Tần Lục Ngôn tiện tay thu dọn đồ đạc của người phụ nữ trong phòng, khiêng người rời đi.
“Ừm… Tôi… Tôi sắp không chịu được…”
Trì Hoan nằm trên vai người đàn ông, chóp mũi toàn là mùi hương dầu tắm trên người người đàn ông.
Tìиɧ ɖu͙© của cô dần trở nên mãnh liệt hơn, lúc trước còn có thể kìm nén, nhưng theo thời gian hoa huyệt dưới người càng ngày càng ngứa ngáy.
Tần Lục Ngôn khiêng người đi thẳng đến bãi đỗ xe, dọc đường đi áo tắm trên người bị người phụ nữ khiêng trên vai kéo lấy, đai lưng sắp rơi nhưng không rơi đáp lên cẳng chân.
Hơn nửa bộ ngực lộ ra bên ngoài, đột nhiên trên vai truyền tới nước ướŧ áŧ.
Tần Lục Ngôn nghiêng đầu thì thấy trên váy ngủ mỏng manh của người phụ nữ ướt một mảng lớn.
Mà người phụ nữ trên vai không hề phát hiện, cơ thể còn không an phận xoắn đến xoắn đi, miệng lẩm bẩm: “Khó chịu… Ô…”
Tần Lục Ngôn liếʍ hàm răng, ném người lên ghế sau, lập tức muốn đến chỗ lái xe.
Kết quả trong mơ hồ Trì Hoan nắm chặt lấy áo tắm dài không cho người đi: “Đừng… Đừng đi… Cầu xin anh…”
Tần Lục Ngôn trơ mắt nhìn người phụ nữ giãy dụa váy rớt hơn nửa, để lộ bộ ngực vừa trắng vừa to trước mắt anh.
“Ông, đây, không đi! Cô buông tay!”
“Không… Tôi không… buông, đừng đi…”
Trong đầu Trì Hoan vẫn luôn căng cứng như dây đàn, nắm chặt lấy người đàn ông không buông.
Tần Lục Ngôn hít sâu một hơi, sau khi do dự mấy giây lại vươn tay kéo váy ngủ của Trì Hoan lên lần nữa, che khuất cảnh xuân hương diễm.
Trì Hoan không thuận theo, cả người nóng bỏng vất vả lắm mới mát mẻ hơn chút, cho dù thế nào cũng không chịu mặc áo ngủ vào.
Thấy thế, đôi mắt Tần Lục Ngôn tăng lên mấy độ, không nhịn được đánh lên mông vểnh của Trì Hoan một cái: “Lại phát tao ông đây không khách sáo!”
Trì Hoan chỉ cảm thấy cơ thể mình trống rỗng sắp nổ mạnh, vội vàng muốn tìm cửa phát tiết: “Ừm… Tôi… Khó… Khó chịu… Chỗ, chỗ đó rất ngứa…”
“Mẹ kiếp!”
Không phải là Tần Lục Ngôn chưa từng gặp người phụ nữ phóng đãng phát tao với anh, nhưng vẫn là lần đầu tiên gặp được người phụ nữ có gương mặt thanh thuần vô tội, vô cùng đáng thương phát tao với anh.
Quan trọng là dáng vẻ này của người phụ nữ hiện giờ, quả thực là tao mà không tự biết, càng như vậy mới càng câu người.
Trì Hoan thấy người trên người không có phản ứng, kéo áo tắm của người đàn ông muốn cọ lên trên, hai chân càng quấn chặt eo người đàn ông: “Khó… Khó chịu… Giúp tôi… Được không? Cầu xin anh…”
Tần Lục Ngôn phí sức lực một lúc lâu đều không bỏ Trì Hoan xuống được, thì dứt khoát đóng cửa xe, hai người chen lách ở ghế sau.