Dạy Dỗ Nữ Cảnh Sát

Chương 3: Được cứu (H)

Sau khi Liêu Chấn Cương rút côn ŧᏂịŧ ra, xoay người Kim Vũ Thư đang bị dây thừng trói không nhúc được lại, chân mở ra một chút biến thành tư thế quỳ, mà hai tay cô lại bị trói ở sau lưng, đầu chỉ có thể chống lên đệm giường, hiện ra dáng vẻ hoàn toàn bị chinh phục.

"Chết tiệt! Cái tư thế này thật đẹp!, Tôi phải chụp ảnh lại."

Liêu Chấn Cương qua bên cạnh cầm điện thoại di động lên, bắt đầu chụp những hình ảnh da^ʍ uế này.

Một vóc người khoẻ đẹp cân đối, vẻ ngoài xinh đẹp thanh tú, âʍ ɦộ còn chảy ra hỗn dịch màu trắng, còn mang theo một chút máu.

"Không, xin cậu. . .Đừng chụp anh. . ."

"Làm sao có thể không chụp vài tấm hình kỷ niệm? Tôi giúp học tỷ phá thân nữa nha! Được rồi, đêm dài đằng đẵng, chúng ta tiếp tục đi, lần này tôi sẽ vào từ phía sau."

Liêu Chấn Cương bật chế độ quay phim, đặt điện thoại lên trên bàn bên cạnh.

"Tiểu Cương, đừng quay phim, cầu xin cậu. . ."

"Phá thân chỉ có một lần, đương nhiên chúng ta phải ghi lại để làm kỷ niêm!"

Liêu Chấn Cương không để ý Kim Vũ Thư cầu xin, mở ra ghi hình, đi đến phía sau cô, vịn cái mông tròn trịa của cô, côn ŧᏂịŧ cọ sát ở cửa huyệt!

"Cái mông của cô sờ thật thích, co dãn tốt! Vừa trắng vừa mềm, còn vểnh lên như thế, vẫn luôn thập thể hình a?"

Nói xong, Liêu Chấn Cương liền lần nữa đem côn ŧᏂịŧ thô to cắm vào tiểu huyệt ấm áp chặt chẽ của Kim Vũ Thư!

"A ưm thật sâu. . . Cậu đừng. . . Như vậy. . . Làm tôi. . . "

"Này không phải như vậy cô muốn tôi làm cô như thế nào hửm?"

"Tôi. . . Không muốn. . . Làʍ t̠ìиɦ nữa. . . "

"Bây giờ không có làʍ t̠ìиɦ! Là tôi đang đυ. cô!"

"Ây. . . A. . . Tôi từ bỏ. . .Ưm a !"

Liêu Chấn Cương vừa tiến vào từ tư thế phía sau, chọc vào sâu vô cùng! Làm người chưa từng có kinh nghiệm như Kim Vũ Thư hoàn toàn không có cách nào tiếp nhận, lập tức liền cao trào.

"Một mực nói từ bỏ, cô còn cao trào, đem tôi kẹp đến sắp gãy mất!"

Liêu Chấn cương vừa nhìn cô cao trào, vừa tiếp tục mãnh liệt va chạm cô!

"A tôi không được. . .Ưm a. . .Không muốn. . ."

Kim Vũ Thư lập tức cao trào lần nữa, triều phun đi ra toàn thân run rẩy co rút, phun lên cả người Liêu Chấn Cương đều là nước.

"Má! Cô cái đồ dâʍ đãиɠ này! Lại triều phun! Vừa phá thân liền có thể triều phun, cô thật con mẹ nó thiếu đυ.! Trời sinh liền dâʍ đãиɠ, cũng không cần giả vờ dè dặt!"

Liêu Chấn Cương vừa thấy bị phun một thân đầy nước, càng thêm hưng phấn! Tay bưng lấy cái mông, đổi thành một tay nắm lấy cái vυ', một tay vò âm đế!

"Không. . . Ân a không chịu được. . . Ưʍ. . .Thật mạnh. . . Tôi. . . Không được. . ."

Kim Vũ Thư bị tiến công nhiều thêm, lập tức lại cao trào một lần nữa!

Liêu Chấn Cương giơ tay phải lên, dùng lực đánh lên trên mông Kim Vũ Thư.

"A đau quá"

"Cô kẹp chặt tôi sắp gãy mất, đau chỗ nào? Cô thật con mẹ nó trời sinh thèm chơi! có thể một mực cao trào!"

Liêu Chấn Cương bắt đầu một bên rút ra đâm vào một bên nhào nặn cái vυ', thính thoàng lại đập lên mông Kim Vũ Thư, bởi vì mỗi lần đánh xuống, tiểu huyệt của cô đều sẽ thít chặt thêm một lần, vốn là huyệt xử nữ chặt chẽ, còn có thể siết càng chặt!

"A. . . Tôi. . . Ưʍ. . .Chịu không được. . .Cầu xin cậu. . .Buông tha tôi. . ."

"Được! Lão tử muốn bắn cho cô! !"

Kim Vũ Thư nhìn côn ŧᏂịŧ của hắn càng thêm thô to, sắp làm tiểu huyệt căng nút! Trong phút chốc nước mắt rơi ra, nồng đậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun trào!

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ người đàn ông bắn hoàn toàn trong tử ©υиɠ, để cho người ta kɧoáı ©ảʍ khác thường.

Liêu Chấn Cương đứng dậy qua đem tắt chế độ ghi hình lại, hài lòng nhìn đoạn phim đã lưu.

"Hỗn trướng! giơ tay lên!"

Giọng nói uy nghiêm của người đàn ông truyền đến!

Liêu Chấn Cương vừa quay đầu nhìn lại, đúng là Hàn Nghiêm, phía sau hắn là phó cục trưởng cùng đại đội trưởng! Hàn Nghiêm còn giơ súng với Liêu Chấn Cương.

"Các người. . .Thế nào lại tìm được chỗ này?"

Hàn Nghiêm nói:"Trong buổi tiệc ăn mừng, tôi cảm thấy cậu có chút quái dị, cho nên đã gắn định vị lên điện thoại Vũ Thư, phát hiện vị trí không ở nhà hàng, lại ở cái phòng dưới đất này, vẫn là để tôi mất chút thời gian tìm kiếm, mới để cậu có cơ hội duỗi ra móng vuốt này!"

"Cậu thật khiến tôi thất vọng! Thì ra nội gián của tập đoàn kia là cậu! Chính cậu tâm thuật bất chính, còn giám trút giận lên người Vũ Thư, có phải là đàn ông hay không?! Cô ấy đối với cậu không tốt sao?!"

Phó Cục trưởng đau lòng mắng Liêu Chấn Cương.

Hàn Nghiêm ném còng tay cho Liêu Chấn Cương bảo cậu tự còng mình lại, Liêu Chấn Cương biết mình không đánh thắng nổi ba người, chỉ đành nghe lời làm theo.

Nhìn Liêu Chấn Cương tự còng tay lại, đại đội trưởng trấn áp cậu ta, Hàn Nghiêm nhanh bước tới quan tâm Kim Vũ Thư.

"Vũ Thư, không sao chứ?"

Lúc này Kim Vũ Thư, đã trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, vởi vì vẫn vị dây thừng trói, cô vẫn trong tư thế quỳ nằm sấp, hai chân mở ra, tay ở phía sau, tư thế câu người, làm Hàn Nghiêm không nhịn được cứng, còn trông thấy hạ thân cô chảy dịch trắng, lẫn lộn máu xử nữ, lại càng thêm cứng rắn chỉ có thể nhẫn nhịn.

"Câu ta. . .Điện thoại di động. . .Có ảnh chụp cùng video. . ."

Nói xong, Kim Vũ Thư liền hôn mê bất tỉnh.

Hàn Nghiêm lấy ra con dao Thuỵ Sỹ, giúp cô cắt hết dây thừng, lại quay người gọi Liêu Chấn Cương lấy điện thoại ra xoá hết ảnh và video, còn tìm đến tư liệu đám mây để xoá bỏ, toàn bộ đều xoá bỏ sạch sẽ, nhưng không ai biết anh ta đã lưu một bản cho chính mình, bởi vì anh ta là bậc thầy hacker

Buổi sáng