Thích Bị Anh Làm

Chương 17

Lục Nhiễu vừa trở về nhà , cô còn đang trầm tư, trở về phòng khóa cửa lại, suy nghĩ cái gì liền khóa cửa, sau đó nằm ở trên giường.

Cô đã nghĩ về điều đó kể từ khi tôi ở trong xe đến bây giờ, những gì Cận Nam Dữ đã nói, bức cô bị anh thao lỏng rồi sao?

Cô ... Tiểu bức thật sự bị anh thao lỏng rồi sao ? Không lẽ cô bị anh chê lỏng lẻo?

Nếu anh thật sự cảm thấy bức cô bị lỏng , tại sao trước kia anh lại chơi tận hứng đến vậy? Nếu thật sự ngại cô lỏng lẻo vậy đừng dụng đến cô .

Lam Âm bức khẩn như vậy , tìm cô ta đi , không thể hiểu được.

Càng nghĩ càng buồn, không biết phải làm sao, vừa rửa tay vừa đi vào, muốn xem đồ của mình có lỏng không nên nằm trên giường, cởϊ qυầи áo ra , cởi cả qυầи ɭóŧ của mình . Dùng tay tách tiểu huyệt ra, dùng một ngón tay đưa vào tiểu huyệt kiểm tra thật sự có bị lỏng như anh nói.

Khi đi vào vẫn bị nuốt, nhưng ngón tay luôn mỏng, vẫn là tay của phụ nữ, nên không có cách nào để kiểm tra xem cái này có bị lỏng hay không.

Cô nhịn không được, dù sao đó cũng không phải là côn ŧᏂịŧ của đàn ông, cô có thể ngoáy vào xem có lỏng không, không còn căng như trước nữa.

Nhưng đó là điều khiến cô tức giận.

Nếu cô bị lỏng nhu vậy côn ŧᏂịŧ của cận Nam Dữ là thủ phạm, phải không? Dù sao 5 năm qua cũng chính Cận Nam Dữ thao cô , thì làm sao tiểu huyệt cô khẩn như xử nữ được nữa.

Lục Rào tìm kiếm trên mạng và hỏi [Nếu tiểu huyệt bị lỏng lẻo thì phải làm sao? 】

Bên dưới có hàng loạt bình luận bảo mua bóng thu nhỏ âʍ đa͙σ, hay dụng cụ thu nhỏ âʍ đa͙σ về dùng từ sáng đến tối.

Bên dưới có một bình luận nói : "Tôi vẫn đang sử dụng nó"

một loạt các bình luận nói rằng tôi đã làʍ t̠ìиɦ với bạn trai của tôi quá lâu trong vài năm, vì vậy tiểu huyệt đã lỏng lẻo bên sẽ không kẹp được côn ŧᏂịŧ của bạn trai tôi, họ cũng nói rằng quan hệ tìиɧ ɖu͙© không cảm thấy thoải mái chút nào, Người bạn trai đặc biệt chán ghét và đã đi tìm người đàn bà khác bên ngoài.

Sau khi sử dụng bóng thu nhỏ âʍ đa͙σ thì phần dưới của tôi đã phục hồi y như gái trinh khiến bạn trai tôi thích mê. Anh ta đã từng không thích làʍ t̠ìиɦ với tôi nữa , nhưng giờ anh ta đã ôm tôi từ phía sau và cầu xin tìиɧ ɖu͙© mỗi ngày.

Mặc dù Lục Nhiễu đỏ mặt, nhưng nhìn thấy bình luận này, cô nghĩ có lẽ sẽ có cách ... Cô cũng sợ mình bị lỏng thật.

Cô đã bí mật đặt hàng và mua bóng thu nhỏ tiểu huyệt về dùng thử xem có se khít tiểu huyệt được không.

Nói như thế nào Cận Nam Dữ khốn nạn kia lại dám chê cô lỏng lẻo , anh trước kia xuất tinh sớm cô còn chưa nói gì.

Đàn ông xuất tinh sớm đúng là có sĩ diện để nói về người khác, đây là nỗi xấu hổ của đời anh phải không?

Lục Nhiễu càng nghĩ càng tức giận, hận không thể kìm lại được nhắn tin cho anh với dòng chữ "nam nhân xuất tinh sớm".

Lúc này cô mới bớt giận đi phân nửa.

...

Cận Nam Dữ nhận được cuộc điện thoại của mẹ Cận , bà nói rằng đã liên hệ với một cửa hàng đồ cưới, cửa hàng đồ cưới đó là cửa hàng của bạn bà ,có rất nhiều kiểu dáng mới và cũng có những loại thời trang cao cấp giới hạn, được thiết kế riêng . Nếu con muốn may một chiếc váy cưới theo yêu cầu riêng, thời gian thi công ngắn nhất sẽ mất hơn một tháng, vì vậy hãy quyết định cho sớm , để không làm chậm trễ thủ tục may váy cưới , còn thời gian đến thử váy cưới xem có nên sửa lại gì không . Miễn cho sau này vội vàng làm không kịp. Còn hỏi anh cầu hôn như thế nào ? Có thành công hay không ?

