Anh Có Bệnh Tế Nhị

Chương 26: Tự thẩm du (2)

Chuyển ngữ: Team Sunshine

Tô Huỳnh nhíu mày lại, cô nhớ lại món xúc xích thịt nguội của Đàm Thương, phải nói rằng mặc dù nó không cứng được, nhưng cho dù nó có ở trạng thái mềm, thì cũng lớn hơn món đồ lúc mềm của Trương Bác Viễn. Nếu như Đàm Thương có thể cương lên thì nhất định rất to rất dài, không biết nếu cắm vào trong cơ thể cô sẽ mang lại cho cô kɧoáı ©ảʍ như thế nào.

Những hình ảnh trong đầu vụt qua đã có thể làm cho cơ thể Tô Dĩnh càng thêm phấn khích.

Đầu ngực cũng cứng lên, theo nhịp run nhẹ của cơ thể cọ xát vào nội y, có chút ngứa ngáy lại mang theo một chút dễ chịu, cô đưa một tay lên để xoa nắn ngực, ngón tay nhéo nhéo đầu ngực để bớt ngứa, còn những ngón tay đang vùi sâu vào trong âʍ ɦộ, tại thời khắc bên trong tiểu huyệt phun trào ra dịch nhờn trong suốt, đầu ngón tay chuyển động xoáy tròn, rồi lại thụt vào để cọ sát và ấn vào âm đế, cứ lặp đi lặp lại như thế.

Cơn kɧoáı ©ảʍ càng càng lúc càng phát ra mãnh liệt.

Tô Huỳnh tưởng tượng ra dươиɠ ѵậŧ cương cứng của Đàm Thương, nhớ cả tới khuôn mặt của anh.

Lông mày dày, đôi mắt sáng, sống mũi cao và đôi môi mỏng ... Dù đôi môi đó chẳng bao giờ nói được câu nào dễ nghe, nhưng lại rất đẹp, không biết nếu hôn sẽ có mùi vị thế nào. Đương nhiên, nếu bờ môi đó có thể hôn cô, thì sẽ càng trở nên đẹp hơn.

Đàm Thương ... đôi môi ... đôi môi mỏng … bú em...

Tốc độ xoa nắn ngón tay Đàm Thương càng lúc càng nhanh hơn, cô hít một hơi thật lớn, phun ra cả một bàn tay nóng rực, thân thể đột nhiên run lên kịch liệt, trong khoảng thời gian rất ngắn, kɧoáı ©ảʍ đã đưa cô lên tận mấy tầng mây, sau đó toàn bộ hình ảnh trong tưởng tượng của cô dần dần mờ nhạt đi, chỉ còn lại một mảng trống rỗng.

Tô Huỳnh thủ da^ʍ đến cao trào.

Cơn cực khoái qua đi, toàn bộ bàn tay và âʍ ɦộ của cô đều dính nhớp.

Tô Huỳnh rửa tay, lau sạch sẽ phần dưới, tâm tình hết sức phức tạp.

Rõ ràng là cô đã có chồng, lại có nhà nhưng không muốn về, có nhu cầu sinh lý lại chỉ có thể trốn trong nhà tắm tự tɧẩʍ ɖυ, tự an ủi còn chưa tính, cô thế mà còn tưởng tượng người đàn ông liệt dương đang đe dọa cô mỗi ngày kia sẽ làm cô đến cao trào.

Cô càng nghĩ càng mất hồn, đầu óc Tô Huỳnh trở nên choáng váng, sự mệt mỏi đột nhiên tăng gấp bội, cô loạng choạng bước ra khỏi phòng tắm, cô không muốn làm gì, cũng không thể làm gì được, đặt lưng xuống ghế sofa chìm vào giấc ngủ.