Thập Niên 70: Nữ Phụ Tìm Đường Chết

Chương 23

Nhịn không được nhíu mày, căn bản không nghĩ tới cô sẽ làm như vậy, muốn đem bánh bao trả lại cho cô, nào biết ngẩng đầu lên, người đã không thấy đâu.

Lâu Tư Bạch do dự một chút, đem bánh bao bỏ vào túi áo mình.

Hai cái bánh bao ở túi Lâu Tư Bạch cả một đêm, hai cái bánh bao thịt này rất lớn, so với nắm tay hắn còn lớn hơn, đặt ở trong túi căng phồng, cũng may mắn là buổi tối, không ai phát hiện khác thường trên người hắn.

Cuối cùng, trên đường đi về, Lâu Tư Bạch đem hai cái bánh bao ăn mất.

Hắn trong lòng rõ ràng, thứ này không thể trả lại cho Tô Yên, những người khác thấy được khả năng sẽ nghĩ lung tung, đặc biệt là Vương Hồng Bân, chỉ sợ biết rồi sẽ gây rắc rối, nhưng kêu hắn ném đi, Lâu Tư Bạch lại không làm được.

Bánh bao hương vị rất ngon, thậm chí có thể nói, từ nhỏ đến lớn hắn cũng chưa ăn qua đồ ăn ngon như vậy, bên ngoài vỏ bánh bao được làm từ bột mì, mềm vừa miệng, bên trong nhân thịt lại đậm đà và thơm, cắn một miếng vẫn còn chảy dầu, hai cái bao bao quả thực nhiều, khả năng ngày thường không có ăn nhiều đồ ăn như vậy, Lâu Tư Bạch trở lại chỗ ở của thanh niên tri thức dạ dày còn có chút khó chịu, nhưng thân thể lại là chưa bao giờ thỏa mãn như vậy.

Khi hắn vào nhà chính, hắn vô thức dừng lại một chút, xoay đầu nhìn vào phòng thanh niên tri thức nữ bên trái, dừng một chút, sau đó cúi đầu xuống và hướng về phía bên phải đi đến.

Sáng hôm sau, Tô Yên không cùng những người khác ăn cơm, đêm qua tan làm trở về, Tô Yên đã lấy lại lương thực và trứng của mình, mấy thanh niên tri thức không nỡ ăn trứng gà, giống nhau đều là một tuần ăn một quả, 50 quả trứng, Tô Yên chỉ được phân có ba quả, Tô Yên không biết nên nói cái gì, vẫn là ấn đầu người phân, chuẩn bị chiều nay sẽ ghé qua nhà đại đội trưởng tranh thủ tìm một con gà mái.

Cơm sáng Tô Yên chính là dùng cái nồi mà hôm qua cô mua, sáng nay không phải Vương Học Nông gánh nước, nhưng Vương Học Nông vẫn là dậy sớm, hắn còn phải gánh nước cho Tô Yên, tích cực hơn, ngày hôm qua Tô Yên cho hắn ăn sườn heo chua ngọt cùng bánh bao thịt, buổi tối nằm mơ đều là mơ thấy những cái đó, làm hắn thèm cả đêm.

Cho nên liền nghĩ biểu hiện tích cực một chút, để lần sau Tô Yên có thể cho hắn ăn nhiều một chút.

Tô Yên thật sự có chuyện muốn hắn làm, sáng sớm liền dẫn hắn đến chuồng bò phía sau nhặt đá, chuồng bò vốn là có người ở, về sau hình như không có người, trong nhà trở nên trống rỗng, bây giờ nó đã được đổi thành chuồng bò, nơi đó có cái sân và một phần tường bị sụp đổ, Tô Yên mang theo Vương Học Nông nhặt một đống cục đá gạch trở về, ở trong phòng bếp làm một cái bếp đơn sơ, thực tế, đó là vây thành một vòng tròn, cao bằng đầu gối, đem nồi đặt ở phía trên.

Bằng cách này không cần phải sử dụng chung nồi với những người khác.

Lúc trước Tô yên cũng đã từng lên núi đốn củi, cho nên hiện tại cô đã đủ tư cách sử dụng củi theo lệnh của thanh niên tri thức, nhưng vì tránh cho Hàn Lệ Lệ lại đàm tiếu, Tô Yên đã chuẩn bị hai ngày này cùng đội sản xuất bí mật giao dịch một chút, mua một số củi khô để dành.

Nồi còn mới, thời đại này không có nồi chống dính, đều là nồi sắt to và nặng, thực tế muốn dùng nồi đều phải tráng qua một lần, cách tráng nồi của mỗi đầu bếp là khác nhau, cô dùng lửa lớn đốt, cho một miếng mỡ heo, nồi sẽ bền hơn rất nhiều và dễ sử dụng sau hơn.

Bởi vì thời gian buổi sáng eo hẹp, lại ngại dầu mỡ, cho nên chỉ ở trong nồi cho hai gáo nước, phía dưới bếp đá thả một nắm củi rồi liền rời đi.

Chờ sau khi đi làm trở về, Tô Yên đi qua vườn rau hái được một chút đậu xanh và tỏi, buổi sáng làm mì xào, rất tiện lợi, trực tiếp trộn bột liền có thể cắt thành sợi mì.

Sợi mì sau khi cắt xong liền bỏ vào nước nóng và nấu chín khoảng bảy tám phần, sau đó vớt ra trụng qua nước lạnh, để ráo, xóc với chút dầu mè.…..