Cận Nam Dữ đã rất tức giận chuyện chia tay với cô giờ lại nghe mẹ nói chuyện kết hôn , lại càng cảm thấy khuất nhục, không kìm được tức giận nhìn mẹ và nói: "mẹ đi nói với Lục Nhiễu đi."

Sau khi nói xong a cúp máy.

Mẹ cận khi nghe những lời nói không khách khí như vậy cũng cảm thấy không thể giải thích được, sao lại như ăn phải thuốc nổ vậy, bà còn tưởng con trai mình đến công ty có chuyện gì nên không quấy rầy nữa , nhưng bà vẫn gửi địa chỉ của tiệm áo cưới cho hai người họ .

Mẹ cận đợi lâu không thấy hồi âm, cho rằng những gì mình nói chưa đủ rõ ràng nên định để Lục Nhiễu đến nhà họ chơi sẽ nói rõ cho cô hiểu . Vừa vặn mấy ngày nữa là Tết trung Thu , sẵn tiện gọi điện thoại kêu cô qua nói rõ ràng với cô luôn.

Lục Nhiễu nhận được cuộc gọi từ mẹ cận, teong lòng vừa lo sợ vừa nghe máy , cô còn tưởng mẹ Cận gọi chấp vấn lí do sao bọn họ chia tay , nhưng c mẹ Cận nói với cô bằng một giọng rất nhẹ nhàng: "Nhiễu Nhiễu , con đừng quên tuần sau la Tết Trung thu rồi , con nhớ cùng Nam Dữ về nhà ăn cơm . Lần này mẹ có chuẩn bị sẵn bánh trung thu có lòng đỏ trứng gà cho con , trước kia do con nói thích ăn nên lần này mẹ đặc biệt đặt làm , đặc biệt dựa theo khẩu vị của con. Nên con nhất định phải cùng Nam Dữ về ăn cơm ."

Lục Nhiễu nghe mẹ Cận nói chuyện dịu dàng với cô như vậy mới nhớ ra hai người đã chia tay , cô đang định nói là hai người đã chia tay rồi , không thể quay lại với nhau được nữa . Sau này không liên quan gì đến nhau nữa , nhưng khi cô định nói thì mẹ cận đã cúp máy trước, nói rằng những người bạn chơi bài của bà sắp đến, nên bà đi chơi mạt chược trước phải ra chờ bọn họ.

Lục Nhiễu chưa kịp nói gì thì bên kia đã cúp điện thoại, cảm thấy rất bất lực.

Sau khi tắm xong vào buổi tối, Lục Nhiễu định gọi cho Cận Nam Dữ để nói với anh để anh tự giải thích với bố mẹ rằng hai người đã chia tay, sau này sẽ không liên quan gì đến chuyện này nữa, không có khả năng quay lại. Tết trung thu này cô cũng không trở về cùng anh , có việc gì cũng không cần tìm cô, giờ cô không còn là gì nữa.

Mẹ Cận đã quá tốt với cô trong nhiều năm như vậy, giống như mẹ ruột của mình, cô không thể tự mình nói ra được điều đó , nên muốn để tự Cận Nam Dữ nói ra ...

...

Sau khi Lục Nhiễu đi tắm xong, cô đem quần áo ra ngoài, đem qυầи ɭóŧ đặt ở cửa sổ phòng.

Sau khi lau tay khô ráo cô mới cầm điện thoại gọi cho anh.

Gọi tên người đàn ông xuất tinh sớm này.

Cận Nam Dữ mất một lúc mới trả lời điện thoại, giọng nói có chút khàn khàn: "alo"

Lục Nhiễu nghe giọng nói khàn khàn của anh , còn tưởng rằng mình nghe nhầm, cô lắc đầu ngăn bản thân không nghĩ nhiều, đứng đắn nói với anh: "Cận Nam Dữ, vừa rồi mẹ anh gọi điện cho tôi , nói trung thu cùng nhau về , anh không phải nói với mẹ là hai ta đã chia tay rồi sao, anh nhớ nói với mẹ là hai ta đã chia tay rồi, không còn gì với nhau nữa. , cho nên chúng ta cũng Không cần trở về, tôi sẽ không về, nói mẹ anh đừng làm bánh trung thu cho tôi, tôi xin lỗi, tôi không có gì để nói, vậy thôi, tôi cúp máy. "

Lúc Lục Nhiễu chuẩn bị cúp điện thoại, một giọng nói khàn khàn gợi cảm gọi đến cô: "Lục Nhiễu, chờ đã. Em có biết bây giờ anh đang làm gì không?"

Lục Nhiễu: "... làm sao tôi biết bây giờ anh đang làm gì, anh muốn làm gì không phải việc của tôi. Tôi cúp máy đây."

Cận Nam Dữ ở phía bên kia không biết xấu hổ, anh nói từng chữ với cô, "Bây giờ tôi đang dùng qυầи ɭóŧ của em để thủ da^ʍ."

Lục Nhiễu: "…………"

Đây có phải là một dạng rối loạn thần kinh nào đó đúng không?

Lục Nhiễu không muốn để ý đến tên biếи ŧɦái này nữa, muốn cúp điện thoại, không quan tâm cô có nghe hay không, anh nói tiếp: "Là bộ đồ lót em treo trên ban công. , Chính là cái qυầи ɭóŧ vải ren như trong suốt , có mùi tiểu huyệt của em bao lấy côn ŧᏂịŧ của tôi. Tôi dùng qυầи ɭóŧ của e bao quanh côn ŧᏂịŧ rồi sụt lên xuống , em kêu vài tiếng cho tôi nhanh bắn ra đi , kêu tao một chút tôi mới bắn ra được."

Lục Nhiễu : "... Cận Nam Dữ , bây giờ hai chúng ta đã chia tay. Những gì anh đang làm bây giờ đã gây ra hành vi quấy rối tìиɧ ɖu͙© với tôi. Tôi có quyền kiện anh."

"Qυầи ɭóŧ có mùi của em. Lần này tôi sẽ dùng qυầи ɭóŧ của em bắn ra trước , lần sau sẽ dùng áσ ɭóŧ của em bắn ra tới. nhưng không thoải mái bằng tiểu bức của em . Hiện tại tôi rất muốn thao bức em nhưng mà không được tôi đành dùng tạm qυầи ɭóŧ của em làm dịu cơn ham muốn của tôi trước."

"Anh không nói bức tôi lỏng lẻo sao ? Vậy thì anh còn muốn thao làm gì ? Cút ngay!"

Lục Nhiễu trường không nhận ra anh biếи ŧɦái như vậy , ghê tởm và không biết xấu hổ, không muốn nghe anh nói nữa, cô không muốn nghe anh nói thêm lời nào nữa.

Cận Nam Dữ tăng tốc không bao lâu sau khi nghe thấy giọng nói của cô ở trong điện thoại, côn ŧᏂịŧ trong tay anh ngay sau đó đã xuất ra, trực tiếp bắn vào qυầи ɭóŧ của cô, anh nhìm tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẩn đυ.c của chính mình, nghĩ nghĩ một hồi, anh nhấc điện thoại của mình lên, chụp ảnh qυầи ɭóŧ dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh gửi cho cô xem.

Sau khi Lục Nhiễu nhìn thấy chiếc qυầи ɭóŧ dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, cô mới cho bản thân cơ hội giữ lấy mình để làm cho chính mình sống tốt hơn , làm sao có người đàn ông như vậy?

Cận Nam Dữ cảm thấy mình muốn sắp phát điên , vừa bước ra khỏi phòng tắm liền nằm trên giường để ngủ, nhưng ngửi thấy hơi thở của Lục Nhiễu trên chiếc gối bên cạnh anh lại không ngủ được.

Nghĩ đến cái lần đè cô lên giường này mà thao cô bằng nhiều cách mà anh không khỏi hụt hẫng, côn ŧᏂịŧ dựng đứng thế này mà không có đàn bà để giải quyết anh không ngủ được. , anh chỉ có thể tự mình làm. Nhưng chính mình sục lại không đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ , trước kia điều do Lục Nhiễu giải quyết , nào giống bây giờ phải khó chịu như vậy. Từ khi có bạn gái anh không cần phải tự làm như vậy lúc nào muốn luôn có lục Nhiễu bên cạnh , giờ phải trực tiếp làm .

Luôn luôn cảm thấy không đủ sướиɠ . Anh không thể nào ra làm ra khóai cảm được , anh nghĩ đến việc lấy qυầи ɭóŧ đã giấu ra ngửi và sụt côn ŧᏂịŧ , dùng qυầи ɭóŧ quấn quanh côn ŧᏂịŧ cho dễ bắn ra.

Sau khi giải quyết xong, nhìn bầu không khí yên tĩnh này, anh cảm thấy mình ích kỷ muốn chết.

Anh đã quen với Lục Nhiễu ở nhà, cô giống như không khí của anh vậy, cô đi anh thật sự muốn chết .

Anh thực sự không nghĩ rằng mình sẽ yêu cô nhiều như vậy.

yêu rất sâu sắc.