*Ảnh đế : Đối với những ai hoạt động trong ngành giải trí nghệ thuật phim ảnh của Trung Quốc lâu năm, Ảnh Đế là danh hiệu cao quý mà bất cứ ai cũng muốn đạt được. Nói một cách khác thì Ảnh Đế là một tên gọi khác của giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất trong phim Điện Ảnh.
Sắc mặt của Ariel không tốt lắm, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế cảm xúc cũng không hỏi nhiều, bởi hắn biết chắc chắn Cố Triết không muốn nói gì.
Cố Triết nhẹ nhàng thở ra, và bắt đầu lục tung lên tìm thiết bị trị liệu mà anh mang về lần trước. Rốt cuộc Ariel không thể đứng nhìn được nữa, hắn ấn Cố Triết ngồi lên giường, đưa tay lấy máy trị liệu còn một tay khác thì bắt đầu cởi cúc áo của anh.
Cố Triết đè tay của hắn lại, tay Ariel liền bất động không nhúc nhích :" Thể trạng của anh đang rất kém, cần phải nghỉ ngơi ngay. Tôi lại là một sinh viên y khoa, tôi sẽ chăm sóc anh thật tốt."
Thấy được thái độ kiên quyết của hắn, Cố Triết cũng không từ chối nữa, anh thực sự cần nghỉ ngơi ngay bây giờ.
Sau khi cởi hết cúc áo ra, một thân thể thuần nam tính lộ ra nhưng phía trên vẫn còn đầy những vết tích tìиɧ ɖu͙© trải rộng, hơi thở của Ariel hơi hơi ngừng lại.
Cố Triết cúi đầu, bờ môi hơi nhếch lên mang ý cười chế giễu, anh sợ rằng nghe được những lời chất vấn, châm chọc hay thậm chí là nhục mạ từ miệng hắn.
Cũng may là không có chuyện gì xảy ra, Ariel chỉ biết thở dài, nhịn xuống đau lòng, dịu dàng nói :" Trước tiên anh ngủ một giấc đi đã, tỉnh lại thì mọi chuyện đều đã ổn rồi."
Hắn đỡ Cố Triết nằm xuống , lòng bàn tay mát lạnh trùm lên che đôi mắt của anh :" Ngủ đi nào, A Triết. Chỗ này rất an toàn, không có người ngoài nào cả, tôi sẽ ở đây, ở bên cạnh trông anh ngủ."
Sự dịu dàng này khiến sống mũi của Cố Triết cay cay chua xót, từ nhỏ anh đã hiếm khi nhận được sự quan tâm và chiều chuộng, một mình trưởng thành trong hoàn cảnh thiếu thốn yêu thương che chở như thế nên cho dù có đau đớn, hay bị thương phát khóc cũng sẽ không có ai giang tay hỗ trợ anh, dù chỉ là cho một cái ôm thiện ý.
Đến bây giờ, dường như anh đã hoàn toàn quên mất nhiệt độ ấm áp từ người khác thì bỗng thấy lòng bàn tay của Ariel không ngờ lại ấm như vậy, tựa như ánh nắng duy nhất chiếu đến căn phòng tối tăm. Ánh nắng này nóng đến nỗi như thể sắp đốt thương anh.
Ariel cảm thấy lòng bàn tay hắn chợt có chút ướŧ áŧ, hắn cúi người ôm chặt lấy Cố Triết, để đầu anh tựa vào vai hắn, một tay luồn ra sau vỗ nhẹ nhẹ vào lưng như đang dỗ một đứa trẻ đi ngủ vậy :" Không sao, đều đã qua rồi, tôi sẽ luôn ở bên cạnh anh mà."
Cố Triết ngập ngừng vươn tay ra, thận trọng vòng qua sau lưng Ariel ôm lấy hắn, đây là lần đầu tiên anh chủ động ôm lấy một người khác trừ bản thân ra.
Cố Triết ngủ một giấc ngon nhất trong mấy tháng nay, anh ngủ rất trầm, trong mộng không có những lời chỉ trích lạnh lùng kia, không có những lời thóa mạ ác độc hay lời làm nhục dơ bẩn, chỉ là một màn đêm đen ngọt ngào khiến toàn thân anh cảm thấy thoải mái dễ chịu.
Khi tỉnh lại lần nữa, anh thấy mình đang nghiêng người dựa vào giường, sau lưng là l*иg ngực của Ariel, những khó chịu trên người anh đã dịu bớt, cả người đang trần trụi hai đùi tách ra ôm người trên người Ariel.
Lúc không tỉnh táo lắm, anh cảm giác được: một vật thể hình cầu lớn bằng ngón tay cái đã tiến sâu vào trong cơ thể anh, tiến đến chạm vào cung khẩu yếu ớt bên trong.
Ariel ngăn anh giãy dụa :" Đừng nhúc nhích, anh sẽ bị thương. Phải nghĩ cách lấy hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong ra, nếu không chỉ có thể chờ hấp thụ tự nhiên thôi."
Cố Triết đành thấp giọng đáp :" Nhanh lên đi."
Ariel cẩn thận ấn tiếp vào, dâʍ ɖị©ɧ trong hoa huyệt nhanh chóng làm tay hắn ướt sũng, Cố Triết vừa thở hổn hển vừa thấy xấu hổ đến nỗi nhắm nghiền hai mắt lại.
Đầu của máy trị liệu đã biến thành hình đầu tù nhọn hơn rốt cuộc cũng lấn được vào tử ©υиɠ, Ariel ấn chặt nó vào cửa tử ©υиɠ để ngăn không cho nó khép lại. Lúc này, từ bên trong tuôn ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc, Cố Triết không nhịn nổi liền bật ra tiếng rêи ɾỉ, lại thêm một dòng dâʍ ɖị©ɧ nóng nữa xối lên tay của Ariel.
Bàn tay của Ariel thon dài rất xinh đẹp, cho dù là cầm dao giải phẫu hay dao phay bếp vẫn luôn toát lên vẻ sạch sẽ cấm dục, nhưng bây giờ bàn tay băng thanh ngọc khiết đó đang dính đầy bạch trọc dơ bẩn và dâʍ ɖị©ɧ tanh tưởi.
Cố Triết xấu hổ nói :" Xin lỗi đã làm bẩn tay cậu rồi, tôi vẫn nên tự mình làm thì hơn."
Ariel lại hỏi :" Hắn đã thành kết ở trong sao?"