Nhỏ Con

Chương 25: Tự đa tình

Ôm em vào lòng, tay vuốt ve mái tóc mềm mượt của An. Bà thì thầm giới thiệu người phụ nữ bị em ngó lơ từ lúc bước vào cho đến giờ. Bó hoa cùng gấu bông cũng nằm lăn lóc ở rìa giường như bị bỏ rơi. Mẹ em có chút xấu hổ khi cả hai mẹ con trò chuyện cùng nhau mà quên mất vị khách nhiệt tình kia.

"Mẹ quên mất, đây là dì Ý. Dì hiện tại là hàng xóm cạnh nhà mình. Dạo này ba mẹ có chút bận nên không thể đến thăm con thường xuyên được. Dì sẽ đến chơi cùng tiểu An nha"

Đôi mắt to tròn, lúng liếng nước như xoáy thẳng vào đôi mắt người phụ nữ. Bà mỉm cười nhẹ giọng giới thiệu lại lần nữa, sự kiên nhẫn trong mỗi hành động cho thấy bà khá thích bé con này.

Mẹ em cũng thấy an tâm hẳn. Người nóng tính vốn không thể ở chung với em nhỏ được, hở chút là mắng, đυ.ng xíu là nhiếc thì bé con nào chịu nổi. Nếu ở chung với kiểu người như vậy, một là em bị ăn sạch không còn mảnh xương, hai là em sẽ luôn phải chịu đựng, là người vế dưới không dám phản kháng mà lẳng lặng làm theo yêu cầu của người kia.

Sự xuất hiện của người phụ nữ tên Ý này ban đầu có đôi chút kì lạ làm cả ba mẹ em đều phải dè chừng. Khu họ vốn không dành cho người nghèo, giá nhà vừa cao, lại vừa riêng biệt làm cho người mua phải e dè khi phải ở một mình. Nay lại có một người phụ nữ tay xách nách mang, một mình sắp xếp nhà cửa, lại vừa vui vẻ chào hỏi những nhà gần đây bằng đủ thứ quà quý giá, làm ai mà lại không mang lòng đề phòng.

Bánh kẹo là loại nhập khẩu, gấu bông cùng rượu đều là phiên bản giới hạn được bày bán và sold out ngay trong vài giờ. Những thứ mà con nít, người lớn lũ lượt săn đón, nay lại được người gói gém bưng đến tận nhà với mong muốn được nhận lấy, làm ai ai cũng không khỏi sinh lòng hảo cảm với người đàn bà sẽ trở thành hàng xóm bên cạnh nhà họ trong tương lai này.

Nhìn quà trong tay người phụ nữ, ông bà cười nhẹ từ chối như không muốn nhận bất cứ thứ gì từ người lạ. Mặc dù lòng không muốn, nhưng lương tâm lại không khỏi chần chừ khi những món quà đều là thứ mà bé con họ thích. Chúng đánh thẳng vào tâm lý người làm cha mẹ của họ, làm họ dằn vặt giữa việc nhận cho bé con, hay là từ chối để tránh rắc rối sau này.

Cuối cùng lời từ chối cũng được thốt ra từ môi của ba em. Ông bà mỉm cười nhận lòng tốt cùng lời chào hỏi từ người phụ nữ, còn lại họ có thể suy nghĩ tới việc sẽ sắm cho bé An sau, dù sao đồ mình tự mua cũng an tâm nhất.

Những ngày tiếp theo người đàn bà vẫn kiên trì gõ cửa mang quà tới, lúc thì trái cây, hôm thì bánh ngọt. Ông bà không nhận, nhưng lòng cũng áy náy vì từ chối quá nhiều lần. Với những người khác chỉ cần một hai lần từ chối họ sẽ hiểu ý ngay mà không tặng nữa, nhưng có vẻ người phụ nữ này rất muốn làm thân với họ, đặc biệt là ánh mắt sáng rỡ khi nhìn thấy bé con, làm hai người hiểu ngay, từ đầu họ vốn không phải nhân vật chính!.