Hắc Liên Hoa Thượng Vị

Chương 9: Bạn trai cũ tiểu bạch kiểm trở thành hàng xóm

“Xin lỗi, tôi không có ý gì khác.” Chu Viễn cẩn thận quan sát biểu cảm của cô, hiếm khi nói chuyện khẩn trương: “Tôi… tôi chỉ sợ cô không muốn. Nếu, nếu cô nguyện ý, tôi sẽ hảo hảo chăm sóc cô.”

Cô mới 24 tuổi, nếu mang thai, hắn không thể để cô lo sợ chuyện chưa kết hôn mà đã có con. Nếu như cô mang thai đứa con của hai người, quan hệ hai bên không thể chỉ dựa vào một hợp đồng bao dưỡng được, hắn cần lấy hôn nhân phụ trách cô.

Có điều cô nguyện ý sao?

Cô nguyện ý lên giường với hắn, nguyện ý phát triển loại quan hệ bao dưỡng hoang đường này, nhưng hắn cũng không dám chắc cô sẽ nguyện ý gả cho hắn.

Trong những giấc mộng khó có thể mở miệng kia, hắn cùng cô làʍ t̠ìиɦ trên trước cửa số tầng 99, đè cô trên kệ sách rót tinh vào mật huyệt của cô, đưa cô lên cao trào trong căn phòng tân hôn với người vợ danh chính ngôn thuận của hắn.

Cố Ảnh của hắn vừa dâʍ đãиɠ vừa đơn thuần, có nằm mơ hắn cũng muốn có được cô, nhưng hắn đã sớm không đủ tư cách.

Cố Ảnh dù bận vẫn ung dung nhìn dáng vẻ khẩn trương như thể đang cầu hôn của Chu Viễn, không biết trí tưởng tưởng của hắn đã bay đến nơi nào rồi. Hắn đã quên khoảnh khắc nói với cô “Sẽ không yêu cô” lúc trước, cô vỗ vỗ bả vai hắn nói:

“Yên tâm đi, tôi sẽ không mang thai, loại chuyện ‘mẫu bằng tử quý’ này tôi không hứng thú.”

Cố Ảnh cũng không thèm nhìn Chu Viễn đã đứng hình nữa, cô nằm xuống giường bên trong phòng nghỉ, tính ngủ một giấc.

Cuối cùng, Cố Ảnh trở về nhà với thỏa thuận bao dưỡng được ký bởi hai bên, một chiếc thẻ đen đồng thời Chu Viễn cũng đưa cho cô chìa khóa của một căn hộ gần công ty.

Xuyên qua hành lang hơn mười hộ chung đi đến cuối, Cố Ảnh không vội vã đi vào, dựa vào lan can bên cửa sổ cạnh khu vực phòng cháy chữa cháy, một tay lấy điếu thuốc ngậm trong miệng, một tay lấy ra thẻ ngân hàng đã được cất được 6 năm dưới ốp điện thoại, click mở khoản tiền gửi trong ngân hàng.

Cô nhớ kỹ con số được chuyển đi, ấn tắt màn hình, thò tay vào trong túi lấy bật lửa, nhưng sờ soạng một hồi lâu vẫn không thấy, đang bực bội thì có người chụp lấy bả vai cô.

“Cố Ảnh?”

“Ân?” Cố Ảnh xoay người lại, chỉ nhìn thấy một người đàn ông đội mũ lưỡi trai, mang kính râm và khẩu trang đen đứng phía sau cô.

Hắn tháo kính râm xuống, lộ ra khuôn mặt đẹp trai quen thuộc. Khuôn mặt thon gầy góc cạnh rõ ràng, đôi mắt đào hoa đen như hắc thạch, là một tên tiểu bạch kiểm có sức ảnh hưởng mang đến trào lưu mới.

Quen thuộc không chỉ bởi vì hắn là bạn học kiêm bạn trai đầu tiên của Cố Ảnh, mà gương mặt này mấy năm nay thường xuyên xuất hiện trên TV, thậm chí ngay đối diện tòa nhà tổng bộ của Chu thị cũng thả đèn led quảng cáo của hắn, muốn không quen thuộc cũng khó.

“Giang Tự Châu?” Cố Ảnh đánh giá hắn từ trên xuống dưới, “Anh làm gì thế?”

“Tôi vừa mới chuyển nhà, hiện giờ ở đây.” Giang Tự Châu chỉ tay vào căn hộ bên cạnh Cố Ảnh.

“Ồ.”

Tên bạn trai cũ đã từng đá mình là hàng xóm, trường hợp này khiến Cố Ảnh có hơi bố rối, sau một hồi ngơ ngác nhìn hắn, ngậm điếu thuốc hỏi: “Có bật lửa không?”

Giang Tự Châu nhìn điếu thuốc trên miệng cô, mày nhăn lại, vốn không muốn đưa. Ánh mắt tối sầm lại, ánh đèn sặc sỡ từ khu A chiếu lên khuôn mặt cô, cô ngậm thuốc lá lưng dựa vào lan can, không hiểu sao lại chiếu ra hình ảnh người phụ xinh đẹp vũ mị, hắn ma xui quỷ khiến móc bật lửa trong túi quần ra, Cố Ảnh nghiêng mặt, để hắn châm lửa cho cô.

“Cô cũng ở chỗ này hả?”

Cố Ảnh rít một hơi, duỗi tay vân vê mẩu thuốc lá, phun ra vài vòng khói, cười nói: “Ân, ngay bên cạnh anh.”

Dường như Giang Tự Châu không hề thấy xấu hổ, còn hỏi cô có muốn vào ngồi chơi không.

Cái cảnh tượng này quả đúng là kỳ lạ, thời điểm Cố Ảnh học đại học, trường đại học J không chỉ có nam thần Chu Viễn năm 4, còn có cả người mà tất cả nữ sinh muốn ngủ cùng-Giang Tự Châu năm 1. Hiện tại cô vừa mới ngủ cùng một người, tử ©υиɠ còn chưa bài tiết hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ Chu Viễn bắn ra, từng luồng tinh chảy ra thấm ướt băng vệ sinh, người còn lại đồng thời là bạn trai cũ đang dựa sát vào cô, hắn còn mời cô qua nhà anh ta ngồi chơi.

Cố Ảnh cảm thấy thú vị, liền đồng ý.

Năm đó còn chưa ngủ với hắn đã bị hắn đề nghị chia , quả thật Cố Ảnh có hơi tiếc nuối, huống hồ giờ hắn chủ động đưa tới cửa.

Đương nhiên thân thể Giang Tự Châu có lực hấp dẫn chí mạng, đặc biệt hiện tại hắn được hàng nghìn nữ sinh tôn sùng thành lão công quốc dân, cơ bụng của hắn đều được đồng nghiệp nữ trong Châu thị điên cuồng muốn sờ. Ngủ với người đàn ông như vậy, không chỉ kɧoáı ©ảʍ thân thể, đối với tâm lý hư vinh của phụ nữ càng đạt được kɧoáı ©ảʍ cực đại.

Nhưng tuyệt đối không phải đêm nay.

Cho nên Cố Ảnh nhìn Giang Tự Châu cùng mình hút thuốc, cùng mình uống rượu, còn chưa kịp nói đến lý tưởng nhân sinh, mới ba ly đã lảo đảo ngã vào l*иg ngực còn dùng sức cọ cọ cô, liền rơi vào do dự.

Giang Tự Châu chôn đầu vào ngực cô, chóp mũi hắn đè lên nhũ hoa, bàn tay như vô tình mà đặt lên đùi cô.

Cô vì chuyện của Chu Viễn mà cố ý mặc váy ngắn, tất chân cũng không thèm mặc, bàn tay mướt mồ hôi trực tiếp cọ xát trên cặp đùi mẫn cảm. Cố Ảnh cũng có cảm giác, không kêu hắn dừng lại, bàn tay ướŧ áŧ liền trực tiếp chui vào váy, mắt thấy sắp sờ đến mông.

Buổi chiều cự tuyệt Chu Viễn làm thêm lần nữa, bây giờ lại phát sinh chuyện với Giang Tự Châu?

Phía dưới vẫn còn sưng đấy.Ps: Tặng Tuyết Vy, người cmt đầu tiên của truyện