Sau khi nói xong, Lục Yến vạch hoa môi ra khiến cho huyệt thịt hồng sẫm xuất hiện. Vừa rồi hoa huyệt chảy một chút mật dịch nên bây giờ hồng hào trong suốt dụ dỗ hắn dùng đầu lưỡi liếʍ.
Nhụy hoa hồng nhạt mềm mại bị hắn dùng ngón tay vuốt ve nên có chút đỏ.
Lục Yến vạch tiểu huyệt của cô ra, đầu lưỡi liếʍ nhụy hoa, liên tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ trêu chọc.
“Ưm——” Nhụy hoa bị hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá thoải mái, trước mắt lóe lên ánh sáng trắng nên cô theo bản năng kẹp chặt chân, còn tay đặt trên tóc hắn muốn đẩy hắn ra. Lục Yến bóp mông cô ăn sâu vào bên trong, ngậm toàn bộ tiểu huyệt trong miệng liếʍ láp.
Âm thanh hút mật rất lớn như nhắc nhở Ôn Hướng Thư là hắn đang xơi tiểu huyệt của cô.
“Đừng—— đừng liếʍ em—— đừng liếʍ nơi đó——”
Ôn Hướng Thư bị hắn giày vò, cảm giác được liếʍ quá thoải mái. Lúc bắt đầu cô còn chống cự dùng chân chặn hắn, nhưng sau đó bị ăn đến nghiện, cơ thể thoải mái không chịu nổi, không có cách nào có thể đẩy hắn ra. Cô hưởng thụ cảm giác bị hắn liếʍ, nhìn đầu tóc đen chôn ở phía dưới ăn tiểu huyệt. Hắn còn cố ý trừng phạt, dùng răng cắn vùng cỏ phía trên.
Có chút đau, nhưng thoải mái nhiều hơn, nhìn hắn giỏi liếʍ như vậy, Ôn Hướng Thư đã quên đẩy hắn ra, còn theo bản năng mở chân, nâng mông để hắn ăn sâu hơn.
Cô đúng là dâʍ đãиɠ.
Ban đầu phía dưới khô cằn ít mật dịch, hắn dùng đầu lưỡi liếʍ trên dưới động huyệt, bắt chước tư thế đút vào rút ra của côn ŧᏂịŧ, cô lập tức chảy nước mật nhiều đến rối tinh rối mù, thấm ướt miệng hắn, bị hắn uống vào rất nhiều.
Ôn Hướng Thư thoải mái, nhưng không dám rêи ɾỉ. Bọn họ đang ở trong xe ô tô, ban ngày ban mặt ở cửa khu chung cư kêu ra tiếng, người xung quanh thấy được sẽ rất đáng sợ. Truyện được dịch và đăng tại truyenhdz. trang khác là copy.May mắn là xe Lục Yến có kính chống nhìn trộm, bên ngoài không thể nhìn vào trong. Tuy nhiên kính phía trước vẫn được, người khác đi ngang qua trông thấy hắn ngồi xổm dưới đối diện ghế ngồi nắm lấy mông cô ăn tiểu huyệt, cô sẽ xấu hổ chết mất!
Tay cô vẫn còn đặt trên tóc Lục Yến. Lúc mới quen, hắn để đầu đinh, lúc mẹ Ôn gặp hắn còn tưởng hắn từng là tội phạm đang bị cải tạo. Năm đó mọi người thích để kiểu Pompadour, đâu có ai để đầu đinh. Đa số để đầu đinh là do bị bắt cắt trong tù. Vì những lời này, mấy năm nay, Lục Yến để tóc dài bình thường. Tay cô nắm tóc hắn, lúc đầu muốn đẩy hắn ra, bây giờ vì thoải mái đẩy không được.
Cô thở dốc, không dám rên ra tiếng nên cắn môi kìm nén rất khó chịu. Lục Yến tha cho tiểu huyệt, Ôn Hướng Thư đang muốn lêи đỉиɦ đột nhiên hắn dừng lại, cô chìm trong lửa dục rất thống khổ.
Trên miệng Lục Yến còn dính mật ngọt, hắn nhìn vẻ mặt quyến rũ của cô hỏi: “Vợ ơi, em sướиɠ thì kêu ra, cần gì chịu đựng? Có gì ngượng ngùng đâu, nam nữ hoan ái, người trưởng thành cả rồi. Em bị chồng em làm sung sướиɠ, người khác nghe được cũng hâm mộ. Tiểu huyệt ngứa không? Cần dươиɠ ѵậŧ lớn đi vào không? Theo chồng về, chồng làm em mỗi ngày sướиɠ phun nước được không?”
Ôn Hướng Thư đỏ mắt nhìn hắn, cô bị hắn làm ra cảm giác, phía dưới rất ngứa ngáy, nhưng hắn lại không giải quyết. Chẳng còn cách nào, cô chỉ có thể chịu đựng khó chịu, mặc qυầи ɭóŧ không muốn hắn cắm vào.
Lục Yến nhìn bộ dạng của cô, tức giận cởϊ qυầи lót cô ra hết, đầu lưỡi tiếp tục liếʍ, sao cũng phải liếʍ đến cô phun nước.
Trước đó cô rất thoải mái, bây giờ đầu lưỡi của hắn tiến vào vẫn luôn kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tốc độ rất nhanh, khiến cho Ôn Hướng Thư không nhịn được kẹp chân.
Cô chịu đựng không nói tiếng nào, lúc cao trào phun mật ngọt ra ngoài, Ôn Hướng Thư hét chói tai: “A——”
Cô cao trào phun nước, phía dưới chảy mật dịch không ngừng, nhưng Lục Yến uống sạch.
Cuối cùng hắn vẫn chưa thỏa mãn, còn liếʍ bên ngoài hoa huyệt.
Sau khi cao trào sung sướиɠ, nhịp tim của cô tăng nhanh, Ôn Hướng Thư thở hổn hển nhìn hắn.
Lục Yến thấy cô phun nước mới tha, rút khăn giấy lau miệng, “Trong miệng anh toàn là nước của em.”
Ôn Hướng Thư đỏ mặt xem hắn, dáng vẻ của Lục Yến rất ngoan ngoãn, không còn cực đoan ban đầu. Hắn hỏi: “Vợ ơi, em theo anh về được không? Em muốn kết hôn, chúng ta cưới ngay. Năm nay chúng ta nhất định về quê lĩnh chứng và tổ chức tiệc rượu.”
Ôn Hướng Thư có một tật xấu, đầu óc cô sẽ trống rỗng sau khi cao trào, nói gì cũng đồng ý. Trải qua trạng thái không ổn định, ngay lúc cô mở miệng muốn nói được, di động của Lục Yến reo lên.
Quá phiền nhiễu, hắn lấy điện thoại ra nhìn lướt qua rồi lập tức nghe máy, giảm tiếng thấp xuống, nhưng trong xe rất nhỏ, bên kia nói chuyện vẫn nghe được rõ ràng.
“Anh Yến, anh mau tới bệnh viện đi. Người phụ nữ kia làm loạn nói bụng khó chịu, bảo anh phải đến xem.”