sinh.
Chu Viễn chần chờ thật lâu, dưới ánh mắt trào phúng của cô thấp giọng hỏi: “Muốn đưa thuốc tránh thai tới sao?”
Ai đang đọc truyện cho mình xin 1 cmt để biết lượt đọc không phải là ảo cái nào :)))