“Ừm… Nóng… Nóng quá…”
Trì Hoan vô thức xé rách quần áo trên người hai người.
Một lát sau, áo tắm lỏng lẻo trên người Tần Lục Ngôn rơi trên ghế xe.
Vừa rồi anh đi vội vàng, bên trong không mặc quần áo, hai người trần trụi dán sát lấy nhau.
Tần Lục Ngôn vốn không phải chính nhân quân tử gì, hiện giờ bị người phụ nữ cởi sạch đồ giở trò như thế, cự vật dưới người đã sớm hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang chuẩn bị làm một trận.
Tay Trì Hoan châm ngòi thổi gió khắp nơi trên người người đàn ông, đột nhiên bị người ta nắm lấy giơ cao qua đầu.
Lập tức nghe phía trên truyền tới giọng nam rét lạnh: “Nói tục trước một chút, là cô chủ động quyến rũ ông đây, cầu xin ông đây giúp… Xong việc không nhận muốn tìm ông đây gây phiền phức, ông đây không nhận!”
Một tay của Tần Lục Ngôn kiềm chế cái tay lộn xộn của người phụ nữ, một tay khác thẳng tắp thăm dò về phía cửa hoa huyệt tràn ngập ẩm ướt kia.
Hoa huyệt của người phụ nữ không ngừng nhả ra nuốt vào từng dòng dâʍ ŧᏂủy̠, khiến ghế dưới mông đều đã trở nên ướt đẫm.
Tần Lục Ngôn sờ soạng cửa hoa huyệt một lát, nước làm ướt đẫm toàn bộ bàn tay, anh cúi đầu nhìn tiểu huyệt như bánh màn thầu của người phụ nữ nói: “Chậc chậc… Chẳng trách vừa tao nước vừa nhiều, hóa ra là bạch hổ…”
Trì Hoan nhận thấy được dưới người có dị vật xâm lấn, khi tay người đàn ông mơn trớn hoa môi, cả người không nhịn được run lẩy bẩy phát run.
Hoa huyệt không tự giác được phun ra dâʍ ŧᏂủy̠, sau khi cơ thể cô trúng thuốc, nhạy cảm không chịu được, hơi chạm vào một cái sẽ không nhịn được ra nước.
Nhưng đôi tay kia lại như là lơ đãng đi ngang qua, hoàn toàn không có ý nghĩ thâm nhập.
Trì Hoan dục cầu bất mãn nâng mông lên, đẩy eo chủ động đón tay kia đợi nó xâm lấn.
“Đừng… Đừng đi mà… Ừm…”
“Muốn như vậy ư?”
Tần Lục Ngôn nghe người phụ nữ dưới người bất lực khóc, không hiểu sao trong lòng hiện lên ý đùa giỡn.
Đặc biệt là người phụ nữ trơn bóng nằm dưới người anh, còn là em gái của Tống Lan.
“Ô… Ngứa…” Trì Hoan nâng người dùng hoa huyệt cọ xát ngón tay thô to của người đàn ông, muốn nuốt ngón tay vào.
“Rất ngứa…”
Tần Lục Ngôn không cho Trì Hoan thực hiện được, ngón tay lượn lờ qua lại giữa hoa phùng nhưng không thâm nhập.
Cho dù Trì Hoan cầu xin thế nào, người đàn ông trên người cho dù nhục côn sưng to nóng bỏng, trong mắt vẫn không có chút động tình.
Còn không ngừng dấy lửa trên người Trì Hoan, chọc Trì Hoan xấu hổ buồn bực tránh khỏi giam cầm của người đàn ông.