Sau khi xuất viện, rất nhanh Kim Vũ Thư đã điều chỉnh lại được tâm trạng của mình.
Không phải chỉ là bị đυ. thôi sao? Có gì mà không chịu được chứ.
Dù sao thì hội chị em cũng cô ai chẳng từng bị phá trinh rồi? Đa số mọi người từ cấp 3 hay đại học cũng đã quan hệ rồi, cô 25 tuổi mới bị phá trinh, cũng sắp thành xử nữ già rồi.
Tuy nhiên.... cũng không phải là do cô tự nguyện...
Cục trưởng cho cô nghỉ phép ba ngày, sau khi nghỉ ngơi xong Kim Vũ Thư đã quay trở lại cục đi làm.
Rõ ràng ngày hôm đấy đến giải cứu cô chỉ có Hàn Nghiêm, đại đội trưởng và cục trưởng, còn Liêu Chấn Cương cũng đã bị bắt lại, nhưng sự việc Kim Vũ Thư bị cưỡng bức lại khiến mọi người nhìn cô bằng ánh mắt thương hại. Đồng nghiệp nam có người nhìn cô đồng tình, nhưng lại có người nhìn cô bằng ánh mắt giễu cợt.
Lúc Kim Vũ Thư trở về chỗ ngồi, cô lại nhận được tin báo. Trên đường Ngô Hưng xảy ra một vụ bạo lực gia đình, người phụ nữ bị đánh giữa đường, còn tên đàn ông có cầm theo vũ khí.
Vừa quẹt xong thẻ liền có nhiệm vụ mới, Kim Vũ Thư lập tức dẫn đội đi kiểm tra. Bởi vì vụ án có cả nam và nữ, nên trong mỗi vụ án bạo lực gia đình cảnh sát nữ được phụ trách xử lý người phụ nữ bị thương.
Lúc vừa đến hiện trường, người đàn ông tay đang cầm dao vung loạn khắp nơi, miệng không ngừng chửi rủa, trên người nồng nặc mùi rượu.
Trên cơ thể người phụ nữ bị bạo hành có rất nhiều vét chém, đã khóc không thành tiếng, máu me be bét khắp người.
Năm vị cảnh sát phối hợp cùng nhau nhanh chóng áp chế gã đàn ông say khướt.
"Trung tâm chỉ huy, tôi là Kim Vũ Thư đội trưởng đội 5 của cục cảnh sát thành phố A, xin lập tức gọi xe cứu thương đến đường Ngô Hưng, ở đây có một người phụ nữ bị thương."
Kim Vũ Thư sau đó ở lại hiện trường chỉ đạo, cô cấp tốc xử lý xong vụ án rồi quay trở lại trụ sở.
Lúc quay về cục trưởng đã gọi tới.
"Vũ Thư, đến phòng làm việc của tôi một lúc, tôi có chuyện muốn nói với cô."
"Vâng, tôi cất dọn đồ xong sẽ tới ngay."
Kim Vũ Thư trả súng về lại vị trí, đặt tài liệu của vụ án trên bàn xong liền đi tới phòng làm việc của cục trưởng.
"Vũ Thư à, ngồi đi."
"Cục trưởng tìm tôi có việc gì vậy ạ?"
"Sức khỏe của cô thế nào rồi?"
"Đã tốt hơn nhiều rồi, cảm ơn cục trưởng đã quan tâm."
"Cô...đã biết chuyện bị quay phim lại chưa...?"
"Ừm...tôi biết."
Lời của cục trưởng Phân khiến Kim Vũ Thư vừa ngại ngùng vừa xấu hổ, bởi vì lúc đó cô đã bị tìиɧ ɖu͙© ăn mòn lý trí, đắm chìm trong tình ái nɧu͙© ɖu͙©.
"Lúc đó Hàn Nghiêm đã xóa đoạn clip đấy rồi, Liêu Chấn Cương cũng đã bị bắt giam lại. Nhưng không hiểu vì sao sáng nay đoạn clip quay lại cảnh đó của cô lại bị phát tán. Tôi không biết đã có bao nhiêu người xem được, tuy đã hạ lệnh điều tra, nhưng có lẽ các đồng nghiệp nam ở đây đều đã xem được rồi. Tôi nghĩ cô nên chuẩn bị tâm lý vững chắc..."
Lời của cục trưởng khiến Kim Vũ Thư sụp đổ.
"Tại sao...đoạn phim đó lại bị truyền ra ngoài? Không điều tra ra được là người nào phát tán sao?"
"Đối phương là một hacker rất lợi hại, trước mắt chúng ta vẫn chưa thể điều tra ra. Tôi nói cho cô biết để sớm chuẩn bị tâm lý, dù sao mọi người cũng có những quan điểm khác nhau, sợ rằng có người xem được sẽ có suy nghĩ không tốt về cô."
Kim Vũ Thư ôm đầu ngồi trên ghế, tự lẩm bẩm một mình: "Sao lại thành ra như vậy....rốt cuộc đã có bao nhiêu người xem được rồi.... Tôi còn có thể làm gì đây.."
Cục trưởng đứng dậy rồi đi tới ngồi cạnh cô, nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi Kim Vũ Thư.
Không biết có phải do quá mẫn cảm với chuyện bị phá trinh hay không, hoặc là do tinh thần đang không ổn định, Kim Vũ Thư cảm thấy rất thoải mái khi được vuốt ve như vậy.
Thậm chí cô còn mong muốn được cục trưởng tiếp tục sờ nhiều hơn một chút. Kim Vũ Thư vừa khóc vừa bị suy nghĩ của mình dọa sợ, cô vội vàng đứng dậy định đi ra ngoài.
"Cục trưởng...à...cảm ơn ông, tôi không sao đâu...tôi sẽ cố gắng trấn chỉnh lại bản thân, mọi người không cần lo lắng."
Cục trưởng vuốt tóc cô nói: "Cố lên nhé! Có chuyện gì xảy ra phải nhớ đến tìm tôi, tôi sẽ giúp cô xử lý đoạn phim đó